Thông tin tài liệu:
Bắt đầu từ việc tạo ra một nickname và tải về phần mềm có thể online hai nickname cùng một lúc để anh khỏi nghi ngờ. Khi add nick anh vào nickname caphemuoingotngao mà mình vừa mới tạo, Linh đã ngập ngừng gõ kèm hai câu thơ "Em sẽ học cách yêu của cỏ/ Kiên nhẫn nảy lên và xanh đến kiệt cùng" và lấy đó làm status rồi hồi hộp đợi kết quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Có một nicknameCó một nicknameBắt đầu từ việc tạo ra một nickname và tải về phần mềm có thể online hainickname cùng một lúc để anh khỏi nghi ngờ. Khi add nick anh vào nicknamecaphemuoingotngao mà mình vừa mới tạo, Linh đã ngập ngừng gõ kèm hai câu thơEm sẽ học cách yêu của cỏ/ Kiên nhẫn nảy lên và xanh đến kiệt cùng và lấy đólàm status rồi hồi hộp đợi kết quảThường khi làm việc lúc màn đêm yên ả len về, Linh thường đăng nhập vàoYahoo!Messenger và để ở trạng thái Invisible to everyone rồi nhìn những cái nick sángđèn cho bớt cảm giác cô đơn và cùng với niềm hy vọng rằng sẽ nhìn thấy nick anhsáng đèn dù chỉ một lần thôi...Linh và anh quen nhau cũng từ Yahoo! Messenger, anh nói, mỗi lần đọc nhữngdòng status của Linh, anh thấy lòng ấm áp lạ kỳ, bao nhiêu mệt mỏi, áp lực làmviệc trong ngày đều tan biến. Và hơn nữa, anh thấy cảm giác sao mà gần gũi nhưthể Linh đang ở kề bên thì thầm những lời ấy vào tai anh. Khi đó, Linh nhăn mũinói với anh:- Đó toàn là những câu ngốc nghếch thôi, khi em buồn hay vui, giận ai hay ghétđiều gì... em đưa lên status, chỉ có anh ngốc nên mới đọc rồi thấy gần gũi gì đóthôi. Tụi bạn em cứ la làng khi nhìn thấy mấy câu đó...Anh cười hiền:- Chắc là anh ngốc thiệt, nhưng sự thật là anh rất thích đọc những status của em...Hai đứa quen nhau, chẳng có chút gì gọi là “kịch tính” như các bộ phim tình cảmtrên tivi hay tiểu thuyết, chỉ là những buổi đi chơi, trò chuyện, ăn uống cùng nhau.Có khi, hai đứa cùng chúi mũi vào đọc chung một quyển sách hay ăn chung một lykem thập cẩm đủ mùi vị rồi lại quay sang giành nhau chiếc remote tivi để bấm chobằng được chương trình mình yêu thích. Để khi thua, anh mỉm cười khi thấy Linhđắc thắng. Khi thắng, không đợi Linh xụ mặt đến 3 giây anh đã nhường lại remotecho Linh rồi âu yếm nhìn Linh nhấn nhoay nhoáy các kênh như để chọc tức anh.Mọi thứ cứ trôi đi trong êm đềm như thể nó phải diễn ra như thế. Không một chútgợn của ưu tư hay phiền giận.Ngày nọ, bỗng nhiên Uyên “sát tình” bày kế:- Em phải tạo nên những tình huống gay cấn một chút thì mới hiệu quả.- Tình huống gay cấn? Chi? Đang yên đang lành...- Thì đang yên đang lành nên mới phải tạo nên những tình huống gay cấn để tạonên hương vị cho tình yêu chứ!- Nghĩa là sao? Linh mắt tròn mắt dẹt hỏi “quân sư... tình yêu”. Gọi Uyên là “quânsư tình yêu” cũng không ngoa cho lắm bởi cô nàng này có vô số những mối tình“ra ngô, ra khoai” nên kinh nghiệm của nàng vô số kể. Uyên còn là “chuyên gia gỡrối” khá thành công trong chuyện tình cảm nên được rất nhiều người tin cậy giaophó cho việc bày mưu tính kế để “lấy cắp trái tim” của đối tượng.Uyên búng tay nói bằng giọng chắc nịch với Linh:- Thì phải tạo ra tình huống để thử thách chàng chứ sao nữa.Linh lắc đầu:- Tụi em tin tưởng nhau tuyệt đối, không cần đến thử thách gì đó đâu.Uyên nhún vai:- Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện tin tưởng hay nghi ngờ gì đâu. Đơngiản là chỉ xác định chính xác phần trăm tỉ lệ mà em đang chiếm giữ trái tim chàngmà thôi.Linh cười rạng rỡ:- Cái này thì em biết. Em tin là mình đã chiếm trọn tình cảm trong trái tim chàngrồi, khỏi cần phải xác minh hay xác định gì nữa cho mệt.Uyên lúc lắc đầu:- Cái đó thì không chắc à nha. Chưa nghe câu “đàn ông năm bảy lá gan/ lá ở cùngvợ, lá toan cùng người” hả? Nhiều khi thấy vậy mà không phải vậy đâu, cô bé ơi...Linh chun mũi:- Chàng của em khác, không đáng ghét như những kẻ trong câu ca dao chị vừa đọcđâu.Uyên chuyển sang giọng tinh quái:- Cái đó thì chỉ có trời mới biết. Em còn nhớ anh chàng đeo cặp kính dày cui- mốitình thứ tư của chị không?Linh gật đầu:- Cái anh chàng mà luôn run như cầy sấy khi nói chuyện với người khác phái đóhả? Em có nhớ...Như chỉ đợi có vậy, Uyên chụp lấy ngay câu trả lời của Linh:- Đó, chính là anh chàng đó đó... Em còn nhớ chứ, hơn nửa năm, ngày nào hắncũng đem đến cho chị một cành hồng rồi đứng nép mình nơi cánh cửa với hy vọngchị cười với hắn một cái. Nhìn hiền lành đến như thế, nhút nhát đến như thế mà emcó biết tụi chị chia tay vì lý do gì không?- Vì không hợp tính hả chị? Linh đưa ra một lý do vừa xuất hiện trong đầu. Uyêncười bằng mũi:- Được vậy cũng còn đỡ tức. Hứ, khi chị và hắn hẹn hò với nhau chỉ một thời gianngắn thì chị tình cờ phát hiện, ngoài hẹn hò với chị, hắn còn cưa cẩm thêm ba cônàng khác với phương thức y chang cách hắn đã làm chị xiêu lòng.- Không thể nào như vậy chứ. Anh đó nhìn rất... rất, biết nói sao ta, uhm... rất...- Rất khù khờ, Uyên tiếp lời ngay khi thấy Linh đang cố gắng tìm từ ngữ sao chokhông làm phật lòng mình lại bảo đảm về mặt ngữ nghĩa. Rất khù khờ, em muốnnói vậy, đúng không? Rất khù khờ mà còn vậy nữa đó, huống chi là...Uyên lấp lửng bỏ câu nói nửa chừng để thăm dò phản ứng của Linh. Và chưa đến 3giây sau, khuôn mặt Linh đã chuyển sang sắc khác. Linh quay sang níu tay Uyên.- Phải làm sao đây h ...