Danh mục

Có người đứng bên ngoài cửa sổ

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 121.50 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chị, người con gái trên khuôn mặt có hạnh phúc nở và khép ngắn ngủi như hoa mắc cỡ hoang dại tim tím bên đường khi có ai đó chạm vào, cô đơn bị vùi lắp vội vã qua nụ cười kém rạng rỡ, lòng thèm khát được yêu thương lộ qua ánh mắt lơ vơ khi nhìn thấy ai đó sóng đôi. Tôi là bạn (em) của người đàn ông chị yêu, mối quan hệ tương đối thân thiết đủ để hiểu những chuyện tình cảm rắc rối của anh và thường thì tôi dè dặt nói về...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Có người đứng bên ngoài cửa sổ Có người đứng bên ngoài cửa sổChị, người con gái trên khuôn mặt có hạnh phúc nở và khép ngắn ngủinhư hoa mắc cỡ hoang dại tim tím bên đường khi có ai đó chạm vào, côđơn bị vùi lắp vội vã qua nụ cười kém rạng rỡ, lòng thèm khát được yêuthương lộ qua ánh mắt lơ vơ khi nhìn thấy ai đó sóng đôi. Tôi là bạn(em) của người đàn ông chị yêu, mối quan hệ tương đối thân thiết đủ đểhiểu những chuyện tình cảm rắc rối của anh và thường thì tôi dè dặt nóivề nó. Nhưng đến một ngày kia, ngày đầu tiên tôi gặp chị trong bầukhông khí đặc quánh quánh điệu nhạc bolero buồn chán trong quán cà-phê Chiều Tím, tôi đổi thái độ nhưng không phải vì tò mò. Đơn giản, tôimuốn hiễu cách mỗi người yêu và nắm giữ tình cảm của mình.Chiều đó, tôi đang cà-phê một mình thì không biết chị từ đâu đến kéoghế ngồi đối diện. Trên khuôn mặt lộ ra sau cặp kính đen, sau cái khẩutrang trốn né, đôi mắt nhuộm lên những ưu buồn của hồn sầu, ũ rũ đọnglại thành hai hạt nước mặn chát rớt lần xuống gò má, nhòe lên những vệtphấn son tô điểm hờ hững. Mái tóc dài mịn dường như bị bỏ hoang đếnxác xơ, dăm sợi rối ren rớt xuống cong trũng. Chị ngồi khép nép, đôi taybối rối đặt lên đầu gối, trong hơi thở mê mệt chị mở lời xác định từngđiều về cá nhân tôi. Tôi hơi ngạc nhiên vì chị biết rõ mình, còn tôi chỉnhớ mỗi cái tên và hiểu đơn giản chị là người tình của anh bạn.“Chị…là… Trang, bạn của anh…Đình”. Những âm thanh rơi rớt đượcthốt ra từ cặp môi run run cố kìm nén xúc động, trộn lẫn thứ hơi thở bịtuyệt vọng bóp ngẹt và chơi vơi. Nó như một thể trạng hứng chịu nhữngnhát dao chặt khoan thai vào thân xác rụn rời không còn sức chống đỡ.Đau đớn. Tê buốt. Nhức nhối. Và tất cả tiếp nhận đó còn diễn ra trongcái biết cô độc đã làm cho sự đọa đày nặng nề kia bị nhân đôi ba lần. ***Hè về và kéo lên thị xã Bạc Liêu nhỏ bé những trận mưa mùa rào rạt,tiếng nước va nhau và vỡ ra lõm bõm trên đường. Hàng me cổ thụ xòenhững chiếc lá non màu xanh biếc vẫy vẫy, lá đùa với mưa, cành hát vớigió biển từ khơi xa thổi đến. Đường phố vắng. Vài vị khách ngồi co rotrong quán cà-phê Đợi Chàng. Mùi thuốc lá khét lẹt. Cô chủ nhỏ taychống cằm nhìn ra đường phố, thấy mưa cô nhớ sân trường, nhớ chùmphượng đỏ rực, nhớ màu áo trắng mà cô xếp vào kỷ niệm đã vài năm.Giờ đây, người con gái có mái tóc dài mềm như mây buông thả xuốngbờ vai đã cất những ước mơ học trò lại và có vẻ bằng lòng với vai mộtcô chủ nhỏ trong quán cà-phê nằm lặng im dưới tàn me cổ. Cô tập tànhdáng đi xúng xính trong bộ áo hợp thời, với nụ cười có thể kéo mùaxuân đến được, với giọng nói thanh êm đủ làm hài lòng bao khách đến.Khi những hạt nước từ bầu trời xám vẫn còn rơi xuống, đường phố mịtmờ, hơi lạnh tràn lên làn da thì một người đàn ông tấp xe vào quán. Cởichiếc áo mưa vắt lên xe, vuốt lại mái tóc dài ướt, anh thong dong kéoghế ngồi xuống.Trang nhìn thấy người đàn ông ấy từ đầu và mắt luôn dõi theo. Chẳnghiểu sao cô có vẻ thích dáng người thư thả ấy, người đàn ông có khuônmặt nghệ sĩ phong trần với chiếc mũi thẳng và đôi mắt sâu thẳm chứađầy dục cảm. Cô bối rối khi bắt gặp cái nhìn đó và ánh mắt kia tự nhiênlàm cô muốn đối xử tử tế với người đàn ông xa lạ. Cô đem ra chiếc khănthấm nước nóng còn đượm mùi hương, cẩn thận vắt sạch và mời anh talau mặt. Khách cười. Cô cười. Dưới bầu trời xám, trong cơn mưa vẫncòn trút nước, có sợi dây vừa được cột lại và kết nối. ***Đêm Bạc Liêu, mặt trăng tròn treo mình lững lơ giữa biển khơi ngắmsóng, nhìn dãy rừng cây chắn gió rờn xanh, nghe cành lá ngả đầu chạmnhau lao xao. Dưới khu vườn nhãn đượm mùi hương cuối mùa vớinhững chùm trái chín mọng tròn xoe e ấp nấp mình sau chòm lá, cô gáingồi trong lòng chàng trai mình thương mến, ngả đầu ra sau nhìn về phíabiển và thấy tình yêu dạt dào như sóng. Cô kéo bàn tay của người yêuđặt lên bụng mình, hít một hơi sâu đầy dưỡng khí, cô mừng vì tình yêuđã chín, đủ để có một ngày đàng hoàng thảnh thơi nằm trong vòng tayấy. Cô nhớ có ai đó viết rằng, đàn ông cột người mình yêu bằng vật chấtcòn phụ nữ cột người mình yêu bằng thân xác và cô mĩm cười nghĩ chắcrằng mình đã đúng.Trong tiếng gió vỗ nhẹ lên cành lá, giữa màn đêm lành lạnh, trong hơiấm của tình yêu nồng nàn, cô muốn nói hết những điều mình mongmuốn cho anh được biết.- “Anh, tụi mình sắp có người thứ ba rồi?” Cô mở lời khẻ khẻ.Người yêu cô ngạc nhiên, dường như không nghe thấy hoặc là vội vàngkhông hiểu rõ lời nói đầy ẩn ý đấy. Anh cuối đầu thấp xuống, mặt chạmvào má cô và hỏi lại:- Gì vậy em?- Em có con rồi!- Hả? - Dường như cơn say từ bửa nhậu chiều vẫn còn ám lên thính giáchoặc là anh tưởng mình đang mơ nên muốn nghe lại lời xác nhận rõràng.Cô gái quay mặt lại, nhìn lên đôi mắt, nhìn lên mái tóc mềm của anh vànói chậm rãi từng tiếng một. “- Em có thai rồi!”.- “Bao… bao lâu rồi?” – Anh lắp bắp.- “Chắc hơn ba tháng” - Đáp lại câu trả lợi gọn lỏn trên khuô ...

Tài liệu được xem nhiều: