Danh mục

Cô bé caramen của tôi

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 240.40 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nam giật mình. Cô gái đó chính là cô bé caramen ngày nào trong ký ức thời đi học của anh... - Này anh, anh ăn kẹo không?- Ơ này nhóc, anh có quen em không?- Nếu anh hỏi thế, thì em nghĩ là không.- Thế sao em lại mời một người không quen ăn kẹo, mà lỡ em bỏ gì vào kẹo thì chết anh à?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cô bé caramen của tôiCô bé caramen của tôiNam giật mình. Cô gái đó chính là cô bé caramen ngày nào trong ký ức thời đihọc của anh...- Này anh, anh ăn kẹo không?- Ơ này nhóc, anh có quen em không?- Nếu anh hỏi thế, thì em nghĩ là không.- Thế sao em lại mời một người không quen ăn kẹo, mà lỡ em bỏ gì vào kẹo thìchết anh à?- Tùy anh, anh cứ cầm lấy, còn ăn hay không là quyết định của anh.Và sau cuộc hội thoại ngắn ngủi đến kì lạ ấy, trên tay Nam bây giờ đang là một cộtkẹo caramen, lại còn là một cột kẹo bóc dở, chỉ còn gần nửa số kẹo nữa chứ. Namtrân trân nhìn cột kẹo trên tay, nhớ lại lúc em đưa cho nó thứ này, nó đã nghĩ ngayđến cái cảnh quảng cáo trên tivi: một anh chàng muốn làm quen với cô gái ở rạpchiếu phim, đã chuyền cột kẹo thế này đến chỗ cô ta. Và thế là Nam cười khẩy,chắc mẩm: “Ôi dào, chắc lại một em bé nào đó bị choáng ngợp trước vẻ đẹp traicủa mình đây mà, trêu lại em ấy tí cho vui!”.Đấy, chính vì cái suy nghĩ mà nó “chắc chắn đến... 101%” ấy, Nam – với kinhnghiệm tình trường chẳng phải thuộc hàng cao siêu nhất nhưng cũng đạt đến độbạn bè phải ngước nhìn ngưỡng mộ, đã tự tin quay sang chủ nhân cột kẹo kia, cùngem làm nên cuộc nói chuyện mà theo nó là vớ vẩn nhất, tẻ nhạt nhất, và thất bạithảm hại nhất trong hành trình “tán gái” đã đạt đến độ thăng hoa từ trước đến giờcủa nó.Nam nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, rõ ràng em phải có tình ý gì với nó thì mới chủđộng đưa kẹo cho nó chứ. Thế mà tại sao em chỉ giúi cái thứ vớ vẩn ấy vào tayNam rồi ung dung bước đi, chẳng thèm ngoái đầu lại nhìn nó thêm một giây nào?Từ ngày nhận thức được mình được bố mẹ phú cho vẻ ngoài “chuẩn khỏi phảichỉnh” như thế nào, Nam cũng bắt đầu cảm nhận được những ánh mắt ngưỡng mộcủa bọn con gái xung quanh dành cho mình. Đời nó đã quá quen với sự có mặt củanhững tiếng thầm thì, xuýt xoa, thậm chí là hò hét sau lưng mỗi lần bước đi trênsân trường. Thế mà hôm nay, trên sân ga, lúc Nam đang ngồi trên băng ghế đợiđón bà bác dưới quê lên chơi, nó đã bị em – rõ ràng là một cô gái chính hiệu, lờ điphũ phàng!Nam không hiểu, thực sự không hiểu? ***- Aaa!- Này thằng khùng, mày định gọi hàng xóm nhà tao sang hết đấy à?Thy thẳng tay ném cái gối to đùng vào bộ mặt đang đần thối ra của thằng bạn thân.Chẳng hiểu vì chuyện gì mà trưa nay nó phóng hộc tốc sang nhà Thy, mặt mũiphừng phừng tức giận, rồi cứ thế ngồi ì trong phòng chẳng chịu về. Điểu làm Thylo là ở chỗ, tay thằng bạn cứ giữ khư khư một cột kẹo caramen bóc dở, miệng thìlải nhải thảm thiết: “Tại sao? Tại sao? Tại sao?...”. Nhìn triệu chứng như này dễthằng bạn sống sung sướng quá hóa rồ rồi, sáng nay Thy vừa đọc thấy bài báo nóivề mấy vụ stress kiểu này.- Này này, Nam ơi, mày điên rồi à Nam? – Thy vỗ vỗ vai thằng bạn.- Ừ… tao đang điên đây, tao điên lắm rồi đây… Tại sao?... - Nam vẫn tiếp tục lảinhải.- Thôi, khổ thân mày, đúng là bệnh tật không trừ một ai mà, yêu đương cho lắmvào rồi đến lúc điên có em nào thèm lại gần đâu. Ngoan nào, để tao báo cho bácbên nhà một tiếng, rồi thu xếp đưa mày đi Châu Quỳ một chuyến. – Thy thở dài anủi thằng bạn.- Mày nói cái quái gì đấy?Nam thôi la hét, quay sang ngơ ngác nhìn con bạn lúc này đang thể hiện một bộmặt nghiêm trọng quá mức cần thiết, mắt long lanh nhìn nó đầy âu yếm.- Này, đừng nói mày nghĩ tao điên thật đấy chứ, không phải ai cũng thần kinhkhông bình thường như mày đâu nhé. – Nam ném trả lại cái gối vào con bạn.- Ô thế không phải mày bị tự kỉ vì sướng quá à, há há há, làm tao giật cả mình, suýtnữa lại phải tốn tiền mua hoa quả thăm hỏi mày trong viện tâm thần, may quá, mayquá. – Thy hớn hở.- Thôi đê, tao không rỗi hơi đùa với mày đâu, đầu tao đang sắp nổ tung rồi đây.- Ờ thôi không trêu mày nữa, có chuyện gì mà mày cắm rễ ở đây cả buổi chiềuhành hạ bạn bè như này hả?“Được lời như cởi tấm lòng”, Nam thở dài kể một mạch cái chuyện khó hiểu sángnay nó gặp phải với con bạn, không quên kèm theo những thắc mắc làm nó đauđầu nghĩ mãi mà không ra. Thy chăm chú lắng nghe Nam nói, chỉ cười tủm tỉm rõlà đểu giả, lại còn chẳng hề ngạc nhiên hay bình luận chen vào câu nào. Đợi đếnlúc Nam trút bực tức xong xuôi, Thy mới bò lăn ra cười phá lên, trông con bạn cóvẻ thích thú ra mặt lắm. Nam ngớ người ra, tức tối:- Con khỉ, mày cười thế đủ chưa hả? Mày thấy bạn mày bị sỉ nhục mà vui thế cơ à?- Chuẩn đấy, há há há, lần dầu tiên tao thấy có một “nữ nhi” đủ bản lĩnh làm thằngbạn tao phải ngơ ngẩn bức xúc như thế này đấy! Ô là la tao muốn gặp em ấy quáđi, há há… - Thy vẫn chưa dừng cười được.- Hừ, bạn với chả bè! Mày yên tâm, kiểu gì tao cũng phải tìm bằng được em ấy hỏicho ra nhẽ, lúc đấy mày tha hồ mà gặp.- Mày điên thật rồi Nam ơi, mày mới gặp em ấy có mấy phút, một manh mối cúngchẳng có, tìm thế nào được. – Thy ngạc nhiên.- Mày nghĩ tao là ai hả? Cứ chờ đấy! ...

Tài liệu được xem nhiều: