Tại một làng nhỏ tên là Đông Sơn thuộc huyện Uyển Bình. Tỉnh Hà Bắc. Bấy giờ là tiết đầu xuân. Mùa xuân ở phía Bắc thì đến khá chậm. Băng tuyết của mùa đông chưa tan hết, màu trắng xóa vẫn còn rải rác khắp nơi, mấy bụi cỏ dại như tranh thủ với thời gian đã bắt đầu đâm chồị Nhưng những cọng cỏ èo uột trên nền đất vàng lạnh, trông thật tội... Cạnh đấy là những cành cây hạnh. Chúng vươn những chiếc cành khẳng khiu lên cao, như những bàn tay dang van xin thượng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cỏ Xanh Bên HồCỏ Xanh Bên Hồ Quỳnh Dao Cỏ Xanh Bên Hồ Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 18-October-2012Trang 1/83 http://motsach.infoCỏ Xanh Bên Hồ Quỳnh Dao Chương 1 -Tại một làng nhỏ tên là Đông Sơn thuộc huyện Uyển Bình. Tỉnh Hà Bắc.Bấy giờ là tiết đầu xuân. Mùa xuân ở phía Bắc thì đến khá chậm. Băng tuyết của mùa đông chưatan hết, màu trắng xóa vẫn còn rải rác khắp nơi, mấy bụi cỏ dại như tranh thủ với thời gian đãbắt đầu đâm chồị Nhưng những cọng cỏ èo uột trên nền đất vàng lạnh, trông thật tội... Cạnhđấy là những cành cây hạnh. Chúng vươn những chiếc cành khẳng khiu lên cao, như những bàntay dang van xin thượng đế một điều gì...Ở phía ngoài của xóm làng nhỏ này, khung cảnh càng có vẻ thê lương hơn. Nhưng cái khí hậungày hôm nay có vẻ khá hơn. Nắng đã lên. những tia nắng ấm áp rọi lên tuyết, làm những sườnđá trên núi óng ánh như nhũng tảng ngọc thạch.Đối với Thanh Thanh thì mùa xuân, tia nắng, cây cỏ, hoa lá... mọi thứ gần như vô nghĩạ Bởi vìhiện giờ Thanh Thanh đang phải ngồi trong một chiếc kiệu hoa lớn. Có đến bẩy, tám tay lực lựcđiền khiêng và chiếc kiệu đang hướng về phía nhà lão Hào ở thôn Bạch Quả.Năm nay Thanh Thanh chỉ mới có 18 tuổị Lão Hào lại những 58, lớn hơn Thanh Thanh những40 tuổị Nhưng chuyện đó cũng chưa quan trọng lắm, nếu so với chuyện ở nhà Lão Hào, ngoàimột bà vợ lớn rạ Lão còn có thêm bốn bà vợ nhỏ, mà nếu Thanh Thanh về đấy, Thanh Thanhsẽ được xếp hàng thứ sáụ Đối với một cuộc hôn nhân như vậy, đương nhiên là... Thanh Thanhkhông đồng ý. Nhưng mà... mọi thứ Thanh Thanh nào có quyết định được? Quyền hành là ởanh cả và và chị dâụ..Ai bảo Thanh Thanh mất cha mẹ từ nhỏ làm gì? Để phải sống bám vào anh chị... mà anh chị đãnuôi dưỡng thì bây giờ Thanh Thanh phải là tài sản riêng của anh chị chứ!Chiếc kiệu cứ thế lắc lư, lắc lư tiến về phía trước. Tay khiêng kiệu đi đầu lại buôn miệng thổichiếc kèn tay ồn àọ Nhưng đây là phong tục ở phương Bắc. Họ khiêng kiệu nhất là kiệu hoamỗi khi đi đến đâu, thường hay giống trống thổi kèn, thỉnh thoảng họ lại hát hò nữa... Nên bâygiờ một gã đã gióng miệng lên, hát một bài có tên là Lắc Kiệu Hoa. Bài hát thường có cùngmột giai điệu, nhưng lời hát thường lại ngẫu hứng. Lúc một người hát, người kia lại thổi kèn hoatheọ Nhưng cái khổ nhất của người trên kiệu là... Khi một người hát, một người thổi kèn... thìmấy tay còn lại, lại ra sức lắc kiệụ Lắc càng mạnh càng tốt càng hứng... Chỉ tội cho cô dâu phảichịu lắc lư, chao đảo suốt khoảng đường dàịTiếng hát ồ ề của tay khiêng kiệu vang xa:Khiêng kiệu cao... Lắc a... Lắc ạ..Cô dâu trong kiệu hoa... Hãy nghe a... nghe aHãy nghe cho rõ điều chúng tôi hátRồi có muốn cười muốn khóc tùy a...Trang 2/83 http://motsach.infoCỏ Xanh Bên Hồ Quỳnh DaoMuốn cười thì cứ cười to,Muốn khóc thì hãy khóc lớn,Muốn chửi lại cứ tự nhiên,Muốn hét cứ hét thoải máiVì hôm nay là ngày vui của cô,Cô vui phải để chúng tôi lắc,A... A... A... A... Hù... A...Lắc mãi bao giờ cô hết chịu nổi thì thôi aA... A... A... Hò... A... ẠLắc cho cô dâu nhảy đong đỏng,Cho như tiếng trống tùng tùng tùng,Cho đất trời ngả nghiêng,Cho hoa cưới rơi lả chả,Cho sút cả dây, cho rơi thắt lưng,A... A... A... Hù Ạ. .A... ẢCho cô dâu cười tươi hết nổị Cho hoa kết tráị cho gái có con...A... A... A... A... Hù A... Ạ..Thanh Thanh ngồi trong kiệu hoa mà đầu căng thẳng. Thanh Thanh chóng mặt muốn ngấtnhưng có nhiều thứ đang chờ đợị Thanh Thanh chẳng tâm trí đâu để mệt, để nghe hát, nêncũng không biết những gã khiêng kiệu đang hát gì. Cái ý niệm duy nhất trong đầu Thanh Thanhbây giờ là làm thế nào để thoát ra khỏi chiếc kiệu hoa nàỷ Còn nữa... còn cái con bé Thảo Nhinữa... Nghĩ đến Thảo Nhi... Thanh Thanh càng lo lắng hơn, không biết con bé hiện ở đâủ Cóthoát khỏi bàn tay của bà thím họ nó chưả Và đang có mặt tại cái miếu thổ địa, điểm hẹn để chờnàng không? hay là đã lạc mất?Nhắc tới Thảo Nhi, Thanh Thanh thấy con bé thật tội nghiệp. Năm nay mới có mười tuổị Nhưnglại là đứa khổ cùng cảnh ngộ, Thanh Thanh yêu quí và trân trọng nó như một người bạn. ThảoNhi có hoàn cảnh chẳng khác gì Thanh Thanh. Nó mất cha mẹ từ nhỏ, phải sống nhờ vào sựnuôi dưỡng của người khác.Thanh Thanh có ông anh và bà chị dâu, chỉ biết tiền bạc trên hết... Còn Thảo Nhỉ Lại có ôngchú và bà thím họ khắc nghiệt chẳng kém anh chị nàng.Đúng ra thì Thảo Nhi đáng thương hơn. Vì cái mối quan hệ giữa con bé và ông chú bà thím xalắc xa lơ, chớ nào có được ruột rà như Thanh Thanh với ...