Thông tin tài liệu:
-Dưới quê trời mau tối quá hả anh? Mới bảy giờ mà em có cảm giácnhư khuya lắm. Tranh thủ lúc bà Sáu ra sàn nước, Huyền Nga đến bên cạnh Sơn nói nhỏ: - Buồn chết đi được. Chẳng có tivi, cũng không có điểm giải trí nào. - Không buồn đâu. - Sơn mỉm cười kéo Nga vào sát lòng mình. - Tại em lần đầu về quê nên chưa biết đấy thôi, ở quê cũng có cái vui của người miền quê vậy. - Vui gì đầu chứ? - Vừa phụng phịu Nga vừa đưa mắt hướng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con ma truyền kiếp P1Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP Phần 1 -D ưới quê trời mau tối quá hả anh? Mới bảy giờ mà em có cảm giácnhư khuya lắm. Tranh thủ lúc bà Sáu ra sàn nước, Huyền Nga đến bên cạnh Sơn nói nhỏ: - Buồn chết đi được. Chẳng có tivi, cũng không có điểm giải trí nào. - Không buồn đâu. - Sơn mỉm cười kéo Nga vào sát lòng mình. - Tại emlần đầu về quê nên chưa biết đấy thôi, ở quê cũng có cái vui của người miền quêvậy. - Vui gì đầu chứ? - Vừa phụng phịu Nga vừa đưa mắt hướng về phía cửa,canh chừng. Dù đã được giới thiệu là người yêu, nhưng Nga không dám tỏ rathân mật quá với Sơn như khi ở thành phố trước mặt ba mẹ của cô. Mẹ đã dặnkỹ cô rồi. Dưới quê người ta phong kiến lắm. Rất ghét mấy chuyện trai gái...thân mật cùng nhau. - Đừng sợ, má anh không khó lắm đâu. Như hiểu ý cô, Sơn nghịch ngợm hôn lên môi cô một cái. - Ở quê nhưng bà tân tiến lắm, không tin em cứ thử hôn anh một cái trướcmặt bà thì biết... Lời chưa dứt, bà Sáu chợt bước lên với cây đèn dầu. Bà đi nhẹ quá, làmđôi bạn không kịp phát hiện ra. Đến khi nghe tiếng động, giật mình quay lạithì... đã muộn mất rồi. Bà đã ở sau lưng. - Má... - Ngượng ngùng... Sơn nhẹ đẩy Nga ra khỏi người mình khoả lấp.- Làm gì má cứ bận rộn hoài vậy, ngồi chơi với tụi con một lát đi. - Chơi gì nữa. - Bà vặn nhỏ cây đèn xuống. - Tối rồi, hai đứa đi ngủ đicho khoẻ. Cả ngày ngồi trên xe rồi không biết mệt sao? - Đi ngủ! - Đôi mắt Nga mở lớn nhìn Sơn như hỏi: “Chưa tám giờ đã lêngiường ngủ rồi ư? Làm sao mà ngủ được?”. - Ừ thì ngủ... - Không nhận ra vẻ kinh ngạc của Nga, bà Sáu gật đầu.www.vuilen.com 1Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP - Thằng Sơn ngủ ngoài bộ ván gõ. Nga vào buồng ngủ với bác. Mùng bácđã giăng rồi... để bác ra cài cửa lại. - Khoan má ơi! - Sơn vội kêu lên. - Tụi con chưa buồn ngủ đâu, ở thànhphố thức khuya quen rồi, giờ chui vô mùng ngộp chết. Má cho tụi con đi chơimột chút. - Đi chơi... - Bà Sáu trợn mắt. - Giờ này mà đi chơi! Tụi bây muốn điđâu? Có gì mà chơi chứ? - Thì đi vòng vòng... tâm sự - Sơn nheo mắt ra hiệu cho bà Sáu làm Ngaxấu hổ quá trời. - Vậy đó, người ta yêu nhau mà… má hiểu không? Con muốndắt Nga tham quan mả ông Hội đồng, danh lam thắng cảnh đẹp nhất quê mình... Nói đến đây, Sơn chợt tủm tỉm cười. Hạnh phúc nghĩ đến những nụ hôncủa mình sẽ dành cho Nga khi vào đến ngôi nhà mồ lớn nhất vùng này. Từ nhỏ,bao lần anh đã theo đám bạn đến rình xem người lớn đến đây tâm sự. Bao trònghịch phá của lũ quỷ tụi anh đã làm người lớn phải điêu đứng, khổ sở rồi. Chà!Anh vẫn chưa quên, lần đó có một đôi nhân tình... lẻn vào ngôi nhà mồ âu yếmđã bị bọn anh giấu sạch áo quần. Báo hại cô gái một phen xấu hổ... hiện bâygiờ.... anh và Nga vào đó, có bị lũ oắt con nào trộm nhìn không? - Cái gì? Vào mả ông Hội đồng à? - Giọng bà Sáu chợt la to cắt ngangdòng suy tưởng đầy lãng mạn của anh. - Không được đâu. Mả ông hội đồng bâygiờ nhiều ma lắm. - Con không sợ ma đâu, chỉ sợ lũ quỷ con thôi. - Sơn cười rồi nắm tayNga kéo dậy. - Đi em. Đi xem danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất quê anh. - Dạ... thưa bác con đi. - Nga cúi đầu chào lí nhí rồi bước theo Sơn. Giọng bà Sáu la to đuổi theo: - Đi đâu thì đi, không được vào mả ông Hội đồng đó. Tao nói thật, ở đóbây giờ ma nhiều lắm. - Sao hả? - Đi một hơi đến gờ đất, Sơn mới dừng chân quay lại nhìn Ngacười trêu chọc. - Mẹ anh bảo mả ông Hội đồng nhiều ma lắm. Em có dám đikhông? - Sao không dám? - Nga nghiêng đầu cười tươi như hoa nỡ. - Anh đừngcó hù em. Em không tin trên đời này có ma đâu. - Sơn cũng thế. Cũng không tin vào chuyện ma quỷ hoang đường. -Nhưng... để doạ người yêu, anh vờ nghiêm nét mặt:www.vuilen.com 2Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP - Em đừng nói cứng, một lát gặp ma rồi lại khóc ầm lên. Nói thiệt cho embiết, anh đã từng gặp ma rồi đấy. - Thôi, đừng xạo quá ông à. - Chỉ tay lên trán Sơn, Nga bật cười giòn rồiđưa mắt nhìn quanh. - Đúng là ở quê có nhiều cái thật lạ đó. Nhà mồ cũng trởthành danh lam thắng cảnh được. Nghe Nga nói, Sơn lại tủm tỉm cười. Không nói gì, anh nắm tay Nga lặngbước đi trong đêm. Trăng hôm nay sáng quá, soi tỏ bóng hai người chập chờntrong bóng lá. Tiếng côn trùng rỉ rả hoà lẫn tiếng gió đêm yên bình lạ. Cảnh quêđẹp như tranh vẽ. “Khu du lịch mả ông Hội đồng xin kính chào quý khách”. Mở then cửa gài, Sơn cúi mình gập tay vui vẻ mời Nga. Cô ngước mắtnhìn quanh ngơ ngác: - Đã đến rồi hả anh? Ồ, ngôi nhà mồ đẹp quá, giống hệt như cung điệnvậy. ...