Danh mục

Chiều nay có mùa thu đi về…

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.47 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng nay, quán cà phê Cứt Chồn trong xóm nhỏ gần cư xá Thanh Đa sao đông khách hơn thường lệ. Bên bàn trong, chị Ba đang lui cui với mấy cái phin cà phê, pha pha chế chế cho khách thì nghe có tiếng gõ nhè nhẹ lên bàn. Chị ngẩn lên nhìn, một thiếu nữ vẻ là lạ khẽ chào: - Chào chị Ba… Em nè ! Chị Ba đang còn ngờ ngợ thì thiếu nữ ấy gỡ cặp kính râm ra.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiều nay có mùa thu đi về… Chiều nay có mùa thu đi về…Sáng nay, quán cà phê Cứt Chồn trong xóm nhỏ gần cư xá Thanh Đa sao đông khách hơnthường lệ. Bên bàn trong, chị Ba đang lui cui với mấy cái phin cà phê, pha pha chế chếcho khách thì nghe có tiếng gõ nhè nhẹ lên bàn. Chị ngẩn lên nhìn, một thiếu nữ vẻ là lạkhẽ chào:- Chào chị Ba… Em nè !Chị Ba đang còn ngờ ngợ thì thiếu nữ ấy gỡ cặp kính râm ra. Chị sửng sốt reo lên:- Trời Thu… Thu… Em dzề hồi nào ?- Hôm qua chị à… Chị khỏe không ?Mừng quá, chị Ba đáp lia lịa:- Khỏe… Khỏe… ! Cái con khỉ… Sao đi lút một hơi dzậy ?Cầm tay Thu kéo ra chiếc bàn khách kế bàn tính tiền, chị vồn vã:- Ngồi đi em… Ngồi đi ! Chờ chị chút nghen !Rồi chị đon đả lo cho khách. Một khách quen hỏi:- Ai dzậy chị ?- Úi… Con Thu… quen, quen lắm…ở Mỹ mới dzề hôm qua. Xin lỗi nhen, cho tui nóichiện dzí nó một chút.Chị Ba kéo ghế xề xuống ngồi kế Thu:- Sao… Dzề chơi lâu không em ?- Thăm nhà ít hôm rồi em vô lại Sài Gòn.- Ít dzậy sao ?- Chỗ làm cho nghỉ phép có ba tuần thôi. Em phải về lại bển để “cày” tiếp chị à !- Ờ… ờ… Uống gì đi nghen ! - Chị Ba tỏ vẻ thông cảm.- Cám ơn chị. Thăm chị chút rồi em đi.- Làm gì như nước sôi dzậy em ?- Trưa mai em trở lại nữa mà. À, chị nhớ nhắn thằng Tư giùm là có người quen cần gặp…ảnh. Nhưng đừng cho ảnh… đừng cho nó… biết là em về. Nhớ nghen !Chị Ba lầm bầm trong bụng: “Nhỏ này thiệt… “Thằng”, “ảnh” rồi “nó”…Hiểu chếtliền… !”.- Rồi… Yên chí đi… Nhớ mà !***Dựng chiếc xe ôm ngoài hiên, Tư nôn nóng và tò mò không biết người quen nào hẹnmình trưa nay. Tư cứ đoán già đoán non người nọ người kia trong số bạn cũ của mình.Mà Tư thì bạn nhiều lắm - trai có gái có - từ hồi đi học cho đến khi ra đời ba chìm bảynổi, bởi nhờ cái dễ tính vui vui xởi lởi của mình.Tư sốt ruột nhìn đồng hồ, trưa trật rồi sao chưa thấy bóng dáng người hẹn đâu hết. Hỏi thìchị Ba nói: “Chờ xíu nữa đi ! Biết đâu người ta bị kẹt xe” – “Ờ… Thì chờ… Nhưng lâuquá thì tui dông đi kiếm gạo đó !”. Tư lại sốt ruột chờ… Chợt có tiếng gọi ngoài hiên:- Xe ôm ai đây… Có ra Bình Quới không ?- Dạ… Tui đây cô… Đi chớ. Nhưng chờ tui một chút được không, vì tui có người quenhẹn ?Cô gái đội mũ rộng vành phủ khuất trán, đeo tấm vải màu che bụi tỏ vẻ sốt ruột:- Tui có hẹn với mấy người bạn cũ tại quán Sông Trăng. Chạy cho tui đi !Nhìn dáng dấp và trang phục có vẻ “tây tây”của cô gái, Tư gục gật nghĩ thầm: “Á à… !”rồi dặn chị Ba, người quen nào đó có tới thì nói họ chờ chừng nửa tiếng đồng hồ, Tư sẽtrở lại. Tư xoay qua cô gái:- Ờ… Tui chạy !Tư sắp nổ máy xe thì cô gái chìa ra tờ một trăm đô la :- Tui đưa trước đây, anh cất đi !- Dạ… Sao nhiều quá… Cám ơn cô- Anh cứ giữ đi, tui còn đi vài nơi nữa mà.Tư trúng mánh mừng lắm, nhét tiền vô túi, rồi cám ơn cô gái lần nữa. Chợt cô gái cười ratiếng, giở mũ, gỡ miếng vải che bụi:- Tui đây… Thu… Thu Vàng đây… Mây Ngàn !- Trời… Thu Vàng đó hả… Thu về đó hả !Rồi Tư nắm tay Thu kéo rượt vô quán, reo lên:- Chị Ba… Chị Ba… Thu… Thu Vàng về nè !- Biết rồi… Biết từ hôm qua lựn… Ông thần !***Thì ra Tư Ngàn và Thu là đôi bạn thân từ hồi đi học. Lại thân hơn nữa là, từ năm Đệ Tamcả hai đều ở trong ban văn nghệ đờn ca sáo thổi của trường Trung Học Cường Để. Banvăn nghệ này nổi tiếng là nhờ tập trung được nhiều tài năng học trò, và thường được cácquận trong tỉnh, các đơn vị quân đội hoặc thỉnh thoảng các tỉnh bạn mời giúp vui trongnhững dịp lễ lớn.Kỷ niệm về sinh hoạt văn nghệ thì đôi bạn cùng với toàn ban có nhiều lắm; vui có buồncó, mà dỡ khóc dỡ cười cũng có…Năm Đệ Nhị, có lần đôi bạn song ca thật xuất sắc nhạc phẩm Trúc Đào của Anh Bằng.Và khi hát bài này Tư Ngàn cứ chăm chăm nhìn vào đôi mắt huyền mơ của Thu như tựnhủ :Tại vì hai đứa ngây thơTình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìnNhìn vầng trăng sáng lung linhNhìn em mười sáu như cành hoa lêNăm Đệ Nhất, Thu hát nhạc phẩm Thu Vàng của Cung Tiến “rất tới” nên bạn bè gắnthêm chữ Vàng sau chữ Thu, do vậy mới có mỹ danh Thu Vàng :Chiều hôm qua lang thang trên đườngHoàng hôn xuống chiều thắm muôn hươngChiều hôm qua mình tôi bâng khuângCó mùa thu về tơ vàng vương vươngCòn Tư Ngàn hát nhạc phẩm Mùa Thu Mây Ngàn của Từ Công Phụng cũng “rất tới”, nênmới có mỹ danh Mây Ngàn :Thu nay mây ngàn còn giăng mãi bên trờiMùa thu lưu luyến bóng dáng ai điÐêm nay bên thềm cầm tay em… anh khẽ nóiNgày mai anh đi rồiEm có buồn gì khôngTrong thâm tâm, Mây Ngàn hát bài này như khẽ nói với “ai kia” - người mang tên mộtmùa thơ mộng lãng mạn nhứt trong bốn mùa, cái mùa đã từng làm hao tốn biết bao giấymực của bao nghệ sĩ từ đông sang tây, từ cổ chí kim. Năm Đệ Nhất này cũng là năm MâyNgàn “ngấp nghé” trước ngưỡng cửa… quân trường – trai thời chiến mà. Cho nên MâyNgàn phải chạy đua nước rút với… chính mình mà đích đến là… “ai kia”.Thu Vàng lúc nào cũng hồn nhiên tươi tắn, chẳng ai biết Thu Vàng có chuyện… “tơvương” gì không. Mây Ngàn thì thấy nơi Thu Vàng có nét ...

Tài liệu được xem nhiều: