Tân trở lại Đà Lạt vào một ngày cuối đông để thăm đứa em gái út có chồng ở thành phố này. Và, cũng để tìm Thủy, dù rất mong manh, bởi cũng đã gần bốn mươi năm đi qua. Đêm. Lạnh – cái lạnh của một vùng đất được mệnh danh là xứ sở tình yêu, với sương mù lãng đãng cả một khoảng trời, cả mọi thời khắc. Thật là thi vị mỗi khi đêm về những mảng trắng mềm như lụa ấy luôn quấn quyện những đôi tình nhân âu yếm bên nhau trên những đường phố,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện tình từ một ván cờ người Chuyện tình từ một ván cờ người TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN HỮU DUYÊNTân trở lại Đà Lạt vào một ngày cuối đông để thăm đứa em gái út có chồng ở thành phốnày. Và, cũng để tìm Thủy, dù rất mong manh, bởi cũng đã gần bốn mươi năm đi qua.Đêm. Lạnh – cái lạnh của một vùng đất được mệnh danh là xứ sở tình yêu, với sương mùlãng đãng cả một khoảng trời, cả mọi thời khắc. Thật là thi vị mỗi khi đêm về nhữngmảng trắng mềm như lụa ấy luôn quấn quyện những đôi tình nhân âu yếm bên nhau trênnhững đường phố, đồi dốc, dưới những cây thông, bãi cỏ của thành phố mộng mơ này…Tân mặc thêm áo khoác ngoài, rảo bộ, và bước vào một quán cà phê trên đường NguyễnVăn Trổi, con đường của một vùng đất mà ngày ấy - Tân, chàng trai trẻ miền quê nghèokhó ven biển miền Trung đã có một cuộc tình đẹp, đọng mãi trong ký ức…Ngày ấy, khoảng đầu tháng chín năm một ngàn chín trăm bảy mươi tư, Tân là một chàngtrai hai mươi tuổi từ Bình Định mang xách lên Đà Lạt học ban Việt văn của Đại học Vănkhoa thuộc Viện Đại học Đà Lạt. Một buổi chiều sương mù giăng thấp dưới những thungsâu của Đồi Cù, Tân đã làm quen Thủy trên đường Thủy đi học về.- Xe Xanh ơi, chờ người ta đi với!- Cái anh này vô duyên. Ai quen biết mà chờ cùng đi? Lại kêu đích tên Xe Xanh nữa chứ!Không lẽ…- Anh là người đầu tiên tặng hoa khi em đóng vai Xe Xanh chạy băng xuống biên tráicùng với tiếng loa phong thanh “chiếu tướng” kết thúc ván cờ người trước trường Nữtrung học Bùi Thị Xuân cách đây vài bữa.Tân vừa nói vừa bước tới đi song song cùng với Thủy.Tuy hơi lúng túng và có chút ngượng ngùng, nhưng Thủy cũng trấn tỉnh kịp thời.- Em nhớ ra anh rồi. Mà sao anh lại đứng ngay chỗ gần em chạy xuống để vung gươmchiếu tướng kết thúc ván cờ vậy?- Anh yêu cái đẹp.Thủy trố mắt:- Anh nói gì em không hiểu?- Ván cờ người hôm ấy, bốn cô gái đóng vai bốn con xe đều đẹp. Nhưng đẹp và dễthương nhất là con Xe Xanh chiếu tướng kết thúc ván cờ.- Anh lại chọc quê em rồi. Em xấu nhất thì có. – Thủy vừa nói vừa chạy tới trước, mái tócdài chấm ngang lưng bay bay trong gió như một bức tranh mềm mại càng tôn thêm vẻkiều diễm vốn có của người con gái vùng đất cao nguyên.- Chậm lại Xe Xanh ơi, mà cho anh hỏi, Xe Xanh tên gì vậy?Thủy quay người lại, đôi má ửng hồng, ánh mắt như cười, rất xinh dưới ánh nắng chiều.- Ở dưới quê của anh có dòng sông không?Mặc dù hơi ngạc nhiên vì câu hỏi của Thủy, nhưng Tân vẫn vui vẻ trả lời:- Có, có chứ! Anh và lũ bạn thường hay tắm sông, vừa mát vừa thỏa sức vẫy vùng, nhấtlà những buổi trưa hè.Tân định nói tiếp thì Thủy đã chen ngang:- Anh đang nói đến tên em đấy.Tân bật cười:- Chẳng lẽ em tên Thủy sao?- Còn chẵn với lẻ nữa, tên em đấy! – Thủy cười, và Tân cũng cười. Nắng chiều mát dịumột góc đồi.Từ buổi chiều hôm ấy, Tân hay đón Thủy mỗi chiều khi Thủy đi học về. Thế rồi tình yêunhư là sợi dây định mệnh buộc chặt hai trái tim tự nguyện dâng hiến cho nhau. Thủy ởvới mẹ. Đó là một người phụ nữ trạc tuổi gần bốn mươi. Tầm thước và sang trọng. Nămđó, Thủy học lớp mười một trường Nữ trung học Bùi Thị Xuân, là đứa con duy nhất củamột gia đình giàu có ở trên Đồi Cù. Tân chỉ biết vậy. Anh hạnh phúc được cận kề bênThủy, nắm tay nhau tung tăng dưới những thung sâu của Đồi Cù, dìu nhau từng bước lênnhững chóp núi cao của Thung Lũng Tình Yêu, tựa vào nhau dưới cội thông già traonhau những nụ hôn say đắm, nồng nàn… Và mãi mãi không bao giờ Tân quên buổi chiềumưa giăng kín cả bầu trời Đà Lạt. Tân và Thủy phải trú mưa vào một cái hang nhỏ trênThung Lũng Tình Yêu. Trong hoang sơ của đất trời, Tân kể cho Thủy nghe một câuchuyện về một loài chim rất lạ. Chúng sống ở núi rừng nhưng luôn sát cánh bên nhau,cùng bay lượn bên nhau, nhưng chỉ ở núi rừng chứ không vào thành phố. Có lẽ chúng nósợ nơi con người đông đúc sẽ nguy hiểm khó lường. Cuộc sống của chúng đang bình yên,thì một ngày kia con chim mái bị trúng đạn của người đi săn, con chim cồ thét vang thảmthiết cả núi rừng, nó lao xuống gắp bạn tình bay mất. Mấy ngày sau, người ta phát hiệnxác hai con chim ấy ở trong cái hang nhỏ này.- Em thấy lạnh quá. Nghe chuyện anh kể, em lại liên tưởng…Thủy nép sát vào người Tân như để tìm hơi ấm và sự che chở từ nơi anh. Trong hoangvắng của núi rừng cùng với cơn mưa dai dẳng bên ngoài, Tân ghì chặt Thủy với một nụhôn nóng bỏng không thể nào cưỡng nổi. Hơi thở của Tân và Thủy mỗi lúc càng gấp gáphơn. Và, những giây phút hồng hoang đã được thăng hoa đến tuyệt đỉnh của tình yêu…Cánh hoa trinh nguyên yếu đuối, mỏng manh đã không thể chống đỡ cơn lốc của dụcvọng mang tính bản ngã của hai sinh linh bé bỏng với sự đồng lõa vô tình của không gianvốn dành riêng cho những đôi tình nhân.Đất trời yên tĩnh. Mưa tạnh. Gió ngừng. Tựa vào vai Tân, Thủy khóc, những giọt nướcmắt của người con gái lần đầu tiên làm chuyện vợ chồng. Tân im lặng, ôm lấy Thủy. Anhxấu hổ với tình yêu của Thủy, đã giẫm đạp lên sự trong trắ ...