Danh mục

Chúng ta là của nhau

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 173.49 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hello, new school - Hơ..hơ hơ…hơ hơ hơ - Bệnh mày Tôi ngồi cười, nó ngồi xem. Một niềm vui tràn trề đang nổi dậy trong con người tôi. 1 tiếng trước - Tao lo quá mày ơi, nhỡ không đậu thì sao, híc..híc. – Hai tay nắm chặt, để trước ngực, tôi than thở mong đậu. - Không đậu thì rớt chứ sao,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chúng ta là của nhau Chúng ta là của nhauChương 1:Hello, new school- Hơ..hơ hơ…hơ hơ hơ- Bệnh màyTôi ngồi cười, nó ngồi xem. Một niềm vui tràn trề đang nổi dậy trong con ngườitôi.1 tiếng trước- Tao lo quá mày ơi, nhỡ không đậu thì sao, híc..híc. – Hai tay nắm chặt, để trướcngực, tôi than thở mong đậu.- Không đậu thì rớt chứ sao, nói nhều quá. – Hơ hơ con bạn tôi đấy, vui nhỉ, bạnthân là thế, thất vọng tràn trề.- Mồm thơm tao giết, mồm với chả mép.Tôi chun mũi với con bạn, không hiểu từ bao giờ chúng tôi là bạn thân của nhau.Nhưng một điều tôi không hiểu nổi, bạn không thân đôi lúc còn tốt hơn bạn thân .Ví dụ nhá : Khi tôi đang ở nhà bạn không thân:- Thôi tớ về đây – tôi nói- Ừ, bạn về nhé, về cẩn thận - người bạn nói một cách nhẹ nhàng rồi vẫy tay chàomột cách dễ thương. Còn đây là bạn thân:- Thôi, tao về đây. – Tôi vẫn dễ thương, nhỏ nhẹ.- Lượn đi cho nước nó trong- Con bạn thân thiết đây, nó tặng mình câu xanh lè nhưvậy, rồi xua tay đuổi như ruồi không bằng ế.Nhưng chỉ có tình bạn thắm thiết mình mới có thể làm như vây thôi. Vì khi đã làmbạn thân của nhau, sự ngại ngùng sẽ trở nên biến mất, thay vào đó sự tự nhiên đếnngây thơ.Tôi và nó dắt tay nhau đến ngôi trường mang tên “ Royal “. Nghe cái tên chắc hẳncác bạn cũng có thể tưởng tượng ngôi trương đó dành cho những ai đúng không.Tất nhiên là những người thừa kế tương lai của các tập đoàn lớn . Ngôi trường cóbãi đỗ xe người thường nhìn thấy sẽ sảy ra hai trường hợp. Một là thèm nhỏ nướcmiếng. Hai là đứng tim, ngất tại chỗ.Bãi đỗ siêu xe, đẹp nhất là con Lamborghini Aventador , rồi đến con RR – RollRoyce…bla…bla…Có lẽ chủ nhân của những chiếc xe chắc hẳn là con của những chủ tịch tập đoàn cóthương hiệu trên thế giới.Dù sao đi nữa tôi cũng không thích những người khoe của vốn tôi không ham vậtchất (cười, cảm giác tội lỗi, ham vật chất đến chết người ấy chứ.. kìm nén..kìmnén).Bỗng Sứa – nick name của bạn tôi, khựng lại . Đôi tay nõn nà của nó siết chặt lấyđôi bàn tay búp măng của tôi… ôi mẹ ơi… đau.Nó ngớ người nhìn trường Quý Tộc, mắt nó sáng bừng lên, tôi cảm nhận được nóđang nghĩ gì, tôi đã từng trải qua cái cảm xúc đó. Nó thả tay tôi, ôm lấy miệng, nóngạc nhiên quá mà, ngôi trường quá đẹp, đấy mới là bên ngoài thôi, bên trong đẹpchán.Hai đứa chúng tôi lạch bạch đi qua cổng trường. Như ngày đầu tiên, tôi cùng nóngoảnh đầu nhìn bãi đỗ siêu xe… nó chảy nước miếng rồi…eo ôi…T__TĐến bên bảng điểm, tôi lâng lâng, đậu rồi. Cảm xúc vỡ òa, nó ôm chặt lấy tôi.- Tao tự hào về mày, yêu mày.- Tao yêu tao quá mày ơi, đậu rồi.……- Đậu rồi ! Bravo! Bravo! Yahoo – tôi hét lớn.Mọi sự chú ý hướng về tôi.. quê quá. Sứa lôi tôi ra tiệm trà hoa gần trường. Và ởđó xuất hiện thảm cảnh, tôi cười phớ lớ, Sứa ngồi bóp trán.*******************Mấy ngày nhập học trôi qua thật nhanh, tôi đã trở thành thành viên trong ngôi nhàQuý Tộc rồi….. Yahoo…Ngày đầu tiên khi chính thức là thành viên “lạ hoắc”Vì hôm nay tôi đến trường để nhận lớp và làm quen các tiểu thư và thiếu gia củalớp, nên tôi không cần mặc đồng phục.Tôi mặc bộ váy trắng, đằng sau cổ là chiếc nơ rất bắt mắt nên tôi búi cao. Trên đầucài chiếc nơ. Mỗi khi tôi mặc váy trắng,mẹ thường bảo tôi giống thiên thần, yểuđiệu, nhẹ nhàng. Tôi chơi em giày búp bê trắng, đeo túi xách màu đen. Trước khira khỏi phòng tôi còn xịt nước hoa Lancôme- chuyện khó tin, vốn tôi không thíchxịt nước hoa cho mấy, mùi tự nhiên từ cơ thể tôi thơm sẵn rồi.Chung chung, việc chuẩn bị của tôi rất chi là cầu kì.Bố đưa tôi đến trường bằng con Civic xám – em cưng của bố mẹ tôi đó.Còn cách trường 500m.Còn cách trường 400m.Còn cách trường 300mTình trạng tắc nghẽn ng ày càng gay cấn.Bố tôi nhìn đoàn xe đang thẳng tiến vào trường với con mắt bừng sáng. Hàng xexếp thẳng hàng không chen lấn, “ xô đẩy “.Thấy tình trạng đang rất bất thình lình, tôi xuống xe, vẫy chào bố, rồi cuốc bộ đếntrường. Tôi rảo bước trên vỉa hè với đầy sự tự tin…. Tôi đang đi trên sàncatwalk… ồ lề.Có lẽ sự ảnh hưởng của tôi đến các cô cậu trong xe là rất lớn nên đi qua xe nào,mấy cô cậu cũng bước ra khỏi xe và trở thành siêu mẩu như tôi.. ^__^Họ cũng chả khác gì tôi mấy. Khác mỗi cái toàn chơi hàng hiệu thôi . 0__oSự chú ý ngày càng giảm bớt, tôi hòa mình vào dòng người, mùi thơm lạ thường,ngây ngất lòng người… chỉ cần ngửi 15 phút nữa có khi tôi sẽ bị ung thư mũi.Lớp mình đây rồi, 10T1 - lớp chuyên toán.Tôi bước vào trong lớp, hơi lạnh từ chiếc điều hòa phả vào người… mát rượi.Mùi thơm thoang thoảng.WOA…. Lớp mình đây sao.Phòng học lớp tôi được trang bị đầy đủ các thiết bị. Nào là tivi màn hình phẳng40inch, máy chiếu, đầu dvd, điều hòa, tủ đồ, bla..bla.Mắt tôi sáng bừng, đây là ngồi trường đẹp nhất tôi từng thấy.. xúc động quá T__TLớp tôi XY chiếm đa số, có mấy bạn nữ nên vừa vào, các bạn nữ đã đón nồngnhiệt.Khi tôi chọn bàn, một sự ngạc nhiên đáng sợ đối với các bạn trong lớp. Tôi chọnbàn đầu tiên đối diện với bàn giáo viên.“Độp…độp…độp”Các tiếng ...

Tài liệu được xem nhiều: