Danh mục

Chờ 1 người không bao giờ sáng nick

Số trang: 23      Loại file: pdf      Dung lượng: 280.41 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

”nhanh vậy sao!!...tớ tưởng cậu sang tháng sau mới đi cơ mà”-‘Tớ cũng nghĩ là vậy…nhưng bố mẹ tớ bảo sang trước để còn thích nghi với cuộc sống bên đấy trước cho đỡ bỡ ngỡ”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chờ 1 người không bao giờ sáng nickChờ 1 người không bao giờ sáng nick..Truyện tự viết----------------------------…..Buzz!!!..-“Hey!.vài ngày nữa là tớ bay rùi…ngày mai cậu rảnh không đi chơi đi???”+”nhanh vậy sao!!...tớ tưởng cậu sang tháng sau mới đi cơ mà”-‘Tớ cũng nghĩ là vậy…nhưng bố mẹ tớ bảo sang trước để còn thích nghi với cuộcsống bên đấy trước cho đỡ bỡ ngỡ”+”^^ hì…thích nhé…ước mơ du học của cậu sắp thành hiện thực rùi đấy.”-“tớ cũng đang tưởng tưởng viễn cảnh đấy nó như thế nào này....những tòa nhà,conđường,cửa hàng……với những cửa hiệu đầy những món đồ mà tớ yêu thích...”+”thích thật đấy…vậy cậu vẫn nhớ mọi thứ ở đây chứ”-“Hì tất nhiên rùi làm sao mà tớ có thể quên được chứ ..nhất là người bạn thân nhấtcủa tớ nữa chứ..phải ko nào??+”ừm..người bạn thân…”Nhưng sâu thẳm trong nó…nó muốn 1 thứ gì đó tiến xa hơn là giới hạn tình bạn….+vậy ngày mai hẹn câu 9h chỗ cũ nhé..-ok…mai nhớ đến đúng hẹn đấy :P:P..Sáng hôm sau…+Đúng hẹn rùi nhé…không hơn ko kém..mà chuẩn giờ luôn này ^^,-“Công nhận về thời gian thì cậu là số 1.nể cậu thật đấy”+Cậu cứ quá lời,làm tớ ngại lắm,mà cậu toàn khen đúng thôi hehe-.Tớ chịu thua cậu rùi ..thui mình đi thôi,ko mấy ngày nữa chẳng còn thời gian màđi với nhau nữa rùi..hic hic…+ừm.phải rùi đấy.điểm đến đầu tiên là quán chè miền nam nhé…ăn đi ko lúc sangđấy rùi ko còn cơ hội đâu :P:P..1 chè đặc biệt cho nó và 1 nếp cẩm sữa chua cho cô bé..ko cần phải gọi..chỉ cầnvào quán..là bà chủ quán có thể đọc được thực đơn quá đỗi quen thuộc của haiđứa….Rời quán chè…nó và cô tiếp tục vi vu trên con xe đạp lượn qua..khắp các con phốở Hà Nội……..Nó bắt chợt bắt gặp 1 cái tựa nhé vào vai nó..nó khẽ run lên …một cảm xúckhó diễn tả..những tiếng nói chuyện im bặt…không gian bây h dường như là dànhcho 2 đứa…Cô bé khẽ lên tiếng…giọng nói trìu xuống khác hẳn giọng điệu hồn nhiên hàngngày…-Buồn cậu nhỉ….vậy là sắp ko được ngồi sau xe cậu sau mỗi buổi tan trường nữarùi…muốn khóc thế không biết..”+^^ Cậu ngốc quá..đâu phải là không còn cơ hội đâu chứ…tớ sẽ nguyện làm “xeôm” cho cậu lúc nào cậu cần mà…-“nhưng 5 năm..quãng thời gian đó..dài quá..tớ sợ thời gian..làm tớ quên…+Nói cậu là ngốc quả không sai…Toàn nói những điều linh tinh thôi…Tớ thì koquên được đâu..ko bao giờ…bởi vì cậu còn nợ tớ một chầu chè nưa cơ mà…:-“hehe………………….Câu nói của nó khiến cô bé bỗng quên hết những điều vẩn vơ trongđầu…cô khẽ cười rồi đánh yêu một cái vào lưng nó vẻ giận dỗi……Điểm dừng chân cuối cùng của 2 đứa…là cái ghế đá trong công viên..nơi mà 2đứa vẫn thường trò truyện ,chia sẻ vui buồn mỗi khi nó hay cô bé có chuyện kovui…Vừa dựng xe xuống..nó bất chợt thấy cô bé ngồi hí hoáy viết viết cái gì đó lênghế…Nó tò mò tiến lại…và nó bất ngờ lắm…DÒng chữ được viết bằng bút xóa…Tên nó và tên của cô bé....nhưng lại bị xengiữa bới con Số 5 được đặt vào trong ngoặc kép giữa tên 2 đứa……….. “5”Nó không hiểu ý nghĩa mà cô bé muốn nói..Nó tò mò..Chưa kịp hết tò mò..Nó nhận được ngay câu nói của cô bé…với bộ dạng mắc cỡvới đôi má đỏ ửng cái miệng chúm chím nói:“-Cậu tò mò lắm phải không để tớ giải thích cho mà nghe này:” số 5 ở đây cónghĩa là tớ sẽ phải đi du học trong 5 năm…5 năm nữa tớ quay về mà cậu vân chưacó 1 nửa..thì có thể tớ và cậu sẽ thành 1 cặp đấy..^^Cô bé ngượng ngịu giả vờ quay lại tiếp tục tô vẽ nốt dòng chữ mà nó vừ a viết raghế..bỏ lại khuôn mặt há hốc của thằng bé..nó bất ngờ lằm…điều mà nó vừa ngheco lẽ làm nó sững người….nó không tin vào điều nó vừa nghe…cảm xúc trong nótrào dâng..nó vui..…Rồi cái ngày cô bé đi cũng đến …Tiền cô ra sân bay mà nó ko nói được câu nào ra hồn…nó ngập ngừng ấp úng…chỉbiết nói những câu tạm biệt….câu mà nó có thể tự tin nói nhất chỉ là:+”Hẹn cậu 5 năm nữa nhé..Tờ chờ”……….Món quà cuối nó nhận đc từ cô bé là 1 lọ thủy tinh với đầy những ngôi saomà cô gắp cho nó…-“Số sao trong lọ này bằng với số ngày của 5 năm tớ đi..tớ muốn khi tớ trở về nóphải còn nguyên vẹn,và nhớ là 5 năm nữa có thể tớ và cậu sẽ có thể là một cặp nếucậu chưa có ngiu đấy nhớ chưa??Nói dứt câu..cô bé đỏ mặt quay đi…Ánh mắt nó nhìn theo hướng cô bé.cho tới khicô lên hẳn máy bay.,…Máy bay cất cánh…rồi khuất dần vào trong làn mây….Vậy là cô bé đã đi đến một đất nước xa lạ..cách nó nửa vòng trái đất..…Chờ ..sẽ chờ nhé..nó tự nhủ với lòng mình rồi khẽ đưa lọ sao lên rùi ngắm ngíamỉm cười…………..…Quãng thời gian này….nó và cô bé chỉ có thể lien lạc và gặp nhau quamạng…nơi mà 2 đứa vẫn thường trò chuyện mỗi ngày……2 đứa ngồi cả tiếng đồng hồ thao thao bất tuyệt về mọi chuyện ..nó hỏi tình hìnhcô bé cuộc sống của cô nơi đất khách thế nào..rồi là cảnh vật bên đấy có giống nhưtrong sách ảnh mà nó và cô bé hồi trước vẫn thường xem sao suýt xoa khen....Nó thích lắm…sau mỗi buổi ol nó thường ngồi nán lại……ngồi đọc xem lạinhững ...

Tài liệu được xem nhiều: