Danh mục

Con Gái Của Gió

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 167.74 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

CHƯƠNG 0: Mở đầu .Nửa đêm ở Phong Thành, một cô gái bước đi dọc theo hành lang. Bước đi nhẹ nhàng, nhanh chóng qua từng phòng, lướt đi như một cơn gió. Trong tay là một mảnh giấy nhỏ đã được một người nào đó gửi cho cô sau buổi ăn tối.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con Gái Của Gió Con Gái Của GióCHƯƠNG 0: Mở đầu.Nửa đêm ở Phong Thành, một cô gái bước đi dọc theo hành lang. Bước đi nhẹnhàng, nhanh chóng qua từng phòng, lướt đi như một cơn gió. Trong tay là mộtmảnh giấy nhỏ đã được một người nào đó gửi cho cô sau buổi ăn tối. Cô dừng lại,mở cánh cửa mà không gây một tiếng động. Một giọng nói nhỏ vang lên:-Em đến hơi trễ đấy_ nơi phát ra tiếng nói đó là một chàng trai trẻ tầm 19 hay 20.Mang một khuôn mặt tuân tú và đôi mắt khiến người ta cảm thấy ấm áp. Mộtgương mặt không phải của một người sống trong hoàng cung, gương mặt lạnh lùnglúc nào cũng toan tính từng việc vì lợi ích của mình.càng không nên là gương mặtcủa người trị vì Phong Quốc đời kế tiếp_ thái tử Phong Nguyên_ con trai củaVương Phong.-Vậy việc quan trọng anh cần nói là?Thay vì đáp lại câu hỏi, Phong Nguyên ra hiệu cho cô tới gần. Lấy ra cái hộp đãchuẩn bị từ trước. Và bên trong là một viên ngọc Hồng Lựu. Đó sẽ chỉ là một vậtbình thường nếu nó không tỏa ra một sức mạnh phi thường khiến người khác phảikính sợ.-Thứ này là gì vậy?_ cô hỏi mà vẫn chưa hết kinh ngạc.-Di ngọc!_ Phong Nguyên bình tĩnh trả lời-Di ngọc?_ cô hỏi lại-Là những viên ngọc được các vị thần truyền sức mạnh vào trước khi biền mất và-Hủy diệt toàn bộ sinh vật mang sức mạnh của các vị thần._cô cắt ngang lời củaPhong Nguyên. Chuyện đó không phải nhắc lại. Bất cứ ai cũng biết về các vị thần,đó không phải là truyền thuyết. Các vị thần từng tồn tại cho tới khi tất cả bị hủydiệt. Những người bình thường sống sót và bắt đầu lại từ đầu.-Vậy anh muốn em tìm số còn lại phải không?-Phải! Dù sao em là người ta tin tưởng nhất. Có lẽ hơi vội nhưng em phải xuất phátngay trong đêm nay. Sẽ có người đi cùng em nhưng họ đã đi trước. Tốt nhất khôngnên để họ đợi, hơn nữa trong đó cũng có một người là bạn cũ của em.Phong nguyên đứng dậy và tiễn cô ra cửa, lúc cô đang suy nghĩ về người bạn đó làai thì mới nhận ra cô quên hỏi điều quan trọng nhất:-Nhưng em phỉ tìm ở đâu cơ?Phong Nguyên cười- Đừng lo! Bọn họ sẽ chỉ cho em. Người đánh xe ngựa sẽ chỉchỗ ở của họ. Chúc may mắn Phong Nhi!.Nửa đêm, một chiếc xe ngựa rời kinh thành. Trong xe là một người con gái đangsuy nghĩ về người bạn mà thái tử đã nhắc tới.-Bạn ư? Ta mà có bạn sao?_ Phong Nhi cười buồn. Đúng là cô có xem người kháclà bạn nhưng người đó có xem cô là bạn hay không mới là vấn đề. Huống chi làsống trong hoàng cung, nơi mà tất cả đều là dối trá. Đặc biệt là với cô. 8 năm trướccô được kết nghĩa anh em với thái tử chỉ vì vô tình gây ấn tượng với anh bằng cáchtrộm đồ trong đoàn vi hành của nhà vua. Được đưa về để huấn luyện làm gián điệp.Bấy nhiêu đã đủ để khiến người ta ghét cô, huống chi là làm bạn với cô. Một đứacon gái mồ côi không rõ xuất xứ, lại còn đi ăn trộm sao có thể kết nghĩa anh emvới một người sở hữu dòng máu cao quý, được mang tên Phong danh giá, làm saocó thể chịu nổi, nhất là với giới quý tộc. Sống trong nơi mà mình lúc nào cũng bịkhinh bỉ, trái tim cô đã tự khép mình rồi. Và nó chỉ mở ra với một người là PhongNguyên. Có lẽ đó là người duy nhất tin tưởng cô và chỉ một mình anh là đủ để làmtrái tim kia không trở nên băng giá. Nhưng làm sao thường dân có thể làm bạn vớithái tử? Nên điều cuối cùng Phong Nhi có thể làm là yêu thầm chàng trai ở chốnhậu cung đó. Nhắm mắt, cô phải ngủ mặc dù trên xe ngựa xốc lắm nhưng có lẽđường đi sẽ còn dài. Nhưng những ý nghĩ vể người bạn đó khiến cô cứ chập chờnkhông yên.CHƯƠNG I:.Máu nhỏ giọt xuống nền rừng đã kích thích con quái vật con quái vật đang đuổitheo con nhỏ. Mặt nó đầy vết trầy do những cành cây để lại lúc nó chạy trong rừng.Chân nó mỏi dần và cũng trầy trụa không kém mặt nó, máu tiếp tục nhỏ giọt từchân nó. Con quái vật không giảm tốc độ trong khi nó đã chậm dần. Thứ đuổi theosau con nhỏ dần dần hiện ra. Nó sẽ chẳng khác gì một con chó bình thường nếumõm nó không quá dài và kéo dài đến tận tai một cách kì quặc với đôi mắt đentuyền không tròng trắng. Con nhỏ hét lên trước khi con quái vật kịp táp què chânnó:-Tịnh Lôi!!!.Một mũi tên xuyên thẳng qua mõm con quái vật. Nó tru một tiếng căm phẫn.Trước khi nó bình tĩnh lại và táp thẳng vào cổ con nhỏ thì đã có một mũi tên khácbay thẳng vào mắt nó. Con nhỏ kịp né người trước thứ chất lỏng màu đen bắn ra từmắt con quái vật. Những trụ cây gần đó rung động, bước ra từ đó là một chàngthanh niên. Hắn bước tới gần con quái vật đang giãy giụa, bắn thẳng một mũi tênkhác vào cổ nó. Hắn cau mày trước thứ máu màu đen rồi quay sang phía con nhỏvẫn còn thở hồng hộc:-Ngươi nên xem lại cách xưng hô của mình đi!Con nhỏ giật mình, chợt nhớ những gì vừa sảy ra, nó tỏ ra hối lỗi:-À!...Chuyện đó…xin công tử thứ lỗi!-Sao hôm nay chạy chậm vậy? Không khỏe hả?.Con nhỏ không trả lời mà chỉ im lặng. Nó ngạc nhiên về câu hỏi thăm của TịnhLôi. Tên công tử cũng chẳng mong câu trả lời, hắn vác xác con quái vật đã chết lênvai. Nhìn cái tướng của hắn chắc sẽ chẳng ai tin kẻ bắn hai mũi tên vừa nãy chínhlà ...

Tài liệu được xem nhiều: