- Trèo lên giường ngay, tôi đã cấm bà không được đi ra ngoài này cơ mà. Nhanh lên, này thì kêu này...kêu này... Bà Đức co rúm người xuống góc cửa, giơ tay đỡ lấy cái chổi của con dâu, ánh mắt như van xin...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con dâu của bà Đức Con dâu của bà Đức- Trèo lên giường ngay, tôi đã cấm bà không được đi ra ngoài này cơ mà. Nhanh lên,này thì kêu này...kêu này...Bà Đức co rúm người xuống góc cửa, giơ tay đỡ lấy cái chổi của con dâu, ánh mắtnhư van xin... ***Đang ngồi xếp lại mấy bó rau muống ngoài chợ thì Thìn thấy bà Hường chạy từ trongngõ ra gọi lớn:- Thìn ơi, mày chạy về nhà ngay! Bà Đức đang đập cửa ầm lên kìa.Thìn thong thả đặt mớ rau xuống cái mẹt, rồi nói:- Ôi giời, ngày nào bà ý chả thế...cứ mở ra là bà ý chạy lung tung ra ngoài đường. Kệ thôibác ạ, em còn phải buôn bán chứ suốt ngày trông nom như vậy thì làm ăn gì nữa.Bà Hường xua tay:- Không như mọi lần đâu, tao thấy bà ý hét to lắm, chắc bị ngã hay bị làm sao đấy, về đitao trông hàng cho...nhỡ có chuyện gì thì lại...Thìn vơ đống lá rau vàng úa bỏ vào túi ni lông, rồi miễn cưỡng đứng dậy, thở dài nói vớibà Hường:- Vâng... thế nhờ bác để ý hàng hộ em, chạy về xem phải hầu cái gì nữa đây...Về làm dâu nhà bà Đức được 6 năm. Chồng làm công nhân tại Nhà máy cơ khí, anh traichồng thì đã chết để lại bà chị dâu tên là Hồng và đứa con nhỏ 10 tuổi. Đứa em gái chồngthì đã lập gia đình ở tận trong miền nam. Thìn không có nghề ngỗng gì nên theo Mẹchồng làm nghề buôn bán rau ngoài chợ, túc tắc qua ngày kiếm sống nuôi đứa con nhỏ 5tuổi. Cuộc sống tuy không khá giả nhưng cũng không đến mức túng thiếu lắm.Bà Đức vốn là người thương con, thương cháu lại khéo buôn bán, nên bà vun vén và lotoan được cho gia đình. Sức khỏe ngày càng yếu nên bà để cửa hàng rau lại cho Thìnbuôn bán.Nhưng kể từ khi bà Đức bị lẫn, lúc tỉnh lúc mê thì cuộc sống của gia đình Thìn bị xáotrộn tất cả. Bà chị dâu đi làm suốt ngày nên việc chăm mẹ chồng, Thìn tự nhiên phải gánhlấy là chính.Vừa về đến nhà đã nghe tiếng bà Đức kêu la...Thìn lấy chìa khóa vội mở cửa, rồi quátlên:- Trời ơi là trời..., sao bà khỏe hành hạ người khác thế này. Sao bà không ngồi một chỗcho tôi nhờ....Tôi hầu bà ăn rồi hầu bà ỉa như vậy còn chưa đủ sao...Không biết kiếp trướctôi nợ gì bà mà bà hành tôi thế này, bà định làm khổ cái thân gái này đến bao giờ nữađây...Thìn cầm cái chổi ở góc sân, vụt tới tấp vào người bà Đức và mắng:- Trèo lên giường ngay, tôi đã cấm bà không được đi ra ngoài này cơ mà. Nhanh lên, nàythì kêu này...kêu này...Bà Đức co rúm người xuống góc cửa, giơ tay đỡ lấy cái chổi của con dâu, ánh mắt nhưvan xin...Thìn chợt nhìn thấy cái ấm nước sôi đặt trên bếp than tổ ong đã bị đổ lênh láng ngoài sân,Thìn tiến tới chỗ bà Đức rồi lại quát:- Lại lọ mọ ra phá nên bỏng rồi chứ gì, cho bà chết nhé, còn la hét cái gì, để nguyên tôixem nào...Bà Đức bị bỏng một vết dài trên đùi và bụng, đang nhăn nhó vì đau, miệng không ngừngrên la...Thìn vạch luôn áo và quần bà Đức lên để kiểm tra thì những mảng da bị bỏng tuộtra theo lớp áo quần, bà Đức đau quá hét lên rồi ngất lịm đi.Thấy bà Đức ngất, Thìn sợ quá không biết làm gì vội kéo áo và quần bà lại như cũ rồi hôhoán hàng xóm sang cứu. Mấy người xung quanh chạy vào:- Có chuyện gì mà bà cụ lại nằm ở đây thế này, đưa bà vào bệnh viện cấp cứu thôi, aichạy về lấy xe máy ra đây ngay...Thìn cuống quýt:- Dạ em đang ngoài chợ, thấy bác Hường ra gọi, bảo là mẹ em đang kêu ở nhà...em sợquá bỏ cả hàng chạy về đây luôn, vừa về thì thấy mẹ em nằm ngất thế này. Em sợ quá,mẹ em làm sao thì em chết mất các bác ơi...ôi mẹ ơi, mẹ làm sao thế này mẹ ơi...Ông Tân hàng xóm bảo mọi người im lặng, tiến lại gần bà Đức và bảo:- Bà cụ bị bỏng nước sôi, có vẻ nặng đấy. Không ai được cởi bỏ quần áo của cụ vì có thểdẫn tới lột da vùng bị bỏng, phải ngâm ngay phần cơ thể bị bỏng vào nước lạnh sạch mộtlúc. Sau đó băng nhẹ vết bỏng bằng gạc rồi đưa cụ đến Bệnh viện cấp cứu ngay...Hàng xóm mỗi người một việc sơ cứu rồi đưa bà Đức vào Bệnh viện. Thìn rối rít:- Trăm sự nhớ các bác giúp! đưa mẹ em vào viện, em ở nhà chuẩn bị ít đồ rồi vào theongay.Thìn vội gọi điện cho chồng thông báo và không quên gọi luôn cho họ hàng nhà chồngbiết để mọi người đến thăm...Ra nhà trẻ đón con gửi về nhà mẹ đẻ, sau đó gói ghém ít đồ dùng cá nhân, Thìn lấy xe rồiđi vào Bệnh viện để chăm sóc cho mẹ chồng.Vừa vào bệnh viện, đã thấy Sơn – chồng Thìn đang chạy loanh quanh làm thủ tục. Vừanhìn thấy Thìn, Sơn trừng mắt:- Tôi đã dặn cô bao nhiêu lần rồi, đun nước sôi thì mang ra chỗ khác, cô để giữa sân nhưthế bà vấp phải thì bỏng chứ còn gì nữa...bà làm sao thì cô đừng trách tôi...Lúc này họ hàng đã có mặt đông đủ thăm bà Đức.Thìn cầm ly sữa nóng, thổi nhẹ nhẹ rồi đút cho mẹ chồng ăn, giọng vẫn run run:- Khổ lắm các bác ạ, em đã dặn mẹ là không phải làm cái gì cả, cứ ngồi nhà xem ti vi chovui. Cơm nước, giặt giũ em làm hết, vậy mà cứ lọ mọ rồi bị ngã... để ra nông nỗinày...thương mẹ quá mà không biết làm gì hơn. Mẹ ơi, mẹ cố uống hết ly sữa này rồi nghỉngơi mẹ nhé!Họ hàng ai cũng cảm động, vừa thương nhưng cũng vừa mừng cho bà Đức có được côcon dâu hiếu thảo:- Bà bây giờ yếu rồi, lúc tỉnh lúc mê...họ hàng ai cũng cảm thông, chúng tôi mỗi người cómột chút ít để biếu bà. Cô Thìn cầm lấy lo cho bà, chịu khó mua đồ ăn cho bà tẩm bổ lấylại sức...người già sống nay chết mai, vất vả cả đời rồi bây giờ tuổi già cũng chỉ trông chờvào các con các cháu...bà Đức là vẫn còn may mắn vì có con dâu hiền thảo, như vậychúng tôi cũng yên tâm phần nào!Mỗi người cầm tay bà Đức một lúc để hỏi thăm, nhưng bà vẫn không nói gì, chỉ thấy mộtdòng nước mắt lăn nhẹ trên khuôn mặt già nua, nhăn nheo...Thìn cầm lấy phong bì của mọi người đưa, đút vào túi, giọng đầy xúc động:- Thật là... ngại quá, các bác đã đến thăm là quý rồi lại còn cho nhiều tiền thế này. Mẹ emcũng xúc động nên khóc đấy ạ! Từ hồi bị lẫn, mẹ em chẳng nói được câu gì, cứ lúc nàocũng lủi thủi như vậy. Sáng nay em mua cho mẹ em bát cháo gà, mẹ em còn ăn hết ngonlành...vậy mà bây giờ thì yếu thế này...Tối hôm đó trong bệnh viện, Sơn ngồi đút cho mẹ hết bát cháo...thấ ...