Danh mục

Cho Đi Không Nhận Lại

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.04 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bỗng dưng sau cơn bệnh, thoát hiểm. Tôi đâm sợ sệt và tự hứa sẽ chuẩn bị cứu giúp một người bất kỳ. Ngay chiều sau tôi gặp hắn. Chính hắn cũng chẳng dám nói năng gì với tôi, nhưng tôi tự cảm nhận nơi hắn có điều gì bất thường xẩy ra. Nhìn vào những cái thẹo ngay cổ: -Mày bị gì mà cũng vẫn còn phải trả nợ đời? -Con làm con nuôi ông H nhưng sau bị nổ trái lượm về lấy sắt, nay ông bả bỏ và đuổi hẳn ra khỏi nhà, trước tiên phải coi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cho Đi Không Nhận Lại Cho Đi Không Nhận LạiBỗng dưng sau cơn bệnh, thoát hiểm. Tôi đâm sợ sệt và tự hứa sẽ chuẩn bị cứu giúp mộtngười bất kỳ.Ngay chiều sau tôi gặp hắn. Chính hắn cũng chẳng dám nói năng gì với tôi, nhưng tôi tựcảm nhận nơi hắn có điều gì bất thường xẩy ra. Nhìn vào những cái thẹo ngay cổ:-Mày bị gì mà cũng vẫn còn phải trả nợ đời?-Con làm con nuôi ông H nhưng sau bị nổ trái lượm về lấy sắt, nay ông bả bỏ và đuổi hẳnra khỏi nhà, trước tiên phải coi vườn tức là đất mà bà mua lại của người với giá rẻ mạt,nên con đành sống quanh quất cho qua cuộc sống đó mà, cũng chẳng dành cho con mộtmiếng cắm dùi.-Thế mày tham cái gì mà đục đạn. Diện con lai sướng mà không biết sướng thì thành khổ.-Thằng bạn làm còn rủ thêm con không biết nó nguy hiểm quá như vậy. Nói đúng ra làcon lai diện không còn nhận hồ sơ đi Mỹ nữa thành người phế thải ngay tức thì.Tôi nghĩ chắc chính bản thân hắn cũng chẳng hay ho gì cho cam, nhưng đã đẵn thì vác,nghĩ vậy tôi bèn hỏi hắn:-Vậy cuộc sống bây giờ ra sao?-Con bỏ bán vé số đi mua ve chai, nhưng hôm kia qua đường rầy chỗ khu nghĩa địa PhúSơn bị thằng sìke trấn áp lấy của con ba trăm ngàn.Thôi cho bây đi bán vé số tiếp, vừa nói vừa đưa cho hắn tám trăm ngàn việt nam.-Hắn đóng kịch bán đâu được nửa tháng và nói:-Bây giờ bán vé số thất bại lắm bố ơi.-Vậy tính toán cho kỹ mua chiếc máy bơm xe về đặt đâu đó làm ăn chuyên chính khỏi đilại nữa cho đỡ cực.-Đồng ý gom góp cho và chuẩn bị đi. Và chỉ nhớ tao cho cái cần câu chứ không cho cáđâu.-Con sẽ để ngay nhà thằng bạn bên cạnh anh tư hàn xì đó bố biết không.Tôi gật gật cái đầu như lời nói có vẻ… và nói:-Cớ khởi đầu và làm chỉ yểm trợ chứ không bao giàn cả được.Nhưng khá lâu không thành công và cũng chẳng làm thêm điều gì nữa, tôiThời gian sau cảm thấy chính bản thân nó màu mè chẳng lo được việc gì ra việc gì tôibuồn. Vào lúc vừa chuẩn bị đi ngủ thì có điện thoại đến báo là sẽ đi viện vì khó thở, màcũng có một y tá làng tốt bụng đã cho vào một chai nước biển vào thiếu, hỏi mượn tôi haitrăm ngàn.Cảm thấy có một sự gì đó không minh bạch, tôi cũng phân vân, chưa biết làm sao vì chỉcó thể giúp đỡ trong lúc bản thân mình cũng phải tự phấn đấu với bệnh hoạn, còn giađình chính là bà xã cũng đang khó khăn trong sự ăn uống, và mọi phiền toái thân thể.Có lẽ tôi sẽ để hắn ra đi và ra khỏi đời tôi từ nay.Không lẽ cho đi còn tính toán quá đáng, tuy nhiên cũng có câu:“Nên cho cây cần câu, không nên cho con cá”Đây cũng có tính toán kỹ, nghĩa là cho với điều kiện.Một Nghĩ lại ba vấn đề là sẽ cho một cái máy bơm sẽ có phương tiện làm ăn nhưng hắnkhông xúc tiến.Hai là đã cho H toàn bộ số tiền đóng tiền điện hết năm hai ngàn lẻ chín, với theo lời nóimỗi tháng sáu chục.Ba là xin cho miếng đất tại Phú sơn Tường đồng ý, nhưng ờ à.Có cú điện thoại xin tiền đi bệnh viện. Làm sao đáp ứng cho nên có lẽ từ đây ta xa nhauvà chẳng nuối tiếc chi nữa.Khỏi suy nghĩ sáng sau nữa gặp lại nó vẫn đi mua ve chai tuy nhiên không còn ngồichung bàn uống bia hằng sáng nữa. Nói cho cùng đó là cái thèm khát mọi sự tuy nhiênphải tùy theo hoàn cảnh. Thí dụ như ngay tức thời chỗ mấy tỉnh bị bão lụt họ chẳng còncơm cháo để ăn huống hồ ngồi đây bia với bọt.Tôi cảm thấy nhiều người không đồng cảm nghĩ với tôi và ngay chính gia đình cũng vậy.Tuy nhiên nếu không cho đi thì thôi, đã cho thì không tính toán theo kiểu cho tuy nhiênnhư đã nói trên nghĩa chính là giúp đỡ chứ chẳng thể đa mang thêm trong lúc ốm đau.Những hành động trên tôi chẳng hề băn khoăn chút nào, tuy nhiên cũng đắn đo, nghĩa làchính nó đã sống sướng hơn người.Thế dù gì chính tôi cũng đã thấy mãn nguyện.Bất chợt một hôm tôi nghe được tin mẹ của hắn là một me tầu và chính hắn cũng có mộtđứa con gái lớn đã đi học hết lớp chín, từ đó tôi chẳng thể tiếp tục giúp đỡ nữa. Có khi lạigửi tiền về cho con gái, khi mẹ nó lại đi lấy người khác rồi.Có lẽ tôi phiến diện, tuy nhiên đó là cái phúc của đời mình. Ngẫm nghĩ thiệt lâu gần tuầnlễ.Tốt và thiện.Kính cha,Đáng lẽ chuyện này không phải của con nhưng ngày đêm mỗi lần gặp lại thằng bé concũng không mấy an lành, con cứ băn khoăn.Câu chuyện xảy ra khởi đầu từ chánh Hương con ông Cẩn nên dù sao cũng là bên BHGbùi chu.Chính bây giờ con cũng chưa biết tên chính xác của nó là gì và tên gì chỉ thấy mọi ngườigọi nó là thằng Hải thẹo.Sự việc là Hưởng nuôi nó để chuẩn bị đi xuất ngoại diện con lai nhưng vô tình nó bị tráinổ chút nữa chết, nêu chết là có lẽ hạnh phúc cho nó nhưng nó vẫn còn sống lang thangnhư đứa vô gia cư, hộ khẩu nhà cửa. (nếu cần cha có thể hỏi qua trùm Lam hoặc QuỳnhNam hòa). Hiện đang có người ngoại đạo miệt trong đang cho ta túc là ông bà ba Hòe,ngày ngày bán vé số cũng được đi nhưng không bán nổi nữa vì tiền mua gạo lo ăn chưađủ cứ thâm vào, nên nay đi mua ve chai. Con có giúp đỡ cho nó xe đạp và tiền điện vàchút ít vốn đi bán số nhưng con thiếu vật chất cho mình còn chưa đủ mua thuốc, sau v ...

Tài liệu được xem nhiều: