Danh mục

Cỏ thơm

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 441.64 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sau biến cố của làng, ông Ba Rá bỗng dưng trở thành “của hiếm”. Hiếm thiệt, bởi vì trên chuyến bè mười ba người đi lên mạn ngược hôm tháng tám năm ngoái chỉ còn mình ông sống sót. Không phải là nhóm người đi buôn bè mà là bầu đoàn thê tử của Ủy ban nhân dân xã Phước Thạnh đi lên lâm trường Đồng Thao liên hệ xin gỗ về cất trường học cho bọn nhỏ. Cái tang tập thể của làng lớn quá khiến ai cũng ngơ ngơ ngác ngác một thời gian dài. Mãi đến khi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cỏ thơm Cỏ thơm TRUYỆN NGẮN CỦA THU TRÂNSau biến cố của làng, ông Ba Rá bỗng dưng trở thành “của hiếm”. Hiếm thiệt, bởi vì trênchuyến bè mười ba người đi lên mạn ngược hôm tháng tám năm ngoái chỉ còn mình ôngsống sót. Không phải là nhóm người đi buôn bè mà là bầu đoàn thê tử của Ủy ban nhândân xã Phước Thạnh đi lên lâm trường Đồng Thao liên hệ xin gỗ về cất trường học chobọn nhỏ. Cái tang tập thể của làng lớn quá khiến ai cũng ngơ ngơ ngác ngác một thời giandài. Mãi đến khi giỗ đầu của mười hai người, bà Mười Mác, vợ ông chủ tịch xã mới monmen đến bên hàng rào dâm bụt nhà ông Ba Rá mà đằng hắng:- Anh Ba, anh Ba à, anh có nhà hôn?Ông Ba Rá đang nằm võng nghiêng mình hụ hợ:- Ụa, chị Mười hả, vô uống miếng nước chị à.Bà Mười bước vô, nói gần nói xa chẳng qua nói thiệt, ông nhà tui vắn số nên phải bỏmình theo con nước lớn, nhưng tui cũng đỡ áy náy một chút là ổng hy sanh trên đường đilàm công chuyện cho dân cho xã. Anh Ba à, còn có anh là nhơn chứng duy nhất trênchuyến bè lật ngày đó, anh nói cho tui biết, ngày đó mấy ông mấy bà đi vui vẻ hôn. BaRá châm điếu thuốc gật gù, chèn ơi, đi làm chuyện cho dân cho nước mà không vui saođược, chị Mười. Vui hả, vậy ông nhà tui có trối cái gì lại cho anh Ba không. Ba Rá phóngtầm mắt ra ngoài sân, góc hàng rào có con gà mái dâu tục tục bới mồi cho đàn con lôngtrắng mịn như tơ làm ông nhớ đến thằng cu Bỏm, thằng nhỏ mười một tuổi không đượcnhận trợ cấp của ông Mười Mác từ khi ổng chết đến nay, phần trợ cấp mà bà Mười hoàntoàn không biết. Lời Ba Rá thốt ra bỗng trơn tru như con đường đất đỏ của xã ngày mưa,chị Mười à, chị hỏi tui mới nói à nha, ảnh nói tội thằng cu Bỏm sống cheo leo một mìnhvới bà ngoại mù ở đầu non, ảnh muốn cho nó được học hành, đủ cơm ăn áo mặc, khôngphải dầm mình mò cua bắt ốc suốt ngày ngoài ruộng. Bà Mười trố mắt lên, trối gì bấtnhơn vậy anh, tội lỗi của ổng còn rành rành ra đó, may mà con mẹ thằng Bỏm xấu hổ bỏlàng đi biệt, nếu nó còn chàng ràng ở đây thì liệu gia đình tui có yên ổn cho đến ngày ổngchết không. Ba Rá nhấp ngụm nước, ối xời, chuyện xưa như trái đất hơn chục năm rồi chịMười à, đàn ông mà, ai không có lúc xao lòng, với lại, chị thấy không, anh chị chỉ có haiđứa con gái, mai mốt tụi nó lấy chồng, phụng thờ nhà chồng, thằng Bỏm mới là đứanhang khói cho ảnh sau này.Cũng trong ngày, buổi tối, bà Sáu Hát bước vô nhà Ba Rá. Anh Ba à, tui nghe chị Mườinói anh Mười có trối trăng với anh, còn ông Sáu nhà tui sao anh. Ông Sáu Hát làm côngtác địa chính xã, hay nhập nhằng chuyện nhà đất với dân nên vợ chồng giàu sụ. Ba Ráđưa tay vuốt vuốt mớ tóc đang ngả dần sang màu muối tiêu. Chị Sáu à, chị hỏi tui mớinói à nha, chớ không thì chị biểu tui săm soi chuyện nhà chị. Buổi đó anh Sáu ngồi ở đầubè với tui chớ ai, ảnh nói sau khi xin được gỗ xây trường cho bọn nhỏ, ảnh sẽ góp mộtchút để làm cái nhà vệ sinh cho lịch sự, thiệt, thấy tụi nhỏ mỗi lần mắc… phải chạy trốichết ra ngoài bờ đìa, vừa tội nghiệp, vừa mất vệ sinh. Bà Sáu ngồi bần thần một chút rồisụt sịt xin kiếu ra về.Sáng hôm sau, chồng bà Năm Chiến cũng hỏi y chang như bà Sáu Hát sau khi nhấp ngụmtrà đầu hôm với Ba Rá. Ba Rá hắng giọng nghiêm trang, tay sờ hàm râu lún phún mới cạorồi ngó mông lung lên trần nhà. Chị Năm ra đi chắc cũng nhẹ nhàng thôi anh Năm à, hômđó chỉ nói với tui, còn cái vụ cây dừa chồm qua nhà Hai Sách chưa giải quyết, để đichuyến bè về thì dứt điểm luôn. Chỉ là chủ tịch Hội Chữ thập đỏ xã nên phải giải quyếtrốt ráo chuyện liên quan đến dân, ai để dây dưa khó nhìn. Năm Chiến bóp bóp trán, ụa,cái vụ cây dừa chồm qua nhà Hai Sách tui giải quyết lâu rồi mà anh ba. Ụa, anh Năm nóisao vậy, đây là chuyện nhà anh, tui chỉ nói lại ý chị Năm, còn tui, Ba Rá này thôi làm chủtịch mặt trận lâu rồi nghen, về hưu rồi nghen. Mà chuyện anh chặt cây dừa lâu chưa vậy,tui không biết. Năm Chiến lại bóp bóp trán, cũng lâu rồi anh Ba à, năm bảy tháng gì đó.Đọ đọ, tui nói đâu có sai anh Năm, lúc bè chìm, cây dừa chưa bị chặt phải hôn.Hôm sau và hôm sau nữa thì lụt tụt cũng đủ người của mười một nhà đến xin lời trốitrăng từ người thân của mình thông qua Ba Rá. Tất nhiên cũng có người, Ba Rá bảokhông trối gì hết, ông nhớ chuyện nào xào chuyện đó, không thì thôi.Có một ngày đẹp trời, phóng viên đài truyền thanh xã Nhật Nam ghé nhà tìm Ba Rá. Thứnhất, phỏng vấn chuyện mới ngày hôm qua ông xả mình cứu đứa học trò tắm sông bịchuột rút. Chèn, giữa ngả ba sông, chú quần với thằng nhỏ cực dữ chú Ba há. Cực chớ,dòng cái đứa sắp chìm, mình đưa tay kéo, nó không chịu đưa tay ra, mà cứ chồm lên đầumình nhấn xuống không hà, làm hại hai chú cháu uống no nước mấy lượt. Khà khà, ônggià ngon thiệt, sáu mươi mấy còn cứu được người chết đuối giữa sông nghen. Câu cuốicùng của vấn đề thứ nhất, chú cho con cảm nghĩ. Cảm nghĩ gì? Cảm nghĩ khi cứu đượcthằng nhỏ. Trời, cứu người như cứu hỏa mà sao còn cảm nghĩ với cảm tác. Nhưng màt ...

Tài liệu được xem nhiều: