Thông tin tài liệu:
Câu chuyện này tôi nghe bà ngoại kể từ khi còn nhỏ xíu. Gần ba mươi năm qua rồi,nhưng chi tiết trong câu chuyện vẫn cứ như in trong đầu tôi, có lẻ hồi đó nó đã để lạimột dấu ấn ghê gớm trong trí óc non nớt của một đứa trẻ là tôi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện quỷ nhập tràngChuyện quỷ nhập tràngCâu chuyện này tôi nghe bà ngoại kể từ khi còn nhỏ xíu. Gần ba mươi năm qua rồi,nhưng chi tiết trong câu chuyện vẫn cứ như in trong đầu tôi, có lẻ hồi đó nó đã để lạimột dấu ấn ghê gớm trong trí óc non nớt của một đứa trẻ là tôi.Quê của bà ngoại ở Ninh Bình (một tỉnh nhỏ thuộc miền Bắc). Bà ngoại tôi quen ngườicó họ là Nhieu Trinh, năm đó cũng bãy mươi ba tuổi rồi. Ở nhà quê hồi đó người takhắng khít đùm boc nhau lắm, nhất là bà Nhieu Trinh lại là một tấm gương đáng đểmọi người phụ nử noi theo. Cả cuộc đời bà từ tấm bé tới khi nhắm mắt lìa đời, luônsống vì mọi người, bà không nề hà bất cứ việc gì có thể giúp đở được cho người khác.Hầu như tất cả những người phụ nử cũa làng bà và kể cả những làng lân cận mọi khitới ngày sinh đều phải nhờ tới tay bà. Bà là bà mụ mát tay nổi tiếng khắp vùng. Ðiềuđặc biệt là bà làm vậy thôi chứ không lấy tiền công, người nhà quê nghèo lắm, họ đốivới nhau bằng tình nghĩa hơn là vật chất. Chính vì vậy họ hàng và làng xóm ai cũng kínhyêu bà, tới trẻ con người lớn trong làng ai cũng gọi bà là bà ngoại. Người ta thườngmang quà biếu bà mổi khi có chút quà mọn dù là cũ khoai lang hay mo trầu không. Chamẹ bà mất sớm, nên bà phảinuôi một đàn em thơ dại nên mãi tới năm ba mươi tuổi bàmới lấy chồng. Bà làm lẻ cho ông Nhieu Trinh ( một chức sắc trong làng ). Gia đìnhchồng hiếm hoi, từ đời ông cố tới đời chồng của bà đều cũng chỉ có duy nhất mộtngười con trai. Ông lấy ba bà vợ trước đó nhưng không bà nào sinh cho ông được mộtmụn con, vậy mà khi bà về làm bạn với ông thì một năm sau lại sinh ra cho ông một đứacon nối giỏi. Ông cưng cậu con trai quý như trứng mơng, chính vì thế bà cũng đượcthơm lây. Tiếng là ông có nhiều vợ nhưng các bà luôn thuận hoà vói nhau, trên kínhdưới nhường. Cả bốn bà chung nhau một ông chồng và một thằng con trai theo đúngnghĩa, các bà đều quý mến cưng chiều thằng nhỏ, nó muốn gì là cho nấy. Thời gian trôiqua, ba bà vợ trước và ông Nhieu Trinh lần lượt qua đời. Bà lại một mình cheo chồngnuôi con, thay chồng gánh vác mọi việc hiếu hỉ của làng xóm cũng như họ hàng.Khi anh Trúc lấy vợ, bà mừng lắm, bà mong có con dâu ngoan hiền của bà sẽ chóng sinhcho bà một bầy cháu nội, để cho vui nhà vui cửa . Nhưng rồi cũng vẫn như một lờinguyền dai dẳng, anh Trúc lấy vợ cũng phải tới mười sáu năm sau mới có được mộtthằng con trai. Khi thằng cháu ra đời, bà coi như những tâm nguyện của mình đã đạtđược một phần nào, tuy nhien bà vẫn mong muốn là anh Trúc sẽ cho bà thêm vài đứacháu nửa. Thằng Vinh cháu bà năm đó mới có ba tuổi, Bà thương cháu lắm. Ngày ngàychính bà là người tắm rửa và chăm nôm đứa bé. Khi tuổi già sức yếu, người mà bà lolắng nhất vẫn là đứa cháu đích tôn. Mổi khi nhìn cháu là bà lại chảy nước mắt vì bàcũng đoán được cái ngày mà bà cháu bắt buộc phãi xa lìa nhau cũng gần tới nơi rồi. Bàthường nhường nhịn từng miếng quà tấm bánh mà bà con họ hàng mang tới thăm để chocháu.Người ta trong đời ai rồi cũng có sinh ly tử biệt, dù là người tốt hay người xấu thì cũngtới lúc phải nhắm mắt xuôi tay từ giả cuộc đời . Bà cũng vậy, rồi cũng tới ngày mà bàkhông còn gắng gượng được nửa, bà không ăn được cũng đã gân mười ngày rồi, bà chỉcó thể thắm môi vài giọt nước thôi. Ðêm trước hôm bà chết có con chim heo cứ đậu ửđầu hiên nhà kêu liên hồi,. người nhà quê tin là nếu chim heo bay tới đậu lên mái nhànào và cất tiếng kêu thì y như nhà đó có người chết. Hôm bà chết trời mưa tầm tả, sấmchớp liên hồi, giữa trưa mà chẳng thấy được một tia nắng. Ðúng giờ Ngo thì bà trút hơithở cuối cùng trong sự thương tiếc của mọi người. Vì chết vì bệnh già và lại cũngkhông ăn uống gì đã cả chục ngày nên bà đã gầy nay lại càng khẵng khiu hơn. Bà conxóm giềng xúm vào mọi người một tay lo cho hậu sự của bà. Người thi lo chặt câychuối để trước hòm áo quan, người thì lo luộc trứng vớt dừa. Bà chết nhằm ngày xấuvà cả mấy ngày sau cũng vậy, nhưng không thể để cái áo quan quá lâu được nên mọingười bàn với nhau chắc là bà cả đời nhân đức nên cũng không sao. Người ta dự định sẽchôn bà vào ngày thứ ba. Ðêm đều trôi qua bình thường. Ðêm cuối cũng tự nhiên có rấtnhiều điều kỳ lạ xảy ra. Tiếng chim heo kêu không dứt mặc dù trong nhà đã có ngườichết. Mèo gào suốt đêm và chó thì sũa ầm ỉ cả làng. Không ai bảo ai nhưng mọi ngườimơ hồ cảm thấy lo lắng về một điều gì đó sắp xảy ra.Có tới hơn chục người thức đêm trông quan tài của bà. Ðám thanh niên ngồi túm lại mộtgóc kể chuyện ma. Mấy người già cũng nhóm lại với nhau để nói chuyện mùa mànglàng nước. Cách đó vài chục bước chân là quan tài cũa bà Nhieu Trinh. Khoãng ba giờsáng bổng có tiếng động nhẹ. Mới đầu không ai để ý nhưng rồi sau đó tiếng động cànglúc càng rõ ràng hơn. Mọi người thi nhau phỏng đoán xem là tiếng động đó được phát ratừ đâu. Người thì nói là chuột chạy kẻ thì kêu là chó phá. Chẳng ai dám thừa nhận tiếngđộng đó là từ phía quan tài phát ra bởi vì ai cũng cố không tin vào điều đó. Bổng thằngVinh đang ngũ bật ngồi ...