Danh mục

Cơn mơ biển

Số trang: 38      Loại file: pdf      Dung lượng: 335.16 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (38 trang) 0
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi. Hoàng đang ngồi vá lưới. Từng con người đi qua trước mắt Hoàng. Ở họ có đủ màu sắc, hương vị của cuộc đời. Ở họ có sự thảnh thơi, hạnh phúc. Nhiều lần,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cơn mơ biển Cơn mơ biển TRUYỆN NGẮN CỦA PHAN TRANG HY1. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho conngười tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chàikhông đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụivá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.Hoàng đang ngồi vá lưới. Từng con người đi qua trước mắt Hoàng. Ở họ có đủ màu sắc,hương vị của cuộc đời. Ở họ có sự thảnh thơi, hạnh phúc. Nhiều lần, Hoàng ao uớc chúthạnh phúc bé nhỏ đến với mình, nhưng anh đã để mất nó. Mất vì sao, đến bây giờ, anhvẫn chưa lý giải được. Anh chỉ biết rằng hạnh phúc nhỏ bé ấy đã tuột khỏi như những lầnanh đánh bắt cá, những con cá tưởng sẽ được, thế mà, chúng lại quen màu lưới, sắc lưới,hương vị lưới và chúng lẫn tránh để khỏi rơi vào cái chết . Dẫu Hoàng có nhảy ùa xuốngbiển để bắt chúng, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ bắt được, vì cá kia, trong lòng biển, cáthật sự tự do vùng vẫy theo sự sống còn mà Tạo hoá đã dành cho.Âm thanh của biển cứ vang vọng một cách kỳ diệu, sống động không bao giờ dứt. Nhiềulần, Hoàng lang thang trên bãi biển sau những ngày ra khơi đánh cá. Hoàng đi một mình,thích đi một mình để đếm bước chân mình. Cứ đi và đi. Sóng biển cứ đổ vào bờ theonhịp đếm của từng bước chân. Hết đi lang thang, Hoàng lại đăm chiêu nhìn ra biển nhưđể khám phá sự kỳ diệu của biển. Hiền hoà, hung dữ, bình thản, sống động, yên lành, nổisóng … Là biển chăng ? Không cây trái, không bướm lượn ong bay, biển vẫn cung cấpđầy đủ cho con người yêu biển những gì nó có . Hoàng đứng dậy sau khi vá xong mảng lưới. Những tay chài đang ngồi hút thuốc, nóichuyện tôm cá. Cuộc đời của họ thật bình dị. Họ không mơ ước gì hơn là được mùa cá.Hoàng đâu quên những ngày mùa, cá về đầy ắp. Nục, trích, phèn, cơm … Đủ loại. Tất cảđều lấp lánh sáng dưới trời đêm. Hàng chục quang gánh gánh cá thoăn thoắt. Các cô gáicười nói luôn miệng. Nhìn Hoàng, nói những câu liên thoắng, các cô khúc khích cười nhưvỡ vầng trăng non . Sống ở vùng biền từ nhỏ đến giờ, trước mắt Hoàng, các cô gái đôi lúc làm anh rungđộng, sự rung động của người đàn ông trước vẻ hấp dẫn của biển. Dẫu rằng một ngày kia,các cô có con, da thịt không còn đầy hơi xuân biển, trên gương mặt đầy vết chân chim hảiâu, nhưng chắc chắn rằng con cháu của các cô sẽ đẹp hơn các cô thời con gái. - Hoàng ! Vá lưới xong rồi hả? Lại đây hút thuốc ! - Tiếng của Hân, người bạn thân củaHoàng. Hoàng nhập vào đám dân chài. Họ bàn công việc cho những ngày đến. Ngày mai luônluôn là những ngày thôi thúc họ. Ngày mai là tươnglai của cuộc đời họ. Đám dân chài chia tay nhau. Chỉ còn lại Hoàng và Hân tựa lưng vào chiếc thúng chainhìn ra biển . - Bao giờ mày tính chuyện lấy vợ? Không lẽ nhớ hoài Loan sao ? – Hân nói với tất cảlòng của người bạn thân chân thành - Mày thấy con Giang, em gái tau có được không ?Nó yêu mày thật tình đó. Tau cũng muốn có thằng em như mày. Ý mày sao ? Hoàng chỉ im lặng. Người tắm càng lúc càng đông. Tiếng người, tiếng biển rộn ràng.Một lát sau, Hoàng lên tiếng :- Thôi đừng nói chuyện vợ con nữa ! Cậu lo xăng dầu, kiểm tra lại máy móc chưa ? Bácở nhà còn ốm, đội mình còn mười ba người có đủ sức để ra khơi không ? Mình lo ghê .Hoàng uể oải bước vào nhà. Nhìn vẻ mặt buồn xo của Hoàng, mẹ Hoàng hỏi:- Có việc gì thế con ?- Không có việc gì, mẹ đừng có hỏi – Anh trả lời bực dọc .- Mẹ dọn cơm con ăn nghe.Ngồi nhìn Hoàng ăn cơm, bà e dè nói :- Chuyện vợ con , con tính giùm mẹ, chứ con.Hoàng vẫn gằm mặt ăn cơm. Anh không biết phải nói gì với mẹ cả. Mẹ chắc sẽ buồn khianh trả lời không . Anh ngại nói tiếng không đó. Nó bất nhẫn! Nó tàn tệ ! Thôi thì imlặng vẫn hơn .- Mẹ thấy con Giang nết na, được đó. Có ưng thì mẹ nhờ người đi hỏi.Hoàng vẫn im lặng, giọng mẹ buồn buồn :- Thế thì con đợi mẹ chết rồi mới lấy vợ sao ? Mẹ sống đến ngày thấy cháu nội đượckhông ? Nếu Trời Phật thương tình cho mẹ sống lâu thì mẹ chiều ý con, lấy vợ hay khônglà tuỳ con, mẹ đâu có quyết được .Hoàng ngồi trơ ra. Anh không dám nhìn mẹ. Anh thầm nhủ : “Mẹ ơi. Mẹ có hiểu lòngcon không nào ? Con nào dám trái ý mẹ. Nhưng mẹ ơi, con chưa một mảy may yêuGiang thì làm sao con lấy làm vợ. Con biết mẹ buồn khi con chưa chịu lấy vợ. Con có lỗivới mẹ nhiều. Mẹ tha lỗi cho con, nghe mẹ”.Căn nhà buồn hơn . Họ không nói gì với nhau nữa. Mẹ Hoàng đã dọn mâm xuống.Hoàng đi nằm. Anh vẫn vơ nghĩ suy. Anh thiếp đi trong suy nghĩ vẩn vơ. Nó kia , cô gáianh yêu kia kìa. Nó đẹp như tiên đang vẫy gọi anh đến với nó. Ôi, nụ cười của nó, nụcười lạ lùng lôi cuốn trái tim anh ra khỏi lồng ngực, nụ cuời làm lạnh toát cơ thể anh. Ôi,nụ cuời của cô gái anh yêu . Ôi, nó đẹp làm sao. Nó dịu dàng với anh. Anh tiếc sao chẳnglấy được nó… Có lẽ bây giờ, nó trở về với anh, trở về yêu anh như ngày đi học ? Không !Nó đã có chồng con rồi. Nó yêu anh gì nữa. Chắc là anh yêu nó ...

Tài liệu được xem nhiều: