Danh mục

Chiếc lá ước

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 105.84 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi và Thu ở chung một nhà, cùng nhau lớn lên. Nhưng Thu chỉ là em họ tôi. Ngay từ nhỏ, Thu đã tỏ ra là một cô bé cứng cỏi, mạnh mẽ, nhưng điều đó chỉ che lấp đi vẻ ngoài của em. Còn trong tâm hồn, Thu thật sự yếu đuối và mỏng manh như một chiếc lá. Chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn em đi bất cứ lúc nào.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiếc lá ước Chiếc lá ướcTôi và Thu ở chung một nhà, cùng nhau lớn lên. Nhưng Thu chỉ là em họ tôi. Ngaytừ nhỏ, Thu đã tỏ ra là một cô bé cứng cỏi, mạnh mẽ, nhưng điều đó chỉ che lấp đivẻ ngoài của em. Còn trong tâm hồn, Thu thật sự yếu đuối và mỏng manh như mộtchiếc lá. Chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn em đi bất cứ lúc nào. Ảnh: RODEm tên Thu, nhưng lại không thích mùa thu. Vì em bảo đó là mùa lá rụng. Emkhông thích lá rụng. Khi một chiếc lá lìa cành, Thu luôn thấy sợ hãi, em cảm giácnhư chính mình đang mất đi một điều gì đó. Có một lần Thu hỏi tôi:- Có phải em rất mỏng manh và yếu đuối như một chiếc lá, rồi sẽ bay đi mất đúngkhông chị. Lá rụng rồi lá sẽ chết, sẽ tan vào lòng đất sâu thật sâu.Tôi nghe sống mũi mình cay cay, chẳng biết có giọt nước mắt nào rớt xuống. Từbuổi chiều nghe Thu nói như thế, một nỗi âm ỉ cứ hiện lên trong linh cảm của tôivề bệnh tình của em. Nỗi bất an ấy dường như kéo dài và rất khó thoát ra khỏi tâmhồn Thu. Em mười bốn tuổi, có nụ cười trong sáng và tinh khôi nhưng lại mắc mộtcăn bệnh nan y, thật quá lớn so với cái tuổi của em. Từ những buổi chiều gió mênhmang, nụ cười hiền dịu ấy dường như đã đem lại cho tôi cảm giác bình yên củamột mùa lá.Thu thích đi trên lá, thích nghe tiếng lạo xạo, giòn tan dưới mỗi bước chân. Và Thuđã từng rất thích mùa đông.Tôi vẫn còn nhớ hồi đó, cây bàng trước nhà tôi đang vào mùa trút lá, những chiếclá vàng rụng đầy hẻm nhỏ. Chiều nào tôi và Thu cũng ra trước sân nhặt lá rồi bỏvào một cái hộp, đó như là những chiếc lá ước của chúng tôi. Cứ nhìn cách Thunâng niu cái hộp trên tay, tôi biết Thu rất yêu mùa đông. Những buổi chiều, tôi vàThu thường lang thang qua những công viên rộng lớn, em thích đứng lại và lắngnghe thoảng đâu đó tiếng gió cuốn lá vàng xào xạc .Tôi thích nhìn hình ảnh nhưthế và cảm giác hạnh phúc, mùa đông đôi lúc thật đẹp, thật dịu dàng và mùa đônglàm tôi thương em nhiều hơn.Hôm nay Thu nhập viện. Bác sĩ chẩn đoán Thu mắc bệnh máu trắng .Tôi thoángthấy nét lo lắng hiện trên gương mặt xanh xao của em rõ dần. Tôi bước đến nắmchặt tay Thu.- Đừng sợ, rồi em sẽ khỏi bệnh thôi mà.- Nhưng em sợ. Mùa đông... những chiếc lá ngoài kia đã rụng gần hết.- Không sao đâu. Có chị đây.Tôi kéo sát Thu vào vai tôi, mắt vẫn hướng ra ngoài. Qua ô cửa sổ là khoảng trờimàu xanh um, những đám mây trắng xốp như tuyết đang lơ lửng trên kia. Thu nhìntôi nhòe dần trong đôi mắt ươn ướt. Tôi đã kể cho em nghe câu chuyện về nhữngchiếc lá mùa đông. Có lẽ do tôi từng chứng kiến lá rụng nhiều nên tôi biết chếtchưa bao giờ là hết. Theo tự nhiên, lá đến mùa thì phải rụng, trở về lòng đất.Nhưng trước lúc rơi xuống, những chiếc lá đã âm thầm làm một công việc thật ýnghĩa. Từ màu xanh mát tô đẹp cho đời, trải qua một vòng thời gian đến màu đỏchói chang, thổi bùng vào mùa đông lạnh giá là sức sống và sự ấm áp. Có phải vậymà người ta gọi lá mùa đông là lá ước?Thu khẽ mỉm cười, gương mặt xanh xao nhưng vẫn rất tươi tắn và xinh nữa. Em lạinhìn ra ngoài cửa sổ, một chiếc lá rớt xuống. Em đưa tay đón chiếc lá vừa lìa cành,nâng niu rồi ngắm nghía. Tôi chẳng biết em đang nghĩ gì nhưng trong khoảnh khắcấy, tôi nhận ra câu chuyện về chiếc lá ước như tiếp thêm hi vọng, niềm tin và sứcmạnh để em bước đi trên con đường mà em gọi là hạnh phúc.Tôi đến bệnh viện khi Thu vừa trải qua cuộc phẫu thuật vào tuần trước. Thu mỉmcười kéo tôi lại phía cửa sổ.- Chị... cây bàng ngoài kia vẫn còn lá. Vậy là điều ước của em sẽ trở thành sự thậtđúng không chị ?- Ừ, đúng rồi. Em có muốn ước gì không.- Em ước...Tôi không nghe được điều ước của Thu. Em nói đó là bí mật. Nhưng nếu lúc nàycó một chiếc lá rớt xuống, tôi sẽ chỉ ước một điều duy nhất, cầu mong Thu maukhỏi bệnh, mong rằng điều kỳ diệu sẽ đến với em.Hôm nay bác sĩ bảo Thu đã khá hơn trước, ý chí sinh tồn của em vẫn còn, đó làmột dấu hiệu tốt.Chiều. Tôi lại dắt Thu lang thang trên lá, em vẫn hồn nhiên như ngày xưa. Dướichân tôi vẫn là tiếng lạo xạo từ những chiếc lá đủ màu sắc. Chợt nhớ đến một câunói mà trước đây tôi từng đọc trong một cuốn sách: “Thế gian này điều quý giánhất không phải là thứ không có được, cũng không phải những gì đã mất đi mà làhạnh phúc hiện đang nắm giữ”.Giáng sinh cũng gần kề. Tối nay tôi sẽ làm một món quà tặng Thu. Hi vọng sẽmang đến niềm vui nho nhỏ nào đó cho em. Chắc chắn là vậy rồi. ...

Tài liệu được xem nhiều: