Chuyện hai ngườiAnh - một sinh viên Kinh tế "khô khan" và có những nguyên tắc sống của riêng mình. Chị - một cô nữ sinh ướt át, đầy lãng mạn và không bao giờ tuân theo một chuẩn mực nào cả.Anh - 1m73, dáng người cao và khỏe . Chị - 1m52 , nhỏ bé và mong manh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện hai ngườiChuyện hai ngườiChuyện hai ngườiAnh - một sinh viên Kinh tế khô khan và có nhữngnguyên tắc sống của riêng mình. Chị - một cô nữ sinh ướt át, đầy lãng mạn vàkhông bao giờ tuân theo một chuẩn mực nào cả.Anh - 1m73, dáng người cao và khỏe . Chị - 1m52 , nhỏ bé và mong manh.Anh bảo thích mẫu người bạn gái cao ráo, hơi béo một chút vì anh khôngthích ôm que sào vào lòng . Chị thì không thích những người đàn ông quálớn vì không muốn phải bắc thang lên hôn người ấy.Anh - đam mê về kinh tế, thương mại điện tử . Chị - thích văn thơ và mê đọcsách.Anh - hay nói về công việc, về những công nghệ hiện đại . Chị - thích lắngnghe những câu chuyện đời thường và kể về những người thân yêu của mình.Anh muốn làm những việc lớn lao, muốn trở thành trụ cột trong gia đình, có ýchí làm giàu . Chị, chỉ mong có một cuộc sống êm đềm , nhẹ nhàng trong mộtngôi nhà nhỏ cùng tiếng cười trẻ thơ.Anh yêu Rock. Chị yêu Trịnh.Anh yêu mùa đông, còn chị thì ghét nó. Hình ảnh: DeviantartChị thường bảo anh vô tâm vì chẳng bao giờ chịu đểý đến cảm xúc của chị. Anh thì thấy tâm hồn chị giống như bông cỏ may, rấtdễ tổn thương.Anh và chị quen nhau qua lời giới thiệu của một giảng viên trẻ, đồng thờicũng là thầy giáo của em trai chị. Chị thú nhận rằng lần đầu tiên nói chuyệnvới anh, chị không hề ưa cách nói chuyện của anh chút nào....cái cảm giác củachị về anh sau lần gặp ấy là một sự ngạo nghễ đến kiêu kì. Chị vốn nghétnhững gã đàn ông giỏi nịnh nọt nhưng cũng chẳng ưa gì những người kiêuhãnh. Vậy mà chẳng biết có phải vì duyên số hay bởi cái triết lý cổ hủ “ghétcủa nào trời trao của ấy” mà chị và anh lại gắn bó được với nhau.Chị và anh, hai mảnh đời, hai số phận khác nhau, mỗi người theo đuổi mộtước mơ, một lý tưởng riêng nhưng lại có cùng một chí hướng phấn đấu. Cómột người bạn từng nói với chị rằng chị và anh là một sự tương phản hoàntoàn trái ngược nhau, những lúc ấy chị hay mỉm cười và nói: Trong Vật lý, 2cực trái dấu bao giờ cũng hút nhau. Và cũng có một triết lý nói rằng: Conngười ta giống nhau là để hiểu nhau, khác nhau là để yêu nhau. Đã có lúc chịtự hỏi lòng rằng giữa trăm nghìn cái khác nhau ấy, sợi dây nào đã gắn chị vàanh lại với nhau được đến như vậy? Hay chị và anh mãi mãi chỉ là hai đườngthẳng song song chạy ngược chiều nhau như người ta vẫn nói? Hình ảnh: DeviantartChị và anh - liệu cả hai có cần phải thay đổi điều gìđó không?Chị có cần phải bớt đa cảm hơn không? Có cần bớt suy tư, trăn trở hơnkhông? Hay bớt đi chút yếu? Bớt hờn ghen một cách vô lý? Bớt bướng bỉnh?Bớt...? Bớt...???Anh có cần phải quan tâm đến chị nhiều hơn nữa hay không? Lắng nghenhững cảm xúc của chị nữa hay không? Có cần phải hiểu rằng những gì to lớnđều bắt nguồn từ những điều nhỏ vụn nhất hay không?Anh muốn là chỗ dựa cho chị lúc yếu mềm.Chị muốn là động lực cho anh đi lên.Chị và anh gặp nhau ...có phải là bù đắp những gì đang thiếu hay không?Vì có anh chị thêm yêu mùa đông, yêu những cơn gió lạnh như cứa vào dathịt, vào tâm hồn bé nhỏ mong manh của tôi, yêu những cơn mưa phùn trongnhững chiều gió bấc. Anh đã mang đến cho chị hơi ấm của tình thương, củamột người bạn thật sự tốt. Chị sống vui tưởi hơn, yêu đời hơn, lạc quan hơnvà có cái nhìn tích cực hơn. Chị hay nghĩ đến một điều gì đó vu vơ chưa phảihoặc có thể sẽ không phải là của mình, nhưng chị lại vẫn cám ơn nó, vì nó đãgiúp cho cuộc sống của chị ngọt ngào và ấm áp hơn...Có thể suốt cuộc đời này chị và chỉ là hai đường thẳng song song, nhưng màchị lại không muốn chúng chạy ngược chiều nhau bao giờ... Chị ước Anh hãymãi là đường thẳng của riêng anh và chị cũng vậy, nhưng sẽ xuôi về phíanhau và cho đến khi nào đường thẳng của anh hay của chị không thể kéo dàihơn được nữa. Hình ảnh: DeviantartChị hay nói rằng hai đường thẳng song song cũng cókhi trở thành tiệm cận. Anh và chị đều là những con người biết sống bằng tấmlòng đó thôi, đều biết yêu thương và trân trọng những lẽ sống trong đời đóthôi, đều biết hy sinh cho những người thân yêu của mình đó thôi và đều cónhững người thật sự yêu thương mình…Tương lai cuộc sống không ai nói trước được điều gì xảy ra, nhưng cả chị vàanh đều tin chắc vào một điều: Một tình bạn chân thành sẽ luôn sát cánhcùng nhau, bởi chị và anh đều hiểu sống ở trên đời này con người ta cần lắmmột tấm lòng, dù chỉ để gió cuốn đi.... Và chị vẫn nhớ lời anh nói hôm nào:Cho dù ngày em về có không mang theo tình yêu thì anh cũng vẫn sẽ đợi em,bởi anh muốn làm điều mà anh đã hứa với em!Chị mỉm cười ừ nhẹ mà hai dòng nước mắt lăn dài trên má, nhưng chị sẽkhông khóc đâu bởi chị đang hạnh phúc cơ mà và chị biết ở miền xa xôi dấuyêu ấy, anh chắc cũng chẳng mong cho bờ mi chị hoen ướt ...Chị đã đọc tôi nghe những lời nhắn gửi yêu thương đã dành trọn cho anh vàkhi nghe nó xong, nước mắt tôi cũng lăn dài trên má:...” Dù có thể chẳng là mãi mãi... nhưng tình bạn và ...