Danh mục

Còn ai làm trái tim ta xao động nữa không?

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 150.18 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có lẽ với mọi người thì một đứa con gái ngang tàn, bướng bỉnh như nó khó mà có khoảnh khắc nào ngồi im một chỗ, lặng tâm để nhìn ngắm cuộc đời như giây phút này.Với mọi người thì hình ảnh nó xuất hiện luôn là việc nghe tiếng trước thấy người sau, như thể trời ban cho nó cái miệng có duyên, cười nói cả ngày không hết chuyện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Còn ai làm trái tim ta xao động nữa không?Còn ai làm trái tim ta xao động nữa không?Những tảng mây trôi nổi trên nền trời, bồng bềnh.Có lẽ với mọi người thì một đứa con gái ngang tàn, bướng bỉnh như nó khó mà cókhoảnh khắc nào ngồi im một chỗ, lặng tâm để nhìn ngắm cuộc đời như giây phútnày.Với mọi người thì hình ảnh nó xuất hiện luôn là việc nghe tiếng trước thấy ngườisau, như thể trời ban cho nó cái miệng có duyên, cười nói cả ngày không hếtchuyện.Với mọi người, nó là thế đấy.Nhưng có mấy khi người ta thấy nó khóc, nó buồn, nó cảm thấy trống vắng, côđơn. Người ta cứ nghĩ nó tốt là nó cũng sẽ luôn có bạn lúc nó cần. Thế mà cónhững lúc nó buồn, nó chỉ dám cười thật vui vẻ để che dấu cảm xúc, nó khôngmuốn người khác phải lo lắng cho nó. Lúc nó gặp khó khăn, nó cũng tự mình vượtqua, chẳng muốn nhờ vả ai. Có phải vì thế, mà quanh nó chẳng có ai cho nó đủ tựtin để dựa dẫm?“Có phải vì nó không có một bờ vai, nên nó luôn tỏ ra mạnh mẽ?Hay lại vì nó luôn tỏ ra mạnh mẽ, cho nên nó không có nổi một bờ vai?”Nó cũng tự ý thức được mình, rằng nó là một đứa kém cỏi, chẳng dám yêu ai.Và dù nó có yêu ai đi chăng nữa, thì người tỏ tình chắc chắn phải là nó. Bởi khôngai khác, người đi tìm tình yêu đích thực là nó.Con người nó khác lắm, người ta gọi là kẻ có hai dòng cảm xúc trái ngược. Có thểbạn thấy nó lúc nào cũng tươi cười và tràn đầy sức sống, nhưng chỉ một chút tự áinhẹ nhàng thôi, thì sau đó ba giây, nó sẽ từ một ngọn lửa hừng hực sức sống trởthành một núi băng khổng lồ. Nhiều khi đến chính nó còn chẳng hiểu nổi nó,huống chi người khác.Cũng như vậy, có khi bạn thấy nó già dặn trong từng suy nghĩ, từng lời nói trongviệc khuyên răn ai đó, nhưng có lúc bạn lại thấy nó ngây thơ, hồn nhiên như mộtđứa trẻ lần đầu biết yêu như lúc này đây.Ngồi vắt vẻo trên bờ tường rêu phong chạy dài suốt một ngõ phố nhỏ, nơi mà lầnđâu tiên hai người gặp nhau. Lần nào có dịp đi chơi, anh đều chọn nơi này là nơigặp mặt. Rồi đi dạo một vòng công viên, nói vài ba chuyện phiếm. Sau đó anh mờinó một ly capuchino và đi xem một bộ phim ma – theo nguyện vọng của nó.Anh nhẹ nhàng và tình cảm lắm. Giọng nói ấm áp và biết cách chiều chuộng. Anhlà người dung hòa trái tim và tâm hồn nó, khiến nó cảm thấy nó như thực sự đượcsống, một cách có ích và ý nghĩa.Bên anh một giây là cuộc đời nó thêm một giây hạnh phúc.Liệu có phải anh là người mà nó tìm kiếm bấy lâu hay không? Đôi khi nó tự hỏi màkhông thể nào tìm ra được câu trả lời. Nó thì đang mông lung nghĩ về anh, vềnhững gì anh nghĩ trong đầu. Có những lúc nó nhìn anh và không hiểu anh đangnghĩ gì. Anh bí ẩn và đôi khi lạnh lung, nhưng với nó, anh luôn là người nhạy cảmvà ấm áp đến lạ lùng.Đôi bàn chân nó đung đưa, những dòng suy nghĩ xáo trộn òa lên trong đầu. Bấtgiác có một bàn tay mềm mại chạm vào nắm chặt lấy tay nó, làm những dòng suynghĩ ấy tan biến.- Em có thấy hôm nay trời đẹp không? Một ngày lý tưởng để hẹn hò đấy. Anhmua sẵn capu cho em rồi này. Vẫn còn nóng đấy.- Ôi! Anh đến lúc nào thế? Em đang mải suy nghĩ lung tung. Hì. Cảm ơn anh!Nó nhận cốc capu anh đưa, hút chùn chụt đến tận khi cạn sạch. Anh chẳng mảymay ngắt quãng, bởi anh biết đó là món nó ưa thích, và cũng không muốn nó dừngviệc nó yêu thích lại. Đôi khi nó ngước mắt lên nhìn anh, cười, mắt nhíu lại trongkhi miệng vẫn hút capu. Anh cũng chỉ cưới đáp lại và lại hướng mắt nhìn ra xa.Hết cốc capu, nó quay sang nhìn anh đang đăm chiêu với những suy nghĩ khôngđặt thành tên.- Phong à! Anh là ai thế?- Em ngốc thế! Anh là Gió chứ gì nữa. – đối mắt anh vẫn nhìn xa xăm, nhưtìm kiếm một cái gì đó trong không gian vô định kia.Anh cũng không buồn thắc mắc những gì nó bận tâm, bởi anh biết, nếu muốn chiasẻ, tự khắc nó sẽ nói.- Em có thấy không? Ở bờ bên kia hoa nở cam cả một khoảng trời kìa.- Đó là hoa gì thế anh?- Anh cũng không rõ. Đôi khi có những vẻ đẹp không cần gọi thành tên em à.Anh và nó đi dạo trong công viên, hoa nở rộ đượm cam cả một vùng trời, nồngcháy. Anh cúi xuống, nhặt một bông hoa đặt vào tay nó như gửi gắm tâm hồnmình, còn nó thì đã gửi tâm hồn vào mây, vào gió, vào cảnh sắc thiên nhiên nơiđây.- Em biết không? Anh đã từng lên đảo kia đấy. – Anh hướng mắt về phía hònđảo trôi nổi giữa hồ. – Anh đã chôn quá khứ ở đó, trong một lọ thủy tinh. Tất cả vềmột người con gái, với những tháng ngày hạnh phúc được yêu cô ấy và những đaukhổ dằn vặt khi cô ấy không còn cần anh thêm nữa. Có những người bước vào đờita, có người ở lại, nhưng cũng có người ra đi. Không nên oán trách bất kì ai vềđiều đó. Có duyên nhưng không phận. Ta cũng không nên buồn vì điều đó em à.Hãy cứ đau khổ, đó là một trong những xúc cảm của con người, đừng cưỡng lại,nhưng cũng đừng lún sâu vào nó. Người đến, là có lý do, người đi, cũng khôngphải là vô tình. Cho nên hãy cứ nhìn cuộc đời bằng ánh mắt lạc quan. Người đếnđầu tiên không hẳn là người ở lại cuối cùng, nhưng người ở lại cuối cùng khônghẳn là người mà ta thực sự yêu thương. Hãy trân trọng thực tại, tôn trọng quá khứvà tin tưởng vào tương lai. Dù ai đó có lướt qua đời em như một cơn gió, thì emhãy hứa nhé, em hãy chỉ là em thôi.- Dạ. Em hứa. – Nó đưa mắt nhìn anh, nó sẽ không hỏi thêm về cô gái ấy, vìbiết anh đã chôn vùi những kỉ niệm về cô ấy vào quá khứ. Anh chỉ muốn nó cảmthấy như một phần nào đó nó hiểu anh hơn và thông cảm với những hành động vàsuy nghĩ đôi lúc có chút lạnh lùng của anh. Và cũng một phần nào đó nó hiểu mìnhphải như thế nào khi trao trọn trái tim cho một ai đó.Trái tim nó loạn nhịp…Liệu rằng nó có đang yêu anh không? Liệu rằng nó códũng cảm để yêu anh hay không? Nó sợ lắm. Anh sẽ chẳng là người thốt ra “câuđó” để nó nhận lời đâu. Nhưng sẽ khó khăn lắm để nói lời yêu anh. Mà thực sự nókhông biết nó có yêu anh hay không nữa. Hình như với nó, tình yêu là sự ng ...

Tài liệu được xem nhiều: