Danh mục

Con đường không chỉ là lối mòn

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 87.34 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Dắt xe ra khỏi toà soạn, Lâm thấy mình lạc lõng giữa một biển người nườm nượp qua lại. Với chiều hướng đi lên của kinh tế, đời sống cũng dần được cải thiện, ngày càng nhiều người giàu, xe cộ lại giảm giá, chỉ có mỗi một điều là giá cả lại tăng lên. Cuộc sống cuộn chảy như một dòng nước lũ, ồn ã và quay cuồng , nhiều làm con người miết mãi đi theo, đến lúc có thể nghĩ lại đã thấy trên đầu mình pha hai màu tóc. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con đường không chỉ là lối mòn Con đường không chỉ là lối mònDắt xe ra khỏi toà soạn, Lâm thấy mình lạc lõng giữa một biển người nườm nượp qua lại.Với chiều hướng đi lên của kinh tế, đời sống cũng dần được cải thiện, ngày càng nhiềungười giàu, xe cộ lại giảm giá, chỉ có mỗi một điều là giá cả lại tăng lên. Cuộc sống cuộnchảy như một dòng nước lũ, ồn ã và quay cuồng , nhiều làm con người miết mãi đi theo,đến lúc có thể nghĩ lại đã thấy trên đầu mình pha hai màu tóc. Lâm nổ máy nhập vàodòng người, lâu lắm rồi, anh mới có cảm giác thanh thản và lạc lõng đến thế. Nhìn conđường hàng ngày vẫn đi làm, Lâm tự hỏi: Mình đã đi qua con đường này đã bao nhiêulần?, rồi mỉm cười một cách ngớ ngẩn như một kẻ mộng du. Mỗi con đường là những lốimòn mà loài người tạo ra, như những bầy kiến tạo ra một lối đi riêng cho chúng vậy. Loàikiến miết mải đi, loài người cũng miết mải đi. Đường đi như một lối dẫn quen thuộc đếnmức, đôi khi, chúng ta không định hình rằng mình đang bước theo quán tính vô thức củathói quen. Trong tiềm thức của mình, Lâm cũng biết rằng anh đang đi theo một conđường của lối mòn, sự trì trệ mòn mỏi của não bộ ngại va chạm đang khiến anh ì ạch lêbước theo chính sự vô cảm trong công việc của mình. Hai mươi nhăm tuổi, quá trẻ để tìmvề sự thanh thản và ổn định, nhưng cũng đã là muộn để bắt đầu lại một cuộc đấu tranh đểtồn tại và bon chen co một công việc. Nhịp sống của anh mấy năm nay đã quá chậmchạp.Bạn bè nhiều khi ngán ngẩm, coi anh như một thằng mắc bệnh than, tức là bệnh than vãnquá nhiều. Dường như không chỉ Lâm mà nhiều, khá nhiều những người làm theo theobiên chế cũng than vãn như một thói quen thường trực. Đó là những người ấp ủ nhiềugiấc mơ và hoài bão. Nhưng cuộc sống buộc họ phải chậm chân lại, ì ạch lê bước và kìmhãm mình để theo một guồng quay rề rà. Cậu em đang du học ở nước ngoài chê rằng Lâmcổ hủ và nhát gan, rằng anh không đủ can đảm để lao vào cuộc sống bon chen và cạnhtranh của xu hướng toàn cầu hóa. Lâm chỉ im lặng, một sự im lặng kéo dài cả trong tâmtưởng. Lâm không nói gì, bởi anh biết, một phần nào đó, cậu em đã đúng. Anh muốn lắmchứ, muốn bay nhảy, muốn biết nỗi nhục của một kẻ nghèo trong xã hội. Những ước mơtừ thuở sinh viên, những con đường rộng rãi và cả những khát vọng đau đáu trong anh.Nhiều lúc, sự chán nản trong anh dâng lên đến cùng cực, những bức bối như muốn xé tansự nhu nhược trong anh, muốn anh đừng bước những bước nhạt nhẽo và vô cảm trênnhững lối mòn quen thuộc, muốn anh đừng trầm lặng mãi trong những đêm dài một mìnhvới sự cô độc thường thấy.Cuối cùng, tất cả cũng đã chấm dứt. Lá đơn xin thôi việc đến bất ngờ như sự ngạc nhiênhết mức có thể vẫn còn in hằn lên nét mặt của Sếp. Không phải nói là Sếp cũ của anh mớiđúng. Và Lâm cũng đi đến quán cà phê được coi như chỗ hẹn quen thuộc với Trang. Anhsẽ nói với Trang rằng anh và cô sẽ chia tay, tình yêu không có chỗ cho sự nhàm chán.Trang không phải tuýp người dành cho Lâm, cô sống thực dụng, quan tâm tới tất cảnhững gì mà giới trẻ hiện giờ đang quan tâm: những ca sỹ trẻ, những bản nhạc ỉ ôi, rấtsến, quanh đi quẩn lại cũng chỉ là chia tay, bỏ nhau, năn nỉ, chán nản, những mãu mốtthời trang, mỹ phẩm, nước hoa mới nhất, rất sành điệu. Cô đang có hòa mình vào đội ngũnhững cô gái trẻ sành điệu, tóc duỗi thẳng đuột hoặc loăn xoăn, nhưng nhất là vàng hoe.Cả đám bạn của Trang, họ giống nhau như một bản sao, và giống những cô người mẫu,ca sỹ, diễn viên nào đó. Làm đẹp là bản năng của phụ nữ và của cả loài người. NhưngLâm cảm thấy mình không hợp với Trang. Cô có những mối quan tâm mà Lâm chẳngbao giờ có hứng thú. Bởi Trang và các cô bạn của mình dù có tỏ ra sành điệu đến mấy, dùcô nằng nặc muốn Lâm đi chiếc xe Honda SH mới cong của mình thay cho chiếc xe máycũ rích và cổ lỗ của anh thì cũng không có gì khác. Vì chính trong tâm hồn cô, sự mònmỏi của tư duy không có chỗ cho tình yêu lãng mạn và cảm xúc chân thực của Lâm.Những bài thơ, những bản nhạc Lâm ôm đàn và hát, những cảm xúc từ những bức tranh,những bức ảnh của anh đều là những thứ quá xa lạ với Trang. Cô không thực sự yêu anh,chỉ là cô muốn cặp kè với Lâm để tự tôn cô lên như một trí thức chính gốc, và lại rất hợpmốt với cuộc sống bề nổi. Vậy là Lâm đã quyết định rằng mình sẽ đặt dấu chấm hết chomột câu chuyện tình lãng mạn kiểu thời đại. Anh sẽ phải quay lại với những nhọc nhằngánh nặng cơm-áo-gạo-tiền như ngày mới ra trường. Nhưng sự khó khăn sẽ không còný nghĩa vì Lâm biết, mình đã chọn lựa một con đường, con dường dù anh vẫn đi trongcuộc sống này, nhưng nó không chỉ là lối mòn, nó là con đường của tư duy và anh đãchọn nó cho mình, để theo đuổi khát vọng của anh.Phải, đó là con đường không chỉ là lốimòn! ...

Tài liệu được xem nhiều: