Danh mục

Chút Kỷ Niệm Buồn

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 143.05 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (14 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mẹ ơi ! Trưa nay con đi xin việc làm không về ăn cơm đâu, mẹ khỏi chờ con nghen. Trúc Mai sau khi gọi phone cho tiệm nails xong, hí hửng nói cho mẹ nàng biết , bà Trương dịu dàng nhìn đứa con gái nói - Mới dọn về Sacramento có vài bữa, thủng thẳng hãy đi tìm việc làm, nhà mình có túng thiếu gì đâu mà con gấp gáp. - Ở San Francisco, ngày nào cũng đi làm riết rồi cũng thành thói quen, bây giờ ở nhà mới có vài bữa, con đã cảm thấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chút Kỷ Niệm Buồn Chút Kỷ Niệm BuồnMẹ ơi ! Trưa nay con đi xin việc làm không về ăn cơm đâu, mẹ khỏi chờ con nghen.Trúc Mai sau khi gọi phone cho tiệm nails xong, hí hửng nói cho mẹ nàng biết , bàTrương dịu dàng nhìn đứa con gái nói- Mới dọn về Sacramento có vài bữa, thủng thẳng hãy đi tìm việc làm, nhà mình có túngthiếu gì đâu mà con gấp gáp.- Ở San Francisco, ngày nào cũng đi làm riết rồi cũng thành thói quen, bây giờ ở nhà mớicó vài bữa, con đã cảm thấy ăn ngồi hổng yên mẹ ạ.- Mà con xin việc làm ở đâu mà mau quá vậy ? bà Trương cao giọng hỏi Trúc Mai- Thì con đọc mấy báo địa phương,thấy họ đăng tìm thợ nails gấp nên con gọi đại xemsao,họ bảo trưa nay đến làm thử,hình như là ở Natomas gì gì đó …..- Con có biết đường đến đó không- Có bản đồ mà mẹ,vả lại nghe ông chủ chỉ đường đến đó cũng dễ lắm,theo con nghĩ từnhà mình đến đó độ khoảng hai mươi lăm phút là cùng.- Thằng Khương thì đi học chiều tối mới về,Trúc Huệ thì lấy chồng ở luôn dướiSanJose,bây giờ con cũng đi làm cả ngày,căn nhà này vốn đã vắng vẻ lại càng thêm vắngvẻ hơn.- Má lại nữa rồi,có buồn thì mướn mấy phim bộ về xem,hay gọi điện thoại cho bà conchuyện trò cho vui,tụi con rồi cũng phải đi làm cả,hổng lẽ ở nhà với mẹ hoài sao.- Mẹ cũng biết vậy rồi, chỉ than van vài câu cho có lệ mà thôi, biết vậy,ngày trước mẹkhông thèm vượt biển làm gì, bây giờ ba của tụi con thì vẫn còn kẹt ở bển,không biết đếnbao giờ mới bảo lảnh sang đây được.- Chuyện đó có sở di trú lo rồi,mẹ hỏi con cũng như không thôi, tại ngày xa ba cứ nói, lỡđi không được nhà bị tịch thu nên ở lại đợi đi chuyến sau, bây giờ thành ra kẻ Nam ngườiBắc.- Tại ba tụi bây lo xa, phần ổng bị ở cải tạo mới về thành phố, nhất động nhất cử gì cũngbị công an theo dõi, mẹ nhớ trước lúc đi ……..Biết mẹ mình sẽ kể lễ,Trúc Mai vội rời khỏi ghế sofa đứng dậy nói- Con vào phòng thay đồ đây, có chuyện gì hổng biết, mẹ hãy sang nhà chị Hạnh cáchnhà mình hai căn mà hỏi nghen, con sẽ tranh thủ thời gian về sớm với mẹ.Bà Trương nhìn theo dáng đứa con gái khuất dạng sau cánh cửa mà xót xa trong lòng,gần ba mươi tuổi đời rồi mà chưa yên bề gia thất, cũng tại bà lúc trước, cách đây támnăm, vì kén chọn cho con có một nơi nương tựa tốt, nên đã phụ lòng Phong, bạn trai củaTrúc Mai. Lúc mới sang đây, nhiều thanh niên đeo đuổi nàng trong số đó có Phong.Chàng là người đã lọt vào mắt xanh của Trúc Mai, nhưng tạo hóa thì luôn trớ trêu, chàngchỉ là một thanh niên đầy nhiệt tâm và giàu tình cảm, nhưng so với sự nghiệp và tiền tàithì chàng quá nghèo đối với những người kia, cũng vì thương con muốn cho Trúc Mai cónơi nương tựa khá giả, cho nên bà Trương đã nhiều lần phản đối chuyện tình cảm giữanàng và Phong, còn Trúc Mai thì không muốn làm cho mẹ buồn trong cuộc sống thahương, nên đã chia tay với Phong, chẳng may nàng gặp một thanh niên trong bối cảnh giađình giàu có qua lời giới thiệu của bà Trương, hai người qua lại với nhau một thời gianngắn, thì chàng thanh niên ấy quen được một cô gái trong một buổi tiệc dạ vũ tại tư gia,người thanh niên ấy đã không ngần ngại đi theo một cuộc tình mới.Qua một thời gian sau, mẹ Trúc Mai lại giới thiệu cho nàng một người đàn ông ly dịnhưng không có con riêng, ông ta làm nghề địa ốc lâu năm nên sự nghiệp rất khá, haingười đã tiến đến hôn nhân, bỗng một hôm người đàn ông ấy bãi bỏ chuyện hôn nhân saumột chuyến về Việt Nam, thì ra ông ấy đã phải lòng một cô gái trẻ ở quê nhà đáng tuổicon mình mà thôi, âu đó cũng là số phần, sau ba lần trái ngang trong tình cảm, Trúc Maikhông muốn vướng bận vào chuyện cảm tình nữa,Trúc Mai theo học nghề làm tóc,saukhi thì lấy được license đi làm được vài tháng,gia đình nàng dọn lên Sacramento kể từngày Trúc Huệ, em của Trúc Mai đi lấy chồng- Ông chủ ơi ! có người tìm kìa.Cô thợ nói lớn cố ý cho người đàn ông đang cặm cụi màidũa móng tay cho khách, anh ta ngước lên, sững sốt- Trúc Mai …….- Anh Phong . Người mới bước vào tiệm nails mừng vui nhận ra Phong ngay- Anh không ngờ được gặp em ở đây.- Em cũng vậy,mà nè,xa cách bao lâu nay, không ngờ anh đã là ông chủ rồi- Đừng cười anh mà, tiệm nails thì ai mà không làm chủ được chứ, có khó gì đâu, TrúcMai ngồi chơi một chút nghen,anh sắp làm xong rồi, lát nữa nói chuyện sau, à này! Côgái hồi nãy gọi lại đây là em đó à ?- Dạ phải .Anh quên giọng nói của em luôn rồi nghen.Phong nhìn Trúc Mai cười hoà.Trúc Mai mừng mừng tủi tủi, trải qua bao năm tháng bây giờ hai người đều đổi thay,ngày xưa Phong lái xe giao bánh pizza, không hiểu sao dòng đời đưa đẩy thế nào màPhong đã chen chân vào nghề này, nay đã trở thành ông chủ với một tiệm nails khangtrang cùng với cả 10 người thợ, nếu ngược dòng thời gian mà như vậy, chắc chắn mẹTrúc Mai sẽ không chia rẽ mối tình của hai người. Phong đã làm xong khách, nhờ mộtngười thợ trong tiệm sơn giùm,Phong bước tới ngồi xuống bên cạnh Trúc Mai vui vẻ hỏithăm- Trúc Mai dọn về Sacramento rồi à,bác gái,Trúc Huệ và em Khương đều khỏe chứ ? ...

Tài liệu được xem nhiều: