Danh mục

Chiếc khăn định mệnh P4

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 235.17 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 16,000 VND Tải xuống file đầy đủ (18 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tờ báo Tia Chớp sáng nay bán đắt như tôm tươi. Như đã dự đoán từ trước.Vạn Thành đã đề nghị in số báo lên gấp đôi, mà vẫn không đủ cung cấp cho đọc giả. Chuông điện thoại réo vang từ toà soạn. Mọi người ai ai cũng quan tâm tới câu chuyện đã đăng trên trang nhất. Ông Thăng, tổng biên tập tờ báo Tia Chớp cứ ngồi thừ ra nhìn tờ báo trước mặt. Hình con quỷ biển chiếm gần nửa trang báo. Do sử dụng máy chụp hình kỹ thuật cao, nên nhà báo Vạn Thành...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiếc khăn định mệnh P4Tác Giả: Người Khăn Trắng CHIẾC KHĂN ĐỊNH MỆNH T ờ báo Tia Chớp sáng nay bán đắt như tôm tươi. Như đã dự đoán từ trước.Vạn Thành đã đề nghị in số báo lên gấp đôi, mà vẫn không đủ cung cấp cho đọcgiả. Chuông điện thoại réo vang từ toà soạn. Mọi người ai ai cũng quan tâm tớicâu chuyện đã đăng trên trang nhất. Ông Thăng, tổng biên tập tờ báo Tia Chớp cứ ngồi thừ ra nhìn tờ báo trướcmặt. Hình con quỷ biển chiếm gần nửa trang báo. Do sử dụng máy chụp hình kỹthuật cao, nên nhà báo Vạn Thành đã có một bức hình như ý. Mặc dù chụp vàoban đêm, nhưng bức hình thật rõ nét. Một thân hình cao to, đầy lông lá, hai bàntay đầy vuốt nhọn giơ lên che khuất cả gương mặt nó. Dù không trông rõ mặtcon quỷ, nhưng nhìn vào bức hình người ta cũng có cả giác ớn lạnh. Cái tựa đềchạy thật lớn “Con quỷ biển” đập ngay vào mắt độc giả. Còn nội dung bài báothì khá ly kỳ hấp dẫn. Đọc xong thì ai cũng nổi da gà. Ông Thăng cầm tờ báo bước đến phòng làm việc của nhà báo Vạn Thành.Thấy anh ta đang tiếp điện thoại, ông liền ngồi xuống ghế kế bên chờ đợi. VạnThành sau khi đặt máy xuống thì khẽ lắc đầu, cười cười: - Sếp ơi! - Anh nói. - Chắc em điên lên mất, từ sáng đến giờ trả lời điện thoạilíu cả lưỡi, ù cả tai. - Cậu hãy đi nghỉ đi, làm việc cả đêm rồi. Để tôi cử người trả lời thay cậu. - Anh nhìn xem, tất cả các máy điện thoại trong toà soạn cứ reo inh ỏi lên.Có máy nào nằm im đâu. Nhân viên ai cũng trả lời, còn ai mà trực thay em. - Không sao đâu, ngắt máy một chút đi. Tôi muốn nói chuyện với cậu. Vạn Thành nhấc máy lên, để qua một bên, rồi anh ngồi xuống đối diện vớitổng biên tập. Ông Thăng nhìn nhân viên mình với đôi mắt đầy thán phục. - Cậu giỏi thật. Tôi không biết dùng lời lẽ nào để ca ngợi cậu cho xứng đáng. - Không có gì đâu sếp. Nghề nghiệp của em mà. - Vạn Thành khiêm tốn. - Trước đây cậu cũng là một nhà báo có tiếng tăm sau những vụ điều tra giếtngười. Nhưng có lẽ bây giờ cậu là nhà báo nổi tiếng nhất từ trước tới nay, bởi lẽchưa có ai chụp hình được con quỷ cả, mà cậu thì đã làm được rồi.www.vuilen.com 63Tác Giả: Người Khăn Trắng CHIẾC KHĂN ĐỊNH MỆNH - Em nghĩ mình cũng liều thật. - Vạn Thành nói. - Đêm qua em lao theo nó,cố chụp một tấm nữa. Cũng may là nó bỏ chạy, nếu nó tóm được em mà xé ralàm hai, thì giờ này đâu còn thời gian mà nói chuyện với sếp nữa. - Đam mê nghề nghiệp luôn giúp người ta thành công. Nhưng cũng phải biếtné tránh nguy hiểm để bảo toàn tính mạng chứ. Lần sau đừng có liều như vậynữa nha. - Dạ! Bây giờ thì em có thể hứa với anh, nhưng rồi đụng chuyện không biếtcó giữ được lời hứa với anh không. Lúc ấy em như kẻ say tin vậy, chỉ muốn laovào mà không còn kịp suy nghĩ điều gì khác. Ông Thăng mở tờ báo ra trước mặt và chỉ vào hình con quỷ nói: - Cậu có hy vọng gì điều tra về tung tích con quỷ này không? - Hy vọng mong manh, nhưng em sẽ cố. Điều tra một con quỷ, mà là quỷbiển thì khó gấp trăm vạn lần điều tra một con người. Nhưng mấu chốt là ở chỗbác sĩ Thoại Vũ. Con quỷ đã xuất hiện từ trong căn nhà ấy. Và người mà nóluôn nhắm vào để tấn công là bà Minh Tuyền mẹ của bác sĩ Vũ. - Vậy hãy bám sát căn nhà ấy. Manh mối có lẽ từ đó mà ra. - Đã là quỷ thì nó hiện đó, rồi biến đó. Cũng thật khó lòng. Nếu như khôngchính mắt em chứng kiến cảnh con quỷ ngoi lên từ biển, nếu như em khôngchụp được tấm ảnh độc nhất vô nhị này, liệu nói ra có ai tin em không. Hay họcho là mình đã tung tin đồn nhảm. Ông Thăng đứng dậy và nói: - Vậy cậu hãy tập trung vào việc điều tra tung tích con quỷ dữ này nhé. Cáccông việc khác cậu bàn giao lại cho đồng nghiệp. - Dạ! - Tin tức này hấp dẫn lắm đây. Cậu hãy viết thành một thiên phóng sự về conquỷ biển, kéo dài nhiều tập thu hút độc giả. Có được không? - Dạ được ạ! Tổng biên tập cứ yên tâm bàn giao cho em công việc này. - Tôi sẽ chính thức đề nghị khen thưởng và tăng lương cho cậu. Yên tâmcông tác tốt nhé. - Dạ, cám ơn sếp rất nhiều. Vạn Thành tiễn ông Thăng ra cửa, anh quay vào phòng và ngả người xuốngghế salon. Mắt anh ríu lại. Anh đã thức trắng đêm, rửa phim, viết bài cho kịpwww.vuilen.com 64Tác Giả: Người Khăn Trắng CHIẾC KHĂN ĐỊNH MỆNHđăng tin. Báo ra thì lại lo xem xem có lỗi kỹ thuật nào không. Báo vừa pháthành lại phải tiếp điện thoại của độc giả. Anh mệt phờ cả người, phút chốc VạnThành đã thiếp đi vì mê mệt. Thiên Hương từ ngoài đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy Vạn Thành đang ngủ mêmệt, cô khẽ lắc đầu nhìn anh. Một chút thương cảm cộng với sự nể phục, ThiênHương khẽ nói thầm: - Tội nghiệp, đêm qua anh đã thức trắng đêm. Giờ chắc mệt lắm. Em thậtkhâm phục anh. Em chưa từng thấy một nhà báo nào dũng cảm và đam mê nghềnghiệp như anh. Cô nhẹ nhàng đến bên bàn làm việc, sắp xếp các giấy tờ lại cho ngay ngắn.Vạn Thành trong công việc thì có thể không chê vào đâu được, nhưng trongcuộc sống, anh sống khá cẩu thả, không quan tâm tới bề ngoài của mình, thậmchí khi làm việc thì vứt đồ lung tung. Giấy rác xả đầy phòng. Đó là nhược điểmmà Thiên Hương ghét nhất ở anh. Có lần cô góp ý thì anh nói: - Anh là đàn ông mà. Gọn gàng ngăn nắp chỉ dành cho đàn bà, anh hơi đâuđể ý ba cái chuyện cỏn con đó. Với anh, hiệu quả công việc là một, xếp hàngđầu. Còn mọi cái đều cho qua. - Bởi vậy tới giờ này mà chưa ai lấy, họ đâu dám nhào vô. - Thiên Hươngđùa. - Đừng có giỡn mặt. Chỉ tại anh chưa cho phép thôi. Chỉ cần anh gật đầukhông những cưới một vợ mà cưới một lần năm vợ nữa kìa. - Vạn Thành vênhmặt lên. - Con gái nhà ai mà ngu vậy ta? - Thiên Hương bĩu môi nói. - Chắc họ khùngmới làm bà hai, bà ba của anh. - Khùng hả! Cũng có thể, vậy mà em tin không, có người xin được khùngvới anh, mà anh chưa cho đó. Còn em, e ...

Tài liệu được xem nhiều: