Cuối cùng mọi việc cũng đâu vào đó. Mỉm cười, Tử Ân hài lòng nhìnngôi nhà mồ được sơn sửa mới toanh. Tất cả cũng nhờ Vĩnh Thành giúp đỡ. Nếu anh không chịu nói vào một tiếng, những người dân kia chẳng đời nào chịu phụ cô sơn phết cũng như chẳng đời nào thân thiện với cô đâu. Chỉ một lời thôi. Rằng cô là kẻ đời sau, chẳng liên quan cũng như chẳng biết chuyện gì của người lớn đời trước. Đám dân làng lập tức hết ác cảm với cô. Ra chợ, thậm chí có người...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con ma truyền kiếp P3Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP Phần 3 C uối cùng mọi việc cũng đâu vào đó. Mỉm cười, Tử Ân hài lòng nhìnngôi nhà mồ được sơn sửa mới toanh. Tất cả cũng nhờ Vĩnh Thành giúp đỡ.Nếu anh không chịu nói vào một tiếng, những người dân kia chẳng đời nào chịuphụ cô sơn phết cũng như chẳng đời nào thân thiện với cô đâu. Chỉ một lời thôi. Rằng cô là kẻ đời sau, chẳng liên quan cũng như chẳngbiết chuyện gì của người lớn đời trước. Đám dân làng lập tức hết ác cảm với cô.Ra chợ, thậm chí có người còn trêu cô cười nói nữa. Vĩnh Thành thật là ngườitốt, Tử Ân bắt đầu cảm mến anh. Qua nói chuyện, Tử Ân được biết, Vĩnh Thành là bác sĩ, chưa có vợ con,anh hiện sinh sống và làm việc ở Sài Gòn. Cũng như cô, anh về quê ăn tết, tìnhcờ gặp chuyện bất bình mới vọt miệng chen vào. Thật tình, nhưng chẳng muốnmượn danh hiệu trưởng làng của ông cha ra oai với mọi người đâu. Vĩnh Thành hoạt bát, vui vẻ và uyên thâm lắm. Nói chuyện với anh thíchthú vô cùng. Tử Ân thầm nghe lòng xao xuyến. Dường như cô đã có tình ý cùnganh thì phải. Ôi! Lại nghĩ bậy bạ rồi. Đỏ mặt thẹn thùng, Tử Ân lắc đầu cho ýnghĩ trôi qua nhanh. Là một luật sư tên tuổi, nhan sắc lại hơn người. Tử Ân được nhiều chàngtrai đeo đuổi lắm, nhưng lòng cô cứ dửng dưng. Không hiểu sao lần này gặpVĩnh Thành, cô lại có nhiều ấn tượng như vậy. Chắc vì anh đã hai lần giúp côthoát khỏi tình trạng khó khăn. Vĩnh Thành bảo rằng anh không tin vào ma quỷ. Nhưng cũng như cô,không thể nào giải thích được, những hiện tượng xảy ra xung quanh khu nhàmồ. Anh còn hứa với cô rằng sẽ cùng cô khám phá ra bí mật. Anh có hẹn với cônăm giờ chiều nay cùng đến ngôi nhà mồ xem xét đấy. Đưa mắt ngó đồng hồ, Tử Ân thở ra một hơi dài ngao ngán. Mới có mộtgiờ, phải đến bốn tiếng nữa mới đến giờ hẹn với anh, làm gì để giết thời gian?Vào nhà chuyện trò với ông Từ ư? Vừa nóng vừa chán, chi bằng cứ ngồi ở khunhà mồ này hóng gió.www.vuilen.com 48Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP “ÔThầy Bảy cao tay ấn thật!”. Se se ngọn cỏ trên tay Tử Ân bắt đầu nghĩmiên man. Từ hôm dán bùa ếm chặt vong hồn Nhị và Lài, ngôi nhà mổ đã trởnên yên tĩnh như cũ. Không còn tiếng khóc than, cũng chẳng còn bóng trắngnào xuất hiện đu đưa trên cành cây nữa. Dân làng vui mừng ra mặt. Gió đồng ban trưa mát quá, khiến mi mắt Tử Ân cứ sụp xuống. Cô khôngcưỡng lại làm gì. Tựa lưng vào thân cột, cô đắm mình vào giấc ngủ. Cô ngủ thậtngon, thật lâu. Và sẽ chưa tỉnh lại nếu không bị ai đó lay nhè nhẹ. - Tử Ân, xin cô hãy giúp tôi. Hãy thả tôi ra, một mình lang thang nơi này,tôi sợ lắm. Bơ vơ và lạnh lẽo làm sao! - Bà, bà là ai? - Ngỡ ngàng, Tử Ân đưa mắt nhìn người đàn bà trước mặtmình. Bà thật đẹp, mặt chiếc áo dài gấm thêu hoa màu đỏ thẫm. - Bà nói gì tôikhông hiểu? - Thả tôi ra... tôi sợ lắm. - Giọng bà run rẩy. - Tôi là Hạnh Dung... Tử Ân,tôi van cô hãy giúp tôi... hiện tại chỉ có cô mới giúp được tôi thôi. - Vậy bà muốn bao nhiêu hả? Cho tay vào túi Tử Ân hoang mang lấy ra một xấp tiền. - Không, tôi không cần tiền đâu. Bà lắc đầu từ chối, Tử Ân lạ lẫm: - Không cần tiền, vậy bà muốn tôi giúp chuyện gì? - Tôi cũng không biết nữa, tự cô hãy nghĩ cách cứu tôi… tôi biết ơn côlắm! Nói xong. Bóng bà ta bỗng xa dần, Tử Ân chồm theo gọi lớn. - Hạnh Dung... bà đừng đi... lời của bà khó hiểu quá. Nhưng bóng dáng bà đã mất hẳn giữa không gian, trước mắt Tử Ân chỉ làmột khoảng trống vô hình. Mình đã mơ ư? Tử Ân lạ lụng tự hỏi rồi cắn mạnhxuống môi mình và cảm thấy đau điếng, rõ ràng là cô không ngủ. Thế nhưng bàHạnh Dung ấy… cô lại vùng dậy và gọi to: - Hạnh Dung, bà đừng trốn nữa, ra đây mau đi. - Tử Ân, cháu vừa gọi ai thế hả? Đám lá cây trước mặt bỗng xạc xào rồi ông Từ hiện ra ngơ ngác.www.vuilen.com 49Tác Giả: Người Khăn Trắng CON MA TRUYỀN KIẾP - Có khách đến chơi à? - Cháu mơ hồ quá! - Tử Ân rời thành lan can nhà mồ bước xuống gầnông. - Không biết là mơ hay thật nữa. Rõ ràng là có một bà vừa đến đây khóclóc xin cháu giúp. Rồi vụt biến như ma. Bà ta xưng mình là Hạnh Dung ông ạ! Xoảng! Cây mác trên tay ông Từ rơi nhanh xuống đất. Toàn thân ông bất độngsững sờ, Tử Ân nhìn ông kinh ngạc. - Ông ơi, ông sao vậy? Ông có quen với bà ta à? - Hạnh Dung có nói gì với cháu không? - Giọng ông Từ run run khàn đikỳ lạ. Tử Ân nhíu mày, cô nhớ: - Toàn những lời lạ lùng thôi. Bà ta năn nỉ cháu cứu, lại còn nói cái gìmột mình lang thang ở đây, cô đơn lạnh lùng lắm. - Tội nghiệp Hạnh Dung ! - Ông Từ bỗng ...