Danh mục

Chờ anh đến

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 235.95 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh nhớ em. Rất nhớ. Một tin nhắn đến từ số máy lạ làm tôi trở nên luống cuống và mất tập trung vào mọi việc vì quá đỗi ngạc nhiên. Đó không hẳn là một phản xạ cho những câu từ đến đột ngột với một cuộc sống đang có vẻ yên ổn của tôi. Thực ra
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chờ anh đến Chờ anh đếnAnh nhớ em. Rất nhớ. Một tin nhắn đến từ số máy lạ làm tôi trở nênluống cuống và mất tập trung vào mọi việc vì quá đỗi ngạc nhiên. Đókhông hẳn là một phản xạ cho những câu từ đến đột ngột với một cuộcsống đang có vẻ yên ổn của tôi. Thực ra, tôi đã chờ câu nói ấy quá lâu.Và đến khi mọi thứ dường như đã phai mờ đi trong tôi, nó xuất hiện, vôý pha chút tàn nhẫnTôi không trả lời tin nhắn ấy. Tôi thậm chí không dám tin nó đến từThắng, dù ngoài anh ra, cuộc đời tôi không còn một người yêu nào kháctrong quá khứ. Không có điều gì chắc chắn cả. Mọi cảm xúc đều có thểđánh lừa tôi. Bởi vì suốt hai năm qua, tôi đã chờ, đã hy vọng từ Thắngmột điều tượng tự thế này.Tin nhắn ấy làm tôi rạo rực suốt cả hai tuần sau đó. Không có một dấuvết nào để lại cho tôi để biến những hy vọng và suy nghĩ trở thành sựthật. Tôi đau đớn nhận ra rằng, mình đang bắt đầu chờ đợi trở lại. Và tôicũng thất vọng về bản thân mình khi không thể dối lòng rằng bao nhiêutin nhắn của Nam nói yêu tôi và nhớ tôi hằng ngày cũng không làm tôihoang mang trong hạnh phúc như thế.Một dòng tin nhắn và sự hy vọng dành cho Thắng của hai năm về trướclàm sống dậy trong tôi những cảm xúc mà tôi ngỡ rằng chúng đã chết đitừ lâu.Anh có đổi số điện thoại không, Nam?Không em. Sao em lại hỏi thế?Dạ không, không có gì…Câu trả lời của Nam không giúp tôi dối lòng thêm được nữa. Tôi trở nênrối bời vô cùng trước hoàn cảnh và trước chính mình. Tôi cảm thấy mìnhcó lỗi với Nam, khi chính tôi còn không biết rằng sự hoang mang và hyvọng đến với tôi ngày một nhiều như thế. Trước sự ra đi của Thắng, tôinhớ mình đã phải cố gắng mạnh mẽ thế nào để chấp nhận sự thật vàquên đi.Tôi đã phải xóa đi tất cả ký ức và tin vào tương lai rằng một ngày mìnhsẽ yêu được một ai đó khác mà không phải Thắng. Và bây giờ khi tôi đãsắp thành công với sự cố gắng ấy, anh trở về, mở ra một sự rào đón bằngcú đấm thót tim và giấu mặt như thể anh đang đùa giỡn với tình cảm củatôi.Bầu trời trong tôi chuyển màu xám. Tôi phẫn nộ thật sự về những gìđang đến với mình. Trong tôi dấy lên những mâu thuẫn đã quá quenthuộc giữa tự trọng và tình yêu. Tôi vừa hận anh, vừa tự trách lòng mìnhđã không yên như mình tưởng. Sau hai năm đợi chờ vô nghĩa, tôi tự hỏibản thân như vậy vẫn chưa đủ với con người ấy sao...Nam rất yêu tôi. Điều đó khiến tôi tự dặn lòng mình sẽ không có một sựbội bạc nào tôi nỡ mang đến cho Nam trong suốt cuộc đời này. Thắng đãra đi. Đó là người đã bỏ tôi lại. Những gì Nam dành cho tôi trở nên ýnghĩa hơn bao giờ hết. Nam sẵn sàng bỏ qua cả một quá khứ đầy ám ảnhvề Thắng và đến với tôi bằng tất cả. Tôi cảm giác mình nặng nợ hơnnặng tình với Nam. Dù anh có tỏ ra ấm áp và chiều chuộng tôi thế nào,tự trong lòng tôi vẫn còn là một vực sâu lạnh giá và hoang vắng.*Nam ốm nặng đã bốn ngày rồi. Tôi thuốc thang và chăm sóc anh nhưmột người thân duy nhất ở bên cạnh anh khi anh sống xa gia đình. Sự lolắng dành cho Nam khiến tôi tạm quên đi chuyện giấu kín của riêngmình và tôi biết mình cần dành thời gian cho những con người xứngđáng hơn cả. Nam nhắm mắt mệt mỏi sau cơn sốt.Anh nắm tay tôi. Mỗi lần ở cạnh Nam, sự chân thành của anh luôn tạocho tôi một bến bờ bình yên và đáng tin cậy. Tôi không bao giờ phảikhóc òa trước mặt Nam vì một việc nào đó dù trái ý mình. Tôi khôngbao giờ yếu đuối trước Nam và cầu cạnh tình yêu thương từ phía anh.Vốn dĩ, anh đã dành tất cả cho tôi đủ đầy và trọn vẹn. Tôi không thể đòihỏi thêm gì.Anh có đỡ mệt không Nam?Giờ thì anh hết mệt rồi - anh từ từ mở mắt.Em sẽ ở lại đây với anh cho đến khi anh khỏi bệnh chứ?Em phải về anh à. Còn nhiều việc quá. Mai em lại đến với anh nhé…Anh không đủ quan trọng để em có thể từ bỏ một việc gì đó sao…Đó là lần đầu tiên anh nói với tôithế này.Một lần đầu tiên có thể xáo trộn tất cả.Anh, sao anh lại nói như vậy?Anh chưa bao giờ có được em trọn vẹn cả. Xin lỗi em, nhưng anh nghĩthế đó.Anh rướn mình ngồi thẳng dậy. Ngày hôm nay, anh rất khác. Với tôi,ánh mắt anh có điều gì đó đanh lại. Tôi không nghĩ nó dành cho mộtngười đã luôn ở bên cạnh anh và chăm sóc anh suốt những ngày qua.Ánh nhìn ấy làm tôi e sợ và rụt rè.Anh à, em không hiểu.Không, em hiểu rất rõ.Anh đã cho em thời gian đúng không Giang? Cuộc đời đã luôn cho emthời gian.Anh đang nói về chuyện gì vậy?Nam bỗng trừng mắt nhìn tôi. Từ e sợ tôi trở nên ngạc nhiên và bất anthật sự.Anh đã đọc tin nhắn đó, Giang à.Anh hiểu lầm rồi. Em thật sự không có ý gì cả. Em không biết đó là ai.Em không thểcấm người ta làm vậy.Em đã không dứt khoát với người ta. Em đã không dứt khoát với chínhem. Em biết đó là ai mà. Em đừng dối anh.Em không nói dối.Em giấu anh, phải không? Đã nửa tháng qua, thái độ của em khác hẳnvới anh em biết không?Lẽ ra anh không nên đọc tin nhắn của em…Cơn bệnh của Nam như thể kéo lây qua tôi. Tôi thấy tim mình rã rời.Đã lâu rồi tôi không còn thử thách tình cảm của mình với những cuộcnói chuy ...

Tài liệu được xem nhiều: