" Cậu lúc nào cũng quay mãi thế à? " Chợt gió hỏi chong chóng." Ừ, có lẽ vậy!! " Chong chóng đáp. " Vì cậu thổi nên tớ phải quay! "" Vì tớ sao?? " Gió ngạc nhiên." Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng vì cậu mà tớ sống. " Chong chóng trả lời. " Nếu tớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết!! "" Nếu. . . nếu có một ngày. . . tớ không ở bên cậu nữa. . . " Gió ngập ngừng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện tình chong chóngChuyện tình chong chóngGió nhẹ, chong chóng quay. . . Cậu lúc nào cũng quay mãi thế à? Chợt gió hỏi chong chóng. Ừ, có lẽ vậy!! Chong chóng đáp. Vì cậu thổi nên tớ phải quay! Vì tớ sao?? Gió ngạc nhiên. Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng vì cậu mà tớ sống. Chong chóng trả lời. Nếutớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết!! Nếu. . . nếu có một ngày. . . tớ không ở bên cậu nữa. . . Gió ngập ngừng. Tớ không biết. Trên đời này có vô vàn ngọn gió và vô vàn chong chóng. Bìnhthường thì chong chóng cần gió. Gió như là nguồn sống của chong chóng. Chongchóng thiếu gió, chong chóng không còn sức sống nhưng gió thiếu chong chóng thìgió vẫn vậy. Chong chóng nhẹ nhàng trả lời gió. Ừhm. Có lẽ!! Gió đáp, với tất cả sự thờ ơ.Chong chóng hiểu hết tất cả. Rằng một ngày kia, gió sẽ chán chong chóng. Rằngchong chóng sẽ già đi theo thời gian nhưng gió thì không. Rằng ngày đó đã sắp đếnrồi. Chong chóng thở dài. Chong chóng sắp già mất rồi. Hai ngày, chong chóngkhông được gặp gió. Có lẽ là chong chóng nhớ gió. Rồi. . . Trời gió lên, chongchóng quay. . . Gió đến rồi!! Gió vẫn thế, vẫn thờ ơ và vô tình. Chong chong nhìngió, không tin vào mắt mình. Gió, là gió. . . Nhưng đáp trả lại sự nhiệt tình củachong chóng chỉ là một làn gió nhẹ, đủ để chong chóng rung động. Tớ phải đi! Đột ngột gió lên tiếng. Cậu phải đi à?? Cậu đi đâu!?? Chong chóng hỏi, trong hoảng loạn. Xa lắm, họ rủ tớ đi, các cơn gió khác!! Chúng tớ phải đi, vì sắp đến mùa khô rồi!! Thật sao?? Điều chong chóng lo sợ cuối cùng cũng tới. Cậu có về không!!? Thế cậu có đợi không? Gió hỏi lại. Tớ đợi. Chỉ cần cậu nói có về là tớ tin cậu có về!! Chong chóng lúc nào cũngvậy, lúc nào cũng có niềm tin tuyệt đối vào người khác. Ừh. Nếu cậu đợi thì tớ sẽ về!! Gió đáp. Cậu sẽ về thật chứ?? Khi nào thì cậu về?? Nhanh thôi, khoảng năm mười ngày gì đó!! Gió trả lời. Tin tớ nhé!? Tớ tin cậu, cậu đi đi!! Tớ sẽ chờ!! Cậu sẽ về, sẽ mang cho tớ bông hoa màu tímchứ?? Chong chóng nói, lòng lại nhen lên niềm hy vọng. Chắc chắn!! Hoa màu tím nhé!! Gió khẽ cười.Chong chóng không nói gì cả, chỉ biết lặng nhìn gió đi.Rồi gió đi. Chong chóng ở lại và chờ đợi. Chờ mỏi mòn. Một ngày, hai ngày. Mộttuần, hai tuần. Rồi một tháng, hai tháng. Gió vẫn không về. Chong chóng vẫn đợi.Chong chóng tin gió. Tin vào lời hứa của gió. Năm đó, khô hạn, nắng nóng. Trờilặng không chút gió. Mọi người đã đi đến vùng khác. Riêng chong chóng vẫn ởmãi nơi này. Chong chóng sợ nếu mình đi thì khi gió quay về sẽ không gặp. Chongchóng sợ không gặp được gió.Cậu ấy sẽ về!! Cậu ấy hứa rồi mà!! Cậu ấy bảo nếu mình đợi thì cậu ấy sẽ về!!Mình phải tin vào cậu ấy!! Cậu ấy không lừa mình!! Cậu ấy không nói dối!!Phải tin, ai nói gì mình mặc kệ!! Cậu ấy sẽ về!! Phải tin tưởng!! Phải tin. . .Cứ thế, chong chóng đã đợi hơn mười năm!! Chong chóng vẫn cứ tin, chong chóngvẫn cứ đợi, chong chóng vẫn cứ hy vọng!! Màu vàng cam ngày xưa, giờ chỉ là mộtmàu bàn bạc, màu của thời gian, màu của sự chờ đợi. Nhưng chong chóng vẫnđợi!!Rồi một ngày kia. Đã có người phát hiện ra chong chóng. Là một cơn gió. Trời giólên, chong chóng quay. . . Gió!? Chong chóng quay, chong chóng lại tràn đầy sứcsống nhưng. . . đó không phải là gió, chỉ là hơi từ miệng một cô bé. Gió ở đâu?? Chong chóng tự hỏi. Có lẽ gió đã quên chong chóng rồi, có lẽ bây giờ gió đang ởbên một chong chóng nào khác. Có lẽ là thế. Nhưng. . . gió đã hứa là sẽ về vớichong chóng rồi kia mà. Cô bé vẫn đang thổi. Chong chóng quay nhưng chongchóng không hạnh phúc. Đây không phải là gió của chong chóng. Đây không phảilà cơn gió mà chong chóng đã chờ đợi suốt mười năm. Gió của chong chóng khác,gió của chong chóng tuy vô tình nhưng khi làm chong chóng quay lại có cảm giáckhác. Không, không phải!! Không phải gió của chong chóng. Chong chóng khôngmuốn quay vì cô bé. Chong chóng chỉ muốn quay vì gió thôi. Nhưng cô bé cuốicùng cũng vứt bỏ chong chóng như cơn gió kia đã từng làm hồi mười năm trước.Chong chóng lại trơ trọi một mình. Lại tiếp tục héo hon vì chờ đợi. Lại tiếp tục hyvọng vài lời hứa của gió. Mười năm rồi. Chong chóng cứ thế chờ đợi trong vôvọng. Chong chóng chỉ mong gặp được gió, dù chỉ một lần thôi cũng được. Gặp đểlòng chong chóng thôi day dứt. Ngày ấy chong chóng không dám nói. Chongchóng sợ. . .Gió à!! Cậu về đi!! Tớ vẫn đang chờ cậu!! Vẫn đang chờ!!Tớ nhớ cậu lắm!! Cậu đang định bỏ rơi tớ đấy à??Đừng làm vậy nhé!! Bỏ rơi người khác là không tốt đâu!!Liệu có ai hiểu tại sao gió lại bỏ chong chóng?? Gió sợ, sợ tính cách ương bướng,thích cái mới của mình làm chong chóng tổn thương. Nhưng gió làm vậy đã đểchong chóng tổn thương nặng nề hơn. Gió đã làm chong chóng phí hoài cả đờimình để chờ đợi. Gió ác lắm!! Chong chóng vẫn tin gió, chong chóng không tráchgió, chong chóng có một niềm tin mãnh liệt.Gió có ...