Danh mục

Chúng Ta Vốn Không Có Ý Đồ Với Nhau

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 90.62 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có những người bạn mà chúng ta rất thân, quen từ nhỏ hay học cùng lớp lâu năm nhưng không thể hình dung ra lần đầu tiên gặp mặt như thế nào. Nhưng có những người bạn mà ta tình cờ làm quen được thì cái lần đầu tiên ấy lại thật khó quên.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chúng Ta Vốn Không Có Ý Đồ Với NhauChúng Ta Vốn Không Có Ý Đồ Với NhauCó những người bạn mà chúng ta rất thân, quen từ nhỏ hay học cùng lớp lâu nămnhưng không thể hình dung ra lần đầu tiên gặp mặt như thế nào. Nhưng có nhữngngười bạn mà ta tình cờ làm quen được thì cái lần đầu tiên ấy lại thật khó quên.***Anh quen cô tình cờ như thế đấy, trong khuôn viên trường đại học rộng lớn, đếnnỗi hết một kì học mà anh chỉ có thể may mắn gặp được cô bạn cùng thời phổthông một hai lần. Anh tình cờ biết cô khi đi xem một buổi diễn văn nghệ củatrường, cô là MC của tiết mục ca hát của khoa mình nhưng cũng góp giọng vào tiếtmục đó. Anh ấn tượng với cô ngay cái nhìn đầu tiên ấy, chiếc gọng kính cận đượcđẩy lên cao để nhìn cô thật kĩ.Cô tên Linh hay gọi là Ý Linh. Thế rồi kiếm được facebook của cô, anh kết bạn rồicũng lãng quên trong danh sách bạn bè của mình.chung-ta-von-khong-co-y-do-voi-nhauAnh chưa có người yêu, đúng hơn là chưa từng biết yêu thế mà tối hôm trước ngàyvalentine lại được cô bạn cũ nhờ anh mua hoa dùm với vẻ tha thiết cầu mong. Anhkhông nỡ từ chối nhưng biết tặng ai bây giờ, chẳng nhẽ lại đem về phòng cắm vàolọ rồi tự ngắm. Trong giây phút suy tính, anh tìm ra được một cách rất độc đáo. Đólà đăng lên facebook với nội dung status: Lỡ mua hoa giúp bạn nhưng không biếttặng cho ai, bạn nữ nào chưa có ai tặng hoa thì like đầu tiên mình sẽ đích thân đếntặng tại trường ĐH A kèm với một tấm hình búp hoa bắp cải xanh tươi thu hút.Anh cũng không ngờ vài phút sau khi đăng lên thì cô lại là người like đầu tiên. Bốirối nhưng rồi anh cũng mạnh dạn gửi tin nhắn cho cô:- Bạn like bài viết của mình đầu tiên đó, vậy mai mình đem hoa lên cho bạn nhé.Chỉ là tặng bình thương thôi.- Hi, cái gì chứ được tặng hoa là Linh nhận hết đó. Linh thích cái hoa xanh xanh toto đấy.- Vậy mai gặp nhau tại khu thảo nguyên xanh nhé. À cái hoa đó chỉ mang tínhminh hoạ thôi, bạn của mình giao hoa hồng.- Tiếc vậy, nhưng không sao.- Số điện thoại của mình là .... Khi nào đến đó thì Linh gọi cho mình biết.- Thôi bạn gọi cho Linh theo số này đi...Thế là anh có số điện thoại của cô, hồi hộp nhấn nút lưu mà cứ ngỡ như đang mơ.Anh rủ cô đi ăn kem để dễ tặng hoa nhưng cô từ chối vì còn phải đi dạy kèm saukhi đi học về. Chiều ngày valentine ấy, anh đứng tại địa điểm đã hẹn trước chờ cô.Gần đến giờ hẹn, anh gọi cho cô- Linh đang ở đâu vậy? Gần tới chưa?- Linh đang lấy xe, gần ra rồi.- Thôi đứng ở đấy đi, mình tới gần nhà gửi xe đưa cho cũng được.Cảm giác hồi hộp đến nghẹt thở làm anh ngập ngừng từng bước chân. Những mùavalentine trước anh có lẻ ở không ở nhà xem phim thì cũng la cà với mấy thằngbạn đi nhậu. Cuộc sống luôn chứa những điều bất ngờ, lần trước gặp cô trên sânkhấu anh không phải hồi hộp thế này, vì chỉ anh nhìn cô ấy mà thôi. Bước đến gầnnhà xe, anh thấy một cô gái dáng người nhỏ nhắn, xinh xinh mặc áo khoác màuxanh nhưng trùm cả cái mủ ngộ nghĩnh lên cả mái đầu che khuất gương mặt đangdắt xe ra khỏi nhà xe và có thể đoán đó là Linh. Nhưng để chắc chắn nên anh gọisố phone Linh, cô bé đang dắt xe ngừng lại lấy điện thoại ra nghe. Anh không chầnchừ nữa và bước ngay đến chổ ấy, thoáng nghỉ nếu mà nhầm thì chắc sẽ quê lắm.- Bạn là Linh à?- Anh là anh đưa hoa phải không? Đôi mắt tinh ranh lướt nhìn anh rồi Linh nhanhchóng hỏi lại mà không trả lời.- Ừ. Tay anh hơi nâng chiếc bao đựng hoa lên và đưa mắt nhìn về phía nó.- Cho Linh thật đó hả?- Ừ, tại con bạn nó nhờ mua dùm cho bó hoa mà mình lại không biết tặng ainên...Rồi tay đưa hoa đặt vào tay Linh. Mắt liếc nhìn được nụ cười tươi rói của côlúc ấy rồi nhìn lơ đãng đi hướng khác. Tim đập thình thịch- Linh cảm ơn nhé.- Ừ, thôi về đi dạy đi kẻo trễ. Mình vô trường tí.Thế đó, lần đầu tiên gặp mặt với cô được anh khắc sâu vào trong tâm trí. Cảm giácbối rối, ngượng ngùng mà chỉ có lần đầu gặp mặt mới mang lại cho anh. Trênđường về, anh nhận được tin nhắn của cô Linh cảm ơn nghen. Anh cảm thấy rấtvui vì trong dịp valetine này mình đã đem niềm vui đến cho hai người con gái đó làngười bạn cũ của mình và cô.Hạnh phúc là khi cho yêu thương đi chứ không giữlại cho riêng mình mà, anh chợt thấy câu nói ấy rất đúng trong trường hợp này.Anh nhắn lại: Ừ, mình phải cảm ơn lại Linh đã nhận hoa chứ không phải đem vềnhà cắm đến héo tàn . Nếu cô không nhận hoa thì anh cũng chẳng còn ai để tặng,người ta có người yêu rồi thì đâu thèm nhận hoa của anh cơ chứ. Nhưng mà Linhcũng ngộ thật, trong ngày lễ tình nhân thế này mà lại đo nhận hoa của chàng trai lạmà không sợ người khác hiểu lầm. Tin nhắn từ cô tại thấy không có ý đồ đen tốinên nhận để phụ lòng người ta,hi. Anh đọc dòng tin nhắn mà bật cười bởi bốn chữÝ đồ đen tối thật ngây thơ, thế nhưng nó lại làm anh nhớ mãi. Thật sự là ngay từlúc nhìn thấy nụ cười của cô, anh đã ước mình được tặng hoa cho cô như ngườitình đích thực rồi. Anh nhắn kết thúc Sao b ...

Tài liệu được xem nhiều: