Danh mục

Chờ Paorine đấy, cơn gió lạ của anh

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 229.93 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mùa hè trôi qua thật nhanh, vớt vát chỉ còn mấy ngày nữa là tựu trường. Linh nhẹ nhàng đưa mấy tập sách lên kệ giá để sắp xếp lại cho ngăn nắp. Thu dọn xong xuôi, định pha một tách trà sữa ra ban công ngắm chậu hoa li li mà bố tặng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chờ Paorine đấy, cơn gió lạ của anh Chờ Paorine đấy, cơngiólạ của anhCơn gió lạ khiến chuông gió cất lời Mùa hè trôi qua thật nhanh, vớt vát chỉ còn mấy ngày nữa là tựu trường. Linh nhẹ nhàng đưa mấy tập sách lên kệ giá để sắp xếp lại cho ngăn nắp. Thu dọn xong xuôi, định pha một tách trà sữa ra ban công ngắm chậu hoa li li mà bố tặng nó lúc đi côngtác bên Mỹ về. Đi qua phòng khách chợt mẹ gọi với lại: “Còn một tập sách dưới gầm dường, con dọn vào kho luôn nhé!’’. Dặn dò xong, mẹ dắt cu Mun đi chợ cho kịp đồ bán sáng.Ở nhà một mình, Linh mở tung cánh cửa sổ cho thoáng. Ánh nắng mặt trời xuyên nhẹ qua ô tường nhỏ nhà bên cạnh rồi rọi thẳng vào chiếc chuông gió thủy tinh, tạo nênhình khối bắt mắt với màu sắc khá đẹp. Linh đưa tay lên che bớt ánh nắng ban mai rồi mỉm cười tinh nghịch. Buộc chặt chiếc cột tóc lại, nó thích thú vươn mình và lẩmnhẩm không rõ lời bài hát Only love của BOA mà nó kết từ lần nghe đầu tiên. Mặt nó tươi rạng rỡ hẳn lên, chắc có lẽ một kỉ niệm nào đó đáng nhớ khiến nó vui khi nhớ lại….. *************Đó là một ngày trời mưa tầm tã, khi giấy báo gọi về . Hồi hộp mở phong thư, nó thẩn thờ ngồi xuống thất vọng, khi trên tay cầm tờ giấy ghi rõ bốn chữ thí-sinh-bị- trượt khiến nó hụt hững vô cùng. Bất chợt ,nó muốn trốn chạy…chạy thật xa… và quên đitất cả…Nó lao thẳng ra đường vừa chạy vừa khóc , nước mắt lã chã rơi trên má khiến đôi mắt một mí đỏ dần, sưng tấy lên. Niềm mơ ước, công lao học tập và cả sự tin tưởng của bố mẹ, chỉ vùi lấp sau cánh cửa trường chuyên mà nó theo đuổi từ lâu… Bấy giờ nó đã kiệt sức, không tài nào chạy đua với gió, đôi chân mõi nhoài, nó bướctrong vô vọng …. Dừng lại ở dãy ghế bên vỉa hè, nó lặng người đưa mắt nhìn về phía trước, thật xa xăm…Làn gió thổi nhẹ lên vầng trán đẫm mồ hôi bệt những lọn tóc rồi riết vào da thịt khiến nó khẽ rùng mình, tỉnh tảo hơn một chút, nó tự hỏi mình đang ở đâu và có lẽ nó đã bị lạc khi xung quanh toàn hình ảnh xa lạ và u tối..nó hơi sợ…Tí tách… mưa...rồi lộp bộp….mưa to dần .Nó chạy nhanh vào cửa hàng gần đó để tìm chỗ tránh mưa. Đưa bàn tay gầy gò hứng những giọt mưa mà nó lại đầy tâm trạng. Chắc có lẽ bây giờ nó mới cảm giác lạnh khi trên người chỉ mặc duy nhất một chiếcáo phong mỏng. Lúc đó vì quá shock nên nó không để ý những gì , cũng mặc kệ tiếnggọi của bố ở phía sau, tiếng gọi trầm nhưng xen lẫn một nỗi thất vọng…..Nghĩ đến, nó lại buồn, luồn hai tay đan vào nhau, người run lên lập cập vì lạnh. Đó là một cửa hàng bán đồ lưu niệm và quà sinh nhật . Đập mắt vào tấm kính trong suốt là cặp chuông gió rất đẹp.Tuy đơn giản nhưng khác biệt, đan xen giữa sợi dây là những ngôi sao pha lê đính hình trái tim. Không bao giờ hết, nó muốn sở hữu cặp chuông gió đó. Có lẽ vì một lí do nào đó mà nó khó có thể giải thích được …Lôi hết số tiền còn trong ví, cộng thêm chiếc đồng hồ nó tạm thời cầm đổi nhưng cũng chỉ đủ một chiếc. Nó mím môi nhìn chú bán hàng: “ Chắc có lẽ cháu chỉ mua một cái thôi!’’. Chú bán hàng nhìn nó dò xét nhưng trông cô bé có vẻ rất thành khẩn nên chú xuôi lòng gói lại cho nó…Nó cúi đầu cảm ơn và quay lại chỗ cũ chờ mưa tạnh, mặc dù rất nuối tiếc, trong lòng vẫn nghĩ đến chiếc chuông gió còn lại… Mười phút sau, mưa vơi dần,. Định bước chân đi thì chú cửa hàng lúc nãy gọi lại đưa cho nó chiếc chuông gió cùng cặp với chiếc nó vừa mua. Nó đưa mắt nhìn chú thắcmắc hỏi :’’ Sao..chú lại.. Chú không nhầm người chứ ?”. Vừa nói chú vừa đưa tay chỉ về hướng một cậu nhóc đội mũ xanh, mặc áo pull và quần bò sờn đang bước về phía ngược lại: “Cậu bé đó nói tặng cháu và nhờ chú đưa cái này’’.Chú đưa chiếc dù dấnvào tay nó rồi đi thẳng vào trong vì có khách gọi mua. Không nói được câu nào, nó ấp a ấp úng định chạy đến nói lời cảm ơn nhưng.. dáng người cao một mét tám ấy đãbiến mất …Và ngày ấy là một kỉ niệm không bao giờ quên …về anh chàng lạ mặt.. và về chiếc chuông gió màu lục xanh…. ************ Nó gồng mình, căng bụng như thu trọn hết mùi hương của buổi sáng, mùi của bông hoa lili tím, mùi của sương mai và cả mùi phở thơm lừng của mấy cô bán hàng rong. Nó tràn đầy sức sống bắt tay vào dọn dẹp . Lôi hộp gỗ củ kĩ từ dưới gầm dường ra . Nó ngớ ngẩn thổi phù một cái khiến bụi bay tung tóe. Mặt nhem nhuốc, mồ hôi nhễ nhãi, cả tạp dề màu đỏ dâu tây đang mang, lúc đó, trông nó không khác gì cô bé lọ lem. Yêu đời ca hát theo radio .. nếu như ngày anh đến…hãy nói với em chân tình….Nhịp chân cùng giai điệu, nó hứng thú nhảy vài động tác thật ngộ nghĩnh. Chợt, nó trố mắt nhìn vào quyển màu vàng vàng ở phía dưới rồi hớn hở chạy đến ôm và hét lên “ A, mày đây rồi! Khiến tau tìm mãi, thì ra nằm dưới giương Mun mà không biết’’. Lau chùi xong tất c ...

Tài liệu được xem nhiều: