Đôi khi bắt gặp một vài hình ảnh quen thuộc trong cuộc đời... 1. Ba... Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chùm truyện cực ngắn về cuộc sốngChùm truyện cực ngắn về cuộc sốngĐôi khi bắt gặp một vài hình ảnhquen thuộc trong cuộc đời... ***1. Ba...Học lớp 12, tôi không có thời gian vềnhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vìthế, tôi viết thư cho ba rồi ba đíchthân lên đưa cho tôi.Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15km. Nhà nghèo không có xe máy, baphải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giốngba...Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôilại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa chotôi một trăm ngàn, ba hỏi:- Có dư đồng nào không con?Tôi đáp:- Còn dư bốn ngàn ba ạ.Ba nói tiếp:- Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xecó hư như lần trước thì có tiền màsửa.Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưngrưng.2. Mẹ và conCon lên ba, chơi bên nhà dì, bị xeđạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹđang nấu cơm, hốt hoảng bế conchạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vếtthương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoànhồn, mẹ nhìn lại mình: chân khôngdép, quần ống cao ống thấp, áoloang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹcười.Con lớn, mẹ bỗng bị chứng nặng tai.Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đikhám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu,hồi phục thính lực cũng khó. Nhìnmặt mẹ ngơ ngẩn, con khóc.3. Lòng tinXe ngừng...- Mận ngọt đây! ...- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?- Dạ 2000.- Hổng có tiền lẻ!- Để con đổi cho!Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mườiphút...- Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tuiđi luôn rồi!- Ai mà tin cái lũ đó chứ!- Bà tin người quá! ...Xe sắp lăn bánh... Cái bóng nhỏ hớthải:- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoàingười ta mới đổi cho.4. KhoeNgày xưa, khi có ai hỏi con: Bố làmnghề gì ? .... Bố thấy con không vuivà không bao giờ chịu trả lời là bốlàm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làmviệc nhiều hơn để nuôi con ăn học vàmong sau này con có được 1 nghềmà mọi người nể trọng trong xã hội.Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lầnkhách đến chơi, câu đầu tiên bốthường nghe con khoe là Nhà emlàm luật sư nên lúc nào cũng bậnBố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghecon khoe về nghề của bố ...5. Chuyện của nộiNhận vé máy bay, cả nhà mừng tíutít...Dường như nội cũng mừng lắm. Nộira vào, hết sờ cái cột, sửa thân bầu,lại bứt mấy đọt mồng tơi nấu canh.Con cháu cười nội lẩm cẩm...Từ ngày lên máy bay cho đến khiđịnh cư nơi trời Tây, nội luôn săm soimột gói giấy, vẻ quí lắm.Chiều đông ảm đạm, nội ra đi, tayvẫn nắm chặt cái gói nhỏ. Bố nhẹnhàng gỡ ra, một cục đất màu nâurơi xuống, vỡ tan...6. NhạtNgười đàn bà vội vã ra đi vào mộtchiều mưa tầm tã.Ngày ngày, chỉ còn lại người đàn ônglầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳnghiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngàymột thưa dần rồi vắng hẳn....Ngày nọ, có người đàn bà sang trọngtìm về con hẻm xưa. Không ai cònnhận ra bà. Người đàn ông và xe mìgõ không còn ở đó nữa. Người tabảo kể từ cái dạo vợ bỏ đi, mì ôngnấu không còn ngon như trước vàquá nhạt.Nhạt nên người ta không ăn của ôngnữa...7. Bàn tayHai đứa cùng trọ học xa nhà, thânnhau. Lần vào quán nước, sợ tôikhông đủ tiền trả em lòn tay xuốnggầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụngtay em... Mềm mại.Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sốngchung, em hay than phiền về việc xàiphí của tôi. Bận nọ tiền lương vơiquá nửa đem về đưa em... Chợtnhận ra tay em có nhiều vết chai.Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.