Danh mục

Chơi trò tuân lệnh

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.29 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Nghĩa là thế nào? - tôi hỏi. - Chúng ta cùng thề là sẽ tuân lệnh của nhau, cậu tuân lệnh của tớ, còn tớ tuân lệnh của cậu. Cậu có thích chơi không nào? - Có thích... - Nhưng không hẳn là một trò chơi đâu. - Có nghĩa là như thế nào? - Vì lời thề có giá trị suốt đời. - Thì cứ cho là như vậy đi - tôi nói. - Nếu tớ truyền cho cậu một mệnh lệnh rất kinh khủng thì sao? - Thí dụ xem? - Thí dụ... tớ ra lệnh cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chơi trò tuân lệnh Chơi trò tuân lệnh- Nghĩa là thế nào? - tôi hỏi.- Chúng ta cùng thề là sẽ tuân lệnh của nhau, cậu tuân lệnh của tớ, còn tớ tuân lệnhcủa cậu. Cậu có thích chơi không nào?- Có thích...- Nhưng không hẳn là một trò chơi đâu.- Có nghĩa là như thế nào?- Vì lời thề có giá trị suốt đời.- Thì cứ cho là như vậy đi - tôi nói.- Nếu tớ truyền cho cậu một mệnh lệnh rất kinh khủng thì sao?- Thí dụ xem?- Thí dụ... tớ ra lệnh cho cậu lao vào tàu hỏa.- Thì tớ sẽ tuân lệnh và lao vào - tôi trả lời. Vẻ mặt Ewa nghiêm túc.- Cậu nói nghiêm chỉnh đấy chứ?Tôi gật đầu.- Có thật là cậu nhất định sẽ lao vào tàu hỏa không?- Nếu cậu muốn tớ không sống nữa thì còn biết làm sao.- Tớ không tin cậu - Ewa nói.- Thế thì bây giờ cậu ra lệnh cho tớ lao vào tàu hỏa đi. Nếu tớ lao vào thì cậu có tinkhông nào?Ewa bặm môi, nhìn tôi một hồi lâu.- Tớ tin cậu - rốt cuộc Ewa nói - Và cậu nên nhớ cậu cũng có quyền ra lệnh cho tớ,lệnh gì cũng được, miễn là cậu thích.- Nếu tớ ra lệnh cho cậu lao vào tàu hỏa? - tôi hỏi. Ewa không trả lời ngay, nhìn tôirất đỗi ngạc nhiên, thở mạnh.- Tớ lao vào - Ewa trả lời - Tớ xin thề bằng mọi giá tớ sẽ tuân thủ mọi mệnh lệnhcủa cậu. Bây giờ đến lượt cậu.- Tớ xin thề bằng mọi giá là tớ sẽ tuân thủ mọi mệnh lệnh của cậu.- Đó có thể là những mệnh lệnh cực kỳ khủng khiếp.- Biết làm sao, đã thề là thề.Hai đứa nhìn vào nhau. Ewa hơi run và cái run của cô bạn lây sang tôi. Tôi và Ewacùng sợ, nhưng đồng thời tôi cảm thấy ngọt ngào, tuyệt diệu, như chưa từng có baogiờ. Ewa cầm lấy tay tôi.- Rồi có ngày cậu sẽ hối hận với lời thề này đó - Ewa nói.- Rồi cậu cũng sẽ hối hận đó! - tôi nói với sự ác ý vô tình - Nếu một trong hai đứakhông giữ lời thề thì tình bạn sẽ chấm dứt.- Tớ giữ lời - Ewa nói.- Tớ cũng giữ lời.Chúng tôi nhìn nhau, run, sợ và sung sướng. Hai đứa cảm thấy gần nhau hơn baogiờ hết. Ôi, chuyện gì sẽ xảy ra với chúng mình bây giờ đây?- Không có chuyện hủy lệnh - Ewa giao hẹn - Kể cả người đã ban lệnh, khôngđược hủy mệnh lệnh, khi đã nói ra miệng hai từ “mệnh lệnh”.- Nhưng lần thì đứa này ra lệnh, lần thì đứa kia ra lệnh - tôi nói.- Vậy ai là người đầu tiên ra lệnh?- Có thể cậu.- Thôi, cậu khỏi cần tốt bụng như vậy - Ewa cáu và gọi người khách bộ hành đingang qua chúng tôi: Bác ơi, bác có diêm không ạ?Bác khách đứng lại, lục tìm trong túi áo, lôi ra bao diêm và đưa cho Ewa.- Xin mời cô.Ewa rút ra hai que diêm, trả chỗ còn lại cho bác khách vãng lai.- Cháu cảm ơn.Người khách bộ hành bước đi, ngoái lại nhìn mấy lần. Ewa chìa tay cho tôi.- Ai rút được que diêm có đầu thì sẽ là người ra lệnh trước tiên. Tôi rút que diêm.Que có đầu. Ewa thở dài. Tôi mỉm cười.- Sao... cậu sợ phải không?- Không, nhưng cậu nên nhớ tớ sẽ trả đũa - Ewa nói.- Tớ biết điều đó - tôi nói - Bây giờ cậu phải nhảy lò cò một chân đến cuối phốnày, rồi lại quay về chỗ tớ đang đứng.Ewa nhăn mặt.- Không, thế thì buồn cười lắm - Ewa nói. Còn tôi:- Đây là mệnh lệnh!Ewa co một chân lên, nhảy lò cò, xa dần chỗ tôi. Đã được một nửa đường đến cuốiphố. Người đi đường nhìn theo cô bạn. Tôi quan sát xem cô bạn có ăn gian.Đến cuối phố thì Ewa nhảy lò cò ngược trở lại. Một chàng trai bám theo Ewa, vàcũng nhảy lò cò bên cạnh cô bạn. Ewa đã đứng hai chân bên cạnh tôi. Còn chàngtrai nói với bạn ấy:- Em mà thích, anh có thể nhảy lò cò cùng em suốt đời.- Ông cút đi ngay lập tức - Ewa quát - Không thì vỡ động mạch chủ bây giờ.Ewa cầm lấy tay tôi, kéo đi. Cô bạn tức mình, thở phì phò.- Cậu đừng có cáu - tôi nói.- Cậu nói gì vậy. Mệnh lệnh là mệnh lệnh.Chúng tôi nhìn, anh chàng nọ đang đi tít ở đằng xa.- Bây giờ đến lượt tớ ban lệnh - Ewa nói. Cô bạn quan sát xung quanh, chỉ ngóntay: Cậu có nhìn thấy ông béo, hói đầu ở đằng kia?- Có nhìn thấy - tôi trả lời, mắt nhìn ông già béo ịch đang đứng phía bên kia đường,trước cửa hàng, hai tay ôm bó hoa.- Cậu hãy đi đến chỗ ông già - Ewa nói từ tốn - Hôn vào tay ông lão, nhổ vào đầuhói của ông ta và lấy bó hoa trên tay lão.- Không... - tôi nói, thấy sợ trong người - Ông ta sẽ tóm cổ tớ dẫn đến đồn cảnh sát.Thôi, cậu nghĩ một trò gì đó khác đi!Ewa mỉm cười khinh bỉ, nói ngắn gọn:- Mệnh lệnh.Tôi thở dài thất vọng, bước xuống mặt đường. Tôi bước đi miễn cưỡng. Giá có mộtchiếc xe ôtô nào đó lao thẳng vào người tôi thì chắc tôi xong nợ. Tuy nhiên, cứ nhưtôi bị lũ xe ôtô chơi xỏ, trên đường không thấy bóng dáng một chiếc xe ôtô nào cả.Vậy bây giờ tôi phải làm gì đây?Hôn vào tay ông lão là một trò ngu xuẩn, chỉ tổ bẽ mặt. Nhưng làm thế nào để nhổđược vào đầu hói của ông ta, lại còn phải đánh cắp bó hoa...? Tôi không làm nổiđâu.Tôi quan sát. Ewa đứng dưới gốc cây, đang nhìn.Ewa đúng là cực ác. Tôi chỉ ra lệnh cho cô bạn nhảy lò cò một chân... vậy mà cô ấynỡ trả đũa tôi như vậy hay sao? Tôi thề thốt để mà làm gì vậy hả?Nhưng tôi đành phải làm như vậy thôi. Tôi mà ra lệnh cho Ewa làm cái Ewa ralệnh cho tôi thì ...

Tài liệu được xem nhiều: