Thông tin tài liệu:
Tham khảo tài liệu con dù bé nhỏ thôi nhưng...ở đâu đó có người cần con mẹ à..., giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con dù bé nhỏ thôi nhưng...ở đâu đó có người cần con mẹ à... Con dù bé nhỏ thôi nhưng...ở đâu đó có người cần con mẹ à...Ngày nó rớt Đại học mẹ nó rất buồn,mẹ nó nghĩ nó bé nhỏ không bằngngười ta,mẹ nó nghĩ nó sẽ chẳng làm được gì nhưng không muốn nó cựckhổ sớm mẹ nó cho nó đi học một khóa điều dưỡng ngắn hạn,chỉ mongnó có cái để học không hi vọng nó sẽ làm được gì sau này...Thấm thoát 2 năm trôi qua,ngày nó trở thành một tân điều dưỡng cũngđến,mẹ nó đã khóc thật nhiều vì thấy đứa con gái bé bỏng trưởng thànhhơn những gì mẹ nó nghĩ,vì nó đã cho mẹ nó thấy rằng con đã đến đíchdù cho con đường con chọn không phải là con đường ngắn và đẹpnhất,và vì quyết định đi xa của nó...Mẹ sẽ ủng hộ con đúng không..Mẹ nó chỉ biết khóc vì mẹ nó biết nó đã quyết thì chẳng bao giờ thayđổi...Hoàng sa,với nó là một mành đất đẹp,là niềm khao khát được đặt chântới và cống hiến hết mình nhưng với mẹ nó,đó là mảnh đất nghìntrùng,đầu sóng ngọn gió của đất nước,là khó khăn,là nguy hiểm,là tháchthức lớn trong cuộc đời của đứa con bé bỏng,là nỗi day dứt không nuôi...Một sáng cuối thu,trời se lạnh,gió thi thoảng lại lướt trên những cánh bồcông anh mỏng manh rồi cuốn theo chiều gió,nó nhìn theo ngơ ngẩn vàthích thú...Con vẫn quyết định đi à?Tiếng mẹ nó vọng lên từ bang công,nó nhìn xuống và cười khuẩy:Mẹ đó à,con muốn bay như những cách bồ công anh,nó sẽ chẳng đẹpnếu không có gió,và một đứa con gái rất đỗi bình thường như con sẽchẳng là gì nếu không biết cách vượt qua thử thách...Nó nhìn và nói bâng quơ,nó biết mẹ nó sẽ buồn nhưng nó thích làmnhững gì nó thích và đặc biệt là không xấu xa...Nó lại nhớ tới ba nó,nómất ba từ nhỏ,ba nó trước kia là một y sĩ quân đội,ba nó rất giỏi và thôngminh,nó không giống ba nhưng nó luôn tự hào vì nó yêu ba,kí ức của nóvề ba mỏng manh lắm nhưng nó thích được nhớ về ba...Mẹ nó một mìnhtần tảo nuôi ba chị em nó ăn học thành tài riêng nó chẳng bao giờ làmmẹ nó hài lòng và hãnh diện được như những chị của nó,nhưng nó yêumẹ,nó cũng buồn vì phải xa mẹ nó vậy,mẹ nó nhiều lúc giận hay nới vớinó nó nhỏ bé lắm,chẳng làm được gì đâu...Ngày trước thì nó giận vì mẹcoi thường nó còn bây giờ thì nó đã có thể mỉm cười thoải mái hơn rồi...Ngày nó lên đường đi đến mành đất mơ ước rồi cũng đến,mẹ nó nóitrong nước mắt: Con gái bé nhỏ của mẹ,mẹ tin con...Nó cũng nước mắt đầm đìa: Con bé nhỏ thôi nhưng...ở đâu đó vẫn cóngười cần con mẹ à...Con yêu mẹ!Chiếc thuyền dần khuất xa mang theo hình ảnh một con người bé nhỏmơ hồ trong từng cơn sóng...