Danh mục

Chuyện kể trên xe taxi

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 188.06 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhưng gã cũng biết, gã sẽ chẳng thể nào xua được hình ảnh cô gái có mái tóc nhuộm vàng nâu óng ánh dưới nắng khi đứng đợi xe taxi. Không bao giờ. Không bao giờ! ***- Vẫn đến đó hả em? - Dạ... Chiếc taxi màu trắng với những số điện thoại và lời quảng cáo dán đầy ở kính sau lao đi vun vút trong cái nắng đầu mùa oi ả. Thời tiết thật dễ khiến người ta muốn ốm. Cô gái có mái tóc bồng bềnh nhuộm vàng nâu óng ánh, lần nào gọi vào số di...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện kể trên xe taxiChuyện kể trên xe taxiNhưng gã cũng biết, gã sẽ chẳng thể nào xua được hình ảnh cô gáicó mái tóc nhuộm vàng nâu óng ánh dưới nắng khi đứng đợi xe taxi.Không bao giờ. Không bao giờ! ***- Vẫn đến đó hả em?- Dạ...Chiếc taxi màu trắng với những số điện thoại và lời quảng cáo dán đầy ởkính sau lao đi vun vút trong cái nắng đầu mùa oi ả. Thời tiết thật dễ khiếnngười ta muốn ốm. Cô gái có mái tóc bồng bềnh nhuộm vàng nâu óngánh, lần nào gọi vào số di động của gã cũng chỉ có một điểm đến duynhất. Một nhà nghỉ ở ngoại ô.Lần đầu tiên gã chở nàng, chỉ là một xác suất thông thường từ tổng đàicủa hãng. Xe gã đang lang thang gần địa chỉ được đọc, gã chấp nhận tínhiệu lệnh, vòng xe đến nơi mà yêu cầu xuất phát. Không son phấn, khôngcong cớn, mở cửa bước vào xe, nàng nói muốn đến một nơi cách thànhphố gần chục km.Nàng ngồi ở ghế sau, lôi điện thoại ra nhắn tin, không bắt chuyện với gã.Gã cũng kịp để ý nàng có khuôn mặt dễ gây cảm tình.- Sắp đến chưa em?- Anh cho em dừng ở nhà nghỉ kia kìa...Bỗng dưng gã thấy ngán ngẩm. Gã đã mong một cô gái trẻ với dáng dấpnhà lành như nàng sẽ không có điểm đến như thế. Trong đầu hắn chợtnghĩ nàng có một nghề nghiệp nhạy cảm.- Lúc về cần đón cứ gọi anh nhé... - gã dúi vào tay nàng cái card ghi sốđiện thoại di động cá nhân. Đó là mánh lới để kiếm thêm trong cái nghềcủa gã. Những chuyến đi không thông qua tổng đài sẽ là nguồn thu riêng.Nàng mỉm cười rất tươi:- Khi về em có xe rồi. Lần sau em sẽ gọi.Và giữ lời hứa, lần sau nàng đã gọi gã. Nhưng vẫn y như lần đầu, nàng tửtế, ít nói, cười rất tươi. Gã đã thôi cho rằng nàng sở hữu một thứ nghềkinh doanh bằng vốn tự có mà mơ hồ đoán nàng chỉ có một người đànông cho tất cả mọi lần. Là người yêu, gã nghĩ, vì trông nàng không có vẻcần giấu diếm lén lút theo kiểu vụng chồng trốn con. Vào năm 2010, thì dùbạn chỉ sống ở thành phố nho nhỏ như thành phố này, chuyện yêu nhau đinghỉ với nhau không còn gì là ghê gớm nữa.Những chuyện nam nữ sinh mặc nguyên áo đồng phục dắt díu nhau vàongủ cùng nhau không còn là trường hợp cá biệt đăng trên internet, mà nóxuất hiện ở khắp mọi nơi, từ chốn đô hội đến vùng hẻo lánh. Như thế cũnglà văn minh hơn mấy bậc rồi, hơn hẳn chuyện ngày xưa, ở công viên,vườn hoa, cứ góc nào khuất khuất một chút là hôn lấy hôn để. Ngày nghỉ,ngày lễ, thì chẳng cần khuất, vì ngó đi nhìn lại, ai cũng đang hôn, đang sờy như nhau, có gì mà phải ngượng. Những người giống nhau thì cùngnhau chia sẻ khoảng không gian chung, nếu trót có quen nhau thì cùngngầm hiểu là hãy lơ nhau là tốt nhất!Gã rất muốn gợi chuyện với nàng nhiều hơn. Nhưng thói quen nghềnghiệp đã dán bưng miệng gã lại. Nàng chừng hai mươi mấy tuổi, ngónkết hôn không đeo nhẫn. Gương mặt đẹp. Càng gặp nhiều càng thấy đẹp.Cái đẹp đơn giản và không nguỵ trang. Những người có gương mặt nhưnàng, thời gian có thể làm già đi, nhưng độ mặn mà cũng tăng dần lên, vàhấp dẫn theo tiêu chí của từng lứa tuổi. Gã thầm ghen tỵ với người đànông của nàng, người được ôm lấy thân thể nàng sau mỗi lần nàng rời taxicủa gã. Người được hôn nàng, chạm vào nàng, khiến nàng run rẩy vàhạnh phúc.- Anh ơi, lên đón em với nhé!Tiếng nàng nho nhỏ khi gã nghe điện thoại. Lần đầu tiên nàng yêu cầu gãđến đón về.Im lặng.Trông nàng buồn. Xanh xao hơn những lần khác.Gã chợt thấy nao lòng.- ...- Có lẽ, đây là lần cuối anh chở em. Tại đây.- Vậy đi đâu khác cứ gọi anh nhé!Nàng lắc đầu. Có lẽ họ đã giận nhau, gã nghĩ.- Ngày kia em lấy chồng.Gã cảm thấy mình sắp được nghe một câu chuyện dài, chứ không chỉ làthông báo một tin vui. Nàng đang nói chuyện với gã, sau rất nhiều lần ngồichung một chiếc xe đi cùng một chặng đường mà thậm chí cả tên nàng gãcũng không biết. Điều đó làm gã hồi hộp. Gã lái xe chậm, tắt liên lạc tổngđài.- Anh có gia đình chưa?- Có rồi.- Anh yêu vợ chứ?- Tất nhiên.- Giống người yêu của em...- ...- Thật đấy! - Nàng phì cười - người yêu của em, anh vẫn đưa em đến gặpđây này!- Chuyện nghe rắc rối nhỉ!- Vâng... anh cứ lái chậm thế này nhé, đưa em đi một vòng quanh thànhphố cũng được... em không còn ai có thể gặp vào lúc này để mong đượcchia sẻ cả...- Nói chuyện với người xa lạ như anh là một cách an toàn, đúng không?- Cảm ơn anh.- Anh không biết nói thế này có vồ vập quá không, nhưng em cứ tự nhiên,kể cả... kể cả nếu em muốn khóc!- Vâng...- Hẳn là em đang buồn?- Buồn lắm anh à... buồn muốn chết đi ấy chứ! Yêu một người và khôngđược ăn đời ở kiếp với người đó... - Nàng bắt đầu miên man - không hiểuanh sẽ đánh giá như thế nào về một người như em... thiên hạ gọi em là kẻlẳng lơ, quyến rũ chồng người khác... em nhắm mắt làm ngơ, vì em yêuanh ấy lắm, yêu vô điều kiện, yêu đến nghẹt thở và thậm chí, có thể vì anhấy làm nhiều điều ngông cuồng... Giá như anh ấy dám để những điềungông cuồng xảy ra...Anh biết không? Anh ấy nói sẽ không bao giờ cưới em... bởi vì anh ấy yêuvợ. Và em là thứ tình yêu ngoài vợ của anh ấy, không thể đem ra so sánhai hơn, nhưng với ai cũng là tuyệt đối. Anh ấy nói vậy, nói rằng hai tìnhyêu này không liên quan đến nhau. Lạ thật. Em không hiểu. Có lẽ chỉ là đểan ủi em. Tại sao lại không liên quan khi mọi tình yêu đều nằm chungtrong một trái tim? Ôi em buồn và cảm thấy thất vọng lắm! Cảm giác khi takhông phải là người duy nhất trong lòng người mà ta yêu!- Em có nghĩ em được yêu không? Hay chỉ là...- Yêu. Không nhiều thì ít, anh ấy có yêu em. Em tin như thế. Vào cái cáchanh ấy đối xử với em, em tin là có yêu. Có khi còn yêu em hơn người sắpcưới em... - Nàng cười, mà như khóc. Nghe đau lòng ghê gớm.- Ở bên anh ấy, em luôn vui vẻ. Không giống như những kẻ vẫn tán tỉnhem, một là chúng quá hợm hĩnh, hai là chúng quá nhạt nhẽo... anh ấykhiến cuộc sống của em sinh động, nhiều cảm xúc... ôi, lúc nào em cũngmuốn ở bên anh ấy, lúc nào em cũng ước, giá mình là vợ anh ấy... giámình sinh con cho anh ấy...Đến nỗi, em ghét sự tồn tại của n ...

Tài liệu được xem nhiều: