Lúc trước chỉ mới nhìn thấy tôi mặc áo ngủ thôi mà nó đã hại tôi tốn 2 chai thuốc nhỏ mắt, giờ tôi ở trong tình trạng thảm hại này, chắc chắn nó sẽ không buông tha. Và tiền mua thuốc nhỏ của tôi sẽ còn nhiều hơn tiền mua sôda.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 1: Chúa! Nhà con có sói-p4 Chương 1: Chúa! Nhà con có sói-p4Ôi trời! Cái giọng nói nhiều lần hại chết tôi này không phải là của Dạ Phong sao?Lúc trước chỉ mới nhìn thấy tôi mặc áo ngủ thôi mà nó đã hại tôi tốn 2 chai thuốcnhỏ mắt, giờ tôi ở trong tình trạng thảm hại này, chắc chắn nó sẽ không buông tha.Và tiền mua thuốc nhỏ của tôi sẽ còn nhiều hơn tiền mua sôda.Nghĩ nghĩ, tôi quyết định im lặng, ngồi xuống chiếc ghế con ngồi thiền.Bỗng, một thanh âm khác thanh lạnh chen ngang bài độc diễn của Dạ Phong, cứurỗi nó khỏi tình trạng bán tự kỉ.-Đứng đây làm gì?-Dạ Thần, có người ở bên trong_Dạ Phong thấp giọng thần bí, nhưng cái thấpgiọng của nó lại ngang ngửa với tiếng hú vang vọi của sói_Bố mẹ đều đã ra ngoàithăm bạn bè, ông bà cũng qua chỗ hàng xóm nghe chèo, hai anh em ta ở đây, suyđi tính lại cũng chỉ có xương gà ở bên trong!Lời Dạ Phong văng vẳng bên tai tôi, nhưng động lại chỉ có mỗi mình hai chữxương gà.Nó dám bảo khoa khôi một khối như tôi là xương gà? Unbelieveable!Tôi phát bực, nhưng vì phải che dấu hành tung nên đành tiếp tục ngồi thiền.-Này! Xương gà! Chị làm gì ở trong đó thì lẹ lên đi, muốn ngủ cũng phải mua đấtnộp thuế chứ!_Dạ Phong lanh lảnh châm chọc.Nhưng, Tử Nghi đã ngồi thiền đến mức độ rũ bỏ sự đời, nên, cô làm như khôngnghe thấy.-Này! Xương gà, không phải chị đang đi nặng mà tắc đấy chứ?Tôii sắc bọt kem tại chỗ. Sao nó có thể cải biên mục đích chính đáng của tôi thànhcái loại bẩn thỉu ghê tởm ấy chứ? Mà nếu tôi có đi nặng, chắc chắn cũng sẽ khôngbị nhốt thảm ở đây.-Không sao đâu xương gà, tốt nhất chị nên ra ngoài đi, ngồi hoài trong đó khôngngượng chết thì cũng ngạt thở mà đột tử đó!Chúa! Làm ơn cho thằng nhóc kia ngậm miệng dùm con. Tôi giật giật khoémiệng, cảm thấy có thứ gì đó sôi sôi cuộn trào trong ruột non. Kiềm chế nắm chặthai bàn tay, vì đang trong trạng thái thiền toàn thân nên tôi chỉ có thể mở mắt ti hínhìn chiếc thánh giá nho nhỏ bằng bạc trên cổ, thành tâm nhìn và âm thầm cầunguyện.Xong xuôi, tôi tiếp tục thành tâm ngồi thiền. Không phải tôi đa tôn giáo, đa chủngtộc đâu nhé, tại tôi không tham gia tôn giáo nào nên mới phải cầu bên này một ít,nguyện bên kia một tí cho chắc ăn thôi.-Sao không trả lời nhỉ? Có khi nào hôi quá ngất ra rồi không? Dạ Thần, đến phiênanh anh hùng cứu xương gà rồi đấy! Phá cửa, anh em ta cùng vào!Không được! Tôi hoảng hốt đứng bật dậy, cắn môi một hồi cũng không có dũngkhí lên tiếng báo hiệu I am alive, đành dán chặt tấm thân bán lõa lồ lên cửa hòngngăn chặn đợt tấn công bất ngờ của địch.-Chắc đang tắm bị tắc nước, không ra được, Dạ Phong, đừng nói bậy_Dạ Thầnlãnh đạm nói, nhưng hắn lại không hề biết rằng, hắn đang nhận được sự yêu mếnngút ngàn của tôi từ giờ phút này.Đời là thế, chỉ có những kẻ có dung mạo xuất chúng cùng đầu óc phi thường nhưchúng tôi mới có cùng chung một tiếng nói thôi, wahahaha!Like! Đỗ Ngọc Tử Nghi tôi thích câu nói này!-Thật thế sao? Cái vòi đó không thường giở chứng thế, chắc tại xương gà sốngthất đức quá nên mới vậy, haha!Vừa mừng rỡ chưa được bao lâu, câu nói xốc óc cùng tiếng cười hoang dã của DạPhong tiếp tục đả kích tôi, không chỉ thế, nó còn dám bôi nhọ, hạ nhục nhân cáchsống thiện lương của tôi 17 năm qua.Hay cho một thằng nhóc 10 tuổi, nó ăn gì mà to gan giữ vậy?Tôi giận giữ cầm lấy cái cán chổi quét phòng tắm, lăm le chuẩn bị xong ra sinh tửvới Dạ Phong một trận, thì, vừa cầm nắm cửa, tôi liền phát hiện bộ dạng không radáng con nhà lành của mình, nên đành ngậm ngùi nán lại, tích tụ hận thù vào mộtchỗ, đợi 10 năm, 120 tháng, 3650 ngày sau trả thù cả vốn lẫn lãi.-Được rồi, Dạ Phong!_Tôi càng yêu mến, kính quý Dạ Thần hơn vì câu nói nàycủa hắn. Đúng là cái mã đẹp nên phẩm chất cũng không mấy thối rữa. Song, khôngđể tôi tưởng niệm thêm, cái tên đó lại chê tôi yêu mến hắn còn quá ít, như tùytiện mà nói thêm_Chắc giờ đang dính đầy bọt xà phòng tắm và kem đánh răng,không dám ra cũng phải!Tôi bị nội thương trầm trọng, tròn mắt há mồm nhìn xoáy sâu vào cánh cửa gỗ,như muốn khoét trên ấy một lỗ để xem rõ cái mặt ti bỉ của Dạ Thần bên ngoài, lòngnhảy lên vô số dấu chấm hỏi. Sao hắn lại biết tôi dính đầy bọt kem đánh răng và xàphòng tắm chứ| Chẳng nhẽ...Tôi lùi lại, nhích ra xa khỏi cánh cửa, mắt trợn trừng, lao liến như trộm nhìn quétmột lượt phòng tắm bé tí, hai tay bẻ rắc rắc rất khí thế.Không có camera, không có máy ghi âm, tại sao hắn lại biết|Ngay khi thắc mắc trong tôi bùng lên, Dạ Phong ngoài kia có lẽ cũng đã thoát khỏitình trạng hóa thạch cấp 1, kinh ngạc nói lớn:-Sao anh biết hay vậy? Anh có thuật thấu thị à? Hay anh quay trộm xương gà màtài thế? Dạy em đi, dạy em đi, em cũng muốn biết xương gà ở bên trong thảm cáidạng gì!Thấu thị? Tôi giật mình, theo bản năng đưa hai tay phòng thủ trước ngực, nướcbọt nuốt ừng ựng như đang uống côca. Đừng nói, tôi vừa mới lê xác về Việt Namchưa được một ngày đã bị cướp đi sự trong sạch nhé? Thế thì con trai trên đời nàykhóc rống lên đòi tôi bồi thường tổn thất về tinh thần mất.-Không có thuật thấu thị cũng không quay trộm..._Dạ Thần chậm rì đáptrả_...người thông minh tính toán một chút là biết!Tôi suýt trượt ngã xuống sàn đá lát. Dạ Thần này...mức độ tự sướng còn cao hơntôi, sư phụ!-Èo...cứ chờ đấy, rồi em cũng sẽ tính được!_Dạ Phong bĩu môi nói, rồi nó bỗng rấtcó lương tâm nhớ đến con người đang chết dần chết mòn trong phòng tắm ngộtngạt như tôi_Này, xương gà chị cứ ở mãi trong kia bất tiện lắm, nhỡ bọn này độtngột cùng lúc đi nặng thì khốn, chị ra đi!Mi không nghe anh mi nói sao? Ta ra được ta ra lâu rồi! Bất mãn gào thét, tôibậm mặt sửa lại cái khăn tắm sắp tuột rồi đưa mắt nhìn cái thau trống rỗng nữa lẫncái vòi hoa sen chết tiệt bên cạnh, ảo não thở dài. Trong danh bạ điện thoại của tôichỉ có mỗi số của bố mẹ, chẳng nhẽ tôi gọi đường quốc tế bảo hai người vô lươngtâm kia đi máy bay 8 tiếng trở về tiếp nước c ...