Danh mục

Chợ tình Yahoo

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 123.77 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phiên chợ được nhóm vào mỗi đêm, khoảng độ mười giờ trở đi, có hôm kéo dài rất khuya mới vãn, thường là đã qua ngày mới được hai tiếng đồng hồ đầu tiên. Để bước chân vào phiên chợ tình này, tôi chỉ việc thực hiện những thao tác hết sức đơn giản: gõ phím đăng nhập tên, gõ dòng mật khẩu ngắn cũn cỡn, rồi sau đó nhấn Enter. Thế là xong, cánh cửa phiên chợ thênh thang rộng mở với một hình tròn màu vàng cam có hai chấm đen và một bệt hình bán nguyệt màu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chợ tình Yahoo Chợ tình YahooPhiên chợ được nhóm vào mỗi đêm, khoảng độ mười giờ trở đi, có hôm kéo dài rất khuyamới vãn, thường là đã qua ngày mới được hai tiếng đồng hồ đầu tiên.Để bước chân vào phiên chợ tình này, tôi chỉ việc thực hiện những thao tác hết sức đơngiản: gõ phím đăng nhập tên, gõ dòng mật khẩu ngắn cũn cỡn, rồi sau đó nhấn Enter. Thếlà xong, cánh cửa phiên chợ thênh thang rộng mở với một hình tròn màu vàng cam có haichấm đen và một bệt hình bán nguyệt màu đỏ tượng trưng cho một gương mặt cười tươiroi rói chào đón, một nụ cười vô hồn và cứng đờ đã được lập trình.Phiên chợ tình này không có sáo, không có khèn, không có ngô, sắn, cũng không có rượuShan Lùng... như chợ tình Sa Pa; mà ở đây tiếng nói của con người được thay bằngnhững âm thanh poc poc của những dòng đối đáp, tiếng người ta gọi nhau (có lẽ) rất thânthương trìu mến ở ngoài đời như Này em!, hay Chào cưng! lại được thay thế bằngmột tiếng nổ kèm theo một chữ BUZZ to tướng và sự rung chuyển của cả màn hình.Tiếng nói không phát ra từ chính môi miệng họ, cho nên người ta ít khi có trách nhiệmvới những gì mình nói ra. Nhiều khi người ta chẳng cần suy nghĩ, chẳng cần nhớ rằngmình đã từng nói gì trên mạng. Giống như tôi, có một quãng thời gian tôi quên béng mìnhđã từng ghi gì trên blog...Từ phiên chợ tình này, tụi bạn của tôi đã tìm cho mình được những chàng trai, những côgái để gọi là người tình. Tôi không có nhiều thời gian quan tâm đến chuyện tình cảm củatụi nó, tôi cũng không thích chen vào chuyện riêng tư của người khác. Nhưng có mộtđiểm chung mà có lẽ ai cũng nhận ra, đó là những mối tình bắt nguồn từ Yahoo đa phầnđều chẳng đi đến đâu cả.Tôi lên mạng không phải để tìm tình mà chủ yếu là để giải trí và gặp gỡ bạn bè. Thực racũng có mấy anh chàng tỏ tình với tôi một cách hết sức buồn cười. Gặp họ tôi đều imlặng và không bao giờ nói chuyện với họ nữa. Khi lên mạng tôi đều ẩn tên của mình vớihọ. Có lẽ người ta cho rằng tôi quá định kiến, nhưng tôi thực sự rất sợ những mối tìnhphát sinh từ phiên chợ Yahoo.Nhưng mà suy cho cùng cũng có những phiên chợ làm tôi nhớ mãi...Phiên chợ thứ nhất.- Buzz!- Chào, ai vậy?- Em viết blog rất hay!Tôi ngẩn ngơ, thực sự hơi bất ngờ vì blog của tôi có thể nói là một blog xếp vào hàng ếẩm, tôi chỉ viết, viết và viết, sau đó có khi quên ngay.Tôi thậm chí bỏ bê việc chăm sóc blog mỗi ngày nên số lượng người viếng thăm blog tôinăm khi mười thì mới tăng lên được một chút. Có người vào xem rồi cũng chẳng màngvào đọc entry vì cái blog trông rất nhàm chán với màu nền nhàn nhạt xám tro và mộtcành lá xanh xanh đơn điệu ở góc dưới. Kể cả chính bản thân tôi cũng đã quên béng mìnhđã từng viết những entry gì. Cho nên người đang chat với tôi thực sự đã làm tôi bất ngờ,vào blog, đọc entry, và chat cùng tôi nữa.- Blog của em? - Tôi hỏi gặng để xác minh.- Ừ, blog em, anh rất thích!- Entry nào ạ?- Tất cả.- Sao anh lại thích? Không một ai có cảm tình với blog em cả. Anh thấy không, lượngpage view và comment thấp lè tè mặc dù cái blog đã mở ra được hơn một năm.- Mọi người không thích không có nghĩa là anh cũng không thích. Đơn giản vì các entrycủa em làm anh phải suy ngẫm nhiều và học tập được rất nhiều.- Hehehe... (Và một gương mặt cười ha hả) - Tôi không biết gã đàn ông này đang nói đùahay nói thật? Nếu đo xác suất thì tôi nghĩ xác suất gã nói đùa cao hơn, có thể gã muốncưa cẩm hay gì gì đó nên kiếm cớ nói chuyện với tôi. Ngẫm nghĩ lại nhan sắc của tôi trêntấm avatar cũng đâu có tệ. Tôi muốn làm khó gã, liền hí hoáy gõ: Anh suy ngẫm về điềugì từ blog em?.Gã im lặng.Im lặng hoài... Tôi mỏi mòn chờ câu trả lời của gã cho đến khi hai mắt díp lại, nhìn đồnghồ đã hơn hai giờ sáng, nick của gã vẫn sáng. Tôi thầm nghĩ chắc chắn bị tôi hỏi khó nênđã không biết đường trả lời, chứ thực ra blog của tôi có ai thèm ngó ngàng tới. Lại là mộttên Mã Giám Sinh trên mạng đây mà, giờ này chắc gã đang cưa cẩm một em xinh xinhnào khác cũng với cái kịch bản như trên. Gã thức khuya giỏi thật!Tôi tắt máy, ngả lưng xuống giường trong trạng thái mệt mỏi, trong lòng cứ nghĩ ngợi vềgã. Rõ ràng gã đã nói dối, nhưng những gì gã nói cũng đã làm tôi thấy vui đôi chút vì ít rablog của mình vẫn còn có người khen tặng. Tôi chập chờn đi vào giấc ngủ với ý định bắtđầu ngày mai sẽ chăm sóc blog chu đáo hơn để những niềm vui đến sẽ là những niềm vuithực sự từ những comment của người khác chứ không phải một niềm vui hụt như gã dànhcho tôi.Phiên chợ thứ hai.- Buzz!- Anh đừng buzz như thế có được không? Em rất khó chịu! - Tôi thật sự khó chịu khithấy cái nickname Hãy yêu tôi đi của gã hiện lên sờ sờ trên hộp thoại chat.- Anh xin lỗi em! Anh sẽ không buzz nữa.- Không có gì.- Em thích nghe nhạc không?- Thích.Ngay lập tức gã gửi cho tôi một tập tin nhạc, là một bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn,bài Hãy yêu nhau đi. Đây là bài hát tôi rất thích, mặc dù trong máy tính của tôi đã có bàinày rồi nhưng tôi vẫn muốn nghe nhạc từ tập tin gã gửi. Trong lòng bỗng thấy vui vui, áccảm dành cho gã bay biến đâu mất. Tôi hỏi:- Sao hôm trước đang chat mà anh im re vậy?- À... - Gã ngập ngừng - Anh có việc phải ra ngoài.- Ra ngoài khuya vậy à? Anh đi đâu thế?- Anh đi công chuyện.- Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em.- À, em biết anh thích blog em ở chỗ nào không? Vì những bài viết của em luôn luônngập tràn sức sống. Kể cả cái hình nền tuy là màu xám tro u ám, nhưng bên góc dướicũng có một mầm xanh, anh rất thích!- Ra là thế. Cảm ơn anh! - Tôi không nghĩ đây là những cảm nhận ban đầu của gã. Có thểngày hôm đó gã lúng túng vì bị tôi hỏi tới nên đã dành thời gian miễn cưỡng mà đọcentry của tôi để hôm nay biết đường mà trả lời. Gã cứ tưởng đang chat với một đứa trẻhay sao mà viện lý do là đi ra ngoài vào đêm hôm khuya khoắt.Tôi quyết định xin địa chỉ blog của gã để xem đây là con người như thế nào. Tôi vẫn haytìm hiểu những đứa bạn thông qua blog của chúng. Có thể nói blog là mộ ...

Tài liệu được xem nhiều: