Danh mục

Chuyện Người Mang Đàn - Tạm Biệt Chàng Trai Của Tôi

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 267.41 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không biết phải bắt đầu từ đâu, cũng không biết nên bắt đầu như thế nào, có một câu chuyện cách đây 5 năm trước, câu chuyện bắt đầu từ khi tôi còn là một cậu học sinh của một trường THPT tại một vùng quê nhỏ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện Người Mang Đàn - Tạm Biệt Chàng Trai Của Tôi Chuyện Người Mang Đàn -Tạm Biệt Chàng Trai Của TôiKhông biết phải bắt đầu từ đâu, cũng không biết nên bắt đầu như thế nào, có mộtcâu chuyện cách đây 5 năm trước, câu chuyện bắt đầu từ khi tôi còn là một cậu họcsinh của một trường thpt tại một vùng quê nhỏ. Bước đầu chặng đường đời sau baonhiêu cố gắng để rồi vào một lớp học với bao chuyện vui buồn, tại nơi đó tôi cónhững kiến thức mới lạ, tại nơi đó tôi có thầy cô luôn sát bên dìu dắt, là nơi mà tôiquen biết bao những người bạn xa lạ, cùng nhau chơi đùa dưới sân bóng với thậtnhiều những kỉ niệm. tại nơi đó tôi có em…Người nhẹ nhàng bước vào cuộc đời tôi từ lúc nào tôi không hề hay biết, chỉ biếtrằng qua ánh mắt em nhìn tôi sau những giờ tan học là trái tim tôi lại thổn thức…và tôi đã biết một điều rằng tôi đã yêu em bằng tất cả trái tim mình… Nhưng cuộcđời là như thế đâu phải mọi chuyện cũng đến với chúng ta dễ dàng như vậy, tôi đãgiữ kín tình cảm của mình trong trái tim rất lâu kể từ ngày đó. thế rồi một ngày kiahạnh phúc cũng mỉm cười với tôi, một buổi tối trời mưa em đã nói yêu tôi! Hạnhphúc đến bất ngờ mà bấy lâu tôi chờ đợi thế rồi nước mắt rơi.....Thời gian hạnhphúc nhất cuộc đời này là khi tôi có em. Cùng nhau đi trên những con đường xathật xa với mưa, cùng nhau ngắm những đêm trăng sáng ngoài trời, em dựa vào bờvai tôi nói khẽ em muốn dựa vào bờ vai tôi mãi mãi…. Những kỉ niệm ngọt ngào ởbên nhau, những giọt nước mắt rơi khi mùa thi đến, chuyến đi chơi biển rất vuicùng nhau xây những ngôi nhà cát, kỉ niệm cùng nhau lang thang hà nội ngắm phốphường... hầu như tất cả mọi chuyện đều diễn ra vào những ngày trời đổ mưaphùn, có lẽ trời mưa vì thấy tôi hạnh phúc hay đang khóc vì người biết được nhữnghạnh phúc ngắn ngủi ấy đã sắp không còn nữa…Thế rồi kì thi đại học cũng tới, đưa em đi thật xa, em một mình lên với Hải phòngxa xôi tiếp tục công việc học tập của mình còn tôi, tôi đã không ở đó! Một năm trôiqua đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra, nhưng em thì vẫn thế, một tiểu thư nhàgiàu, một cô bé nhỏ nhắn vẫn bước đi, vẫn cố gắng để vượt qua mọi gian nan trongcuộc sống này để bước tiếp! Nhưng tôi thì khác! Tôi lao vào với mơ ước ca hát củamình mà vô tình quên đi mất em, tình cảm bấy lâu nay dần dần nhạt đi trong tráitim em… thế rồi một ngày kia cũng tới em nói lời chia tay tôi cũng vào một ngàymưa phùn lạnh giá! Sự hụt hững về tinh thần, sự trống vắng của trái tim, cảm giácnhư tôi đã đánh mất đi thứ gì đó rất quan trọng nhất với tôi trong cuộc sống này…tôi đã mãi mãi đánh mất đi những gì tốt đẹp nhất bấy lâu nay vẫn bên cạnh tôi màmãi cho tới lúc này tôi mới nhận ra. Thật sự chưa bao giờ anh hết yêu em, chưabao giờ anh như thế! anh xin lỗi, xin lỗi em nhiều lắm! anh biết bây giờ tình cảmtrong trái tim em đã lạnh đi nhưng xin em, xin em hãy để anh yêu em thêm một lầnnữa! xuất cuộc đời này anh sẽ mãi mãi không để em rời xa anh nữa! Nhóc biếtkhông bây giờ mỗi khi cầm trên tay chiếc mic, mỗi lần anh cất tiếng hát nước mắtcủa anh lại rơi xuống, anh đã mãi mãi mất đi cảm hứng để trái tim mình có thể hátem à! em là động lực, là niềm tin giúp anh vượt qua mọi gian nan trong cuộc sốngnày nhưng bây giờ thì mọi cố gắng của anh đã không còn ý nghĩa gì nữa kể từ ngàyem đi rồi em biết không?Anh không biết phải bắt đầu từ đâu, anh cũng không biết phải làm sao để tình cảmquay về như ngày đầu tiên nữa! nhưng anh muốn nói với em một điều rằng anhmãi yêu em, riêng mình em, và cả cuộc đời này anh sẽ tìm lại em…(một đoạn ngắn trong nhật kí tớ viết cho cho cậu )Gửi cậu - người con gái tớ yêu…………………....Hải phòng, tớ yêu cậu..Tạm Biệt Chàng Trai Của TôiĐã xa rồi nhỉ cái năm tháng ngây thơ khờ dại ấy. Tôi đã từng chôn giấu trong timmột bóng hình suốt mười năm qua. Tình cảm ấy lại chỉ mình tôi biết, chưa từng thổlộ nhưng lại cũng chẳng thể quên.***Cậu ấy là bạn học cấp ba của tôi. Cậu ấy rất tuấn tú cũng học rất giỏi nhưng đókhông hoàn toàn là lý do tôi thích cậu ấy mà có lẽ là sức sống, là nhiệt huyết và sựgiúp đỡ vô tư của cậu ấy làm ấm trái tim tôi và dần dần độc chiếm nó.Vào đầu năm học lớp mười gia đình tôi xảy ra một số chuyện vì thế bố mẹ chuyểntôi về quê học. Tôi sống cùng ông nội. Ông rất yêu thương tôi, tôi cũng yêu thươngông mình. Nhưng có lẽ ở cái tuổi nhạy cảm đó sự yêu thương của ông không phảilà thứ tôi cần. Ba năm cấp ba đối với tôi là khoảng thời gian khó khăn và khủnghoảng nhất. Tôi luôn sống khép kín trong thế giới của riêng mình. Tôi rất ít khigiao lưu với các bạn cùng lớp. Mới đầu, khi tôi vừa chuyển đến, mấy bạn cùng bànvẫn thường hay hỏi han tôi, rủ tôi ra chơi cùng. Có điều các bạn hỏi gì thì tôi đápnấy, không hỏi tôi sẽ không nói, rủ tôi ra chơi thì tôi từ chối. Thử hỏi ở cái tuổinhất quỷ nhì ma ấy, nhựa sống căng tràn có ai đủ kiên nhẫn để kéo tôi ra khỏi cáclồng mà tôi tự giăng ra ấy. Cho nên tôi được yên trong không gian nhỏ của tôi. Tôicô độc trong thế giới của mình. ...

Tài liệu được xem nhiều: