Danh mục

Cơn Mưa Muộn

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 108.25 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sài gòn tháng sáu có những cơn mưa bất chợt như chiều hôm nay. Thi đứng trú mưa dưới mái hiên trước cửa lối vào rạp Eden. Cùng đứng trú mưa với Thi còn có một thanh niên nói giọng bắc có lẽ từ Hà Nội mới vào. Anh chàng lóng ngóng hỏi đường ra chợ Bến Thành. Thi chỉ về phía cuối đường, nói ra đó quẹo phải rồi đi thẳng qua mấy ngã tư thì tới chợ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cơn Mưa Muộn Cơn Mưa MuộnSài gòn tháng sáu có những cơn mưa bất chợt như chiều hôm nay. Thi đứng trú mưa dưới mái hiên trước cửa lối vào rạp Eden. Cùng đứng trú mưa với Thi còn có một thanh niên nói giọng bắc có lẽ từ Hà Nội mới vào. Anh chàng lóng ngóng hỏi đường ra chợ Bến Thành. Thi chỉ về phía cuối đường, nói ra đó quẹo phải rồi đi thẳng qua mấy ngã tư thì tới chợ. Anh chàng trẻ tuổi lừng chừng, nửa muốn đi nhưng có lẽ còn ngại cơn mưa rào còn nặng hạt nên đành nán lại. Ngày xưa Thi cũng gặp Nguyễn ngay đây, trước lối vào rạp Eden, nhưng hôm đó trời không mưa và nắng rất đẹp. Thi để ý thấy thấy Nguyễnđứng bên kia đường mà mắt cứ chăm chú nhìn sang phía Thi. Cho đến lúc Thi định quay trở vô rạp Eden thì Nguyễn hấp tấp băng qua đường, chút nữa thì bị xe đụng trúng. Vừa băng qua đường, Nguyễn vừa gọi với theo Thi:- Nầy cô ơi!Khi Thi quay lại, Nguyễn đã đứng trước mặt Thi và trong hơi thở Nguyễn hỏi Thi:- Cô làm ơn cho tôi biết tên nhá!Thi hơi sửng sốt với cách làm quen đường đột và táo tợn của Nguyễn, nhưng giọng bắccủa Nguyễn dễ thương quá làm Thi không nỡ từ chối. Thi lý nhí trả lời:- Mai Thi.Nguyễn cười, một nụ cười rạng rỡ và thật đẹp, và sau này dù cho Thi có quên đi gần nhưtất cả nhưng sẽ không bao giờ Thi quên được nụ cười của Nguyễn sáng hôm đó. Nguyễncười xong lại hỏi tiếp:- Tôi thấy cô đứng đây có hơn mười phút, cô chờ bạn phải không?Thi lại lý nhí trả lời:- Dạ, chờ bạn.Thi cảm thấy bối rối trước ánh mắt của Nguyễn. Thi chỉ mong hai nhỏ bạn đến để kéoThi khỏi cảnh ngượng ngùng khi phải đứng trước một người con trai xa lạ có giọng bắcthật dễ thương và nụ cười thật đẹp. Thi không dám nhìn Nguyễn, chỉ cúi đầu nhìn taymình đang vân vê chiếc nơ thắt trên mái tóc dài xõa qua vai. Rồi hai nhỏ bạn của Thicũng tới, nhưng ngại nên chỉ đứng xa xa nhìn Thi đang đứng bên Nguyễn. Thi ngẩn lênnhìn Nguyễn, nói nhỏ:- Xin lỗi ông, em phải gặp bạn.Nhưng trước khi Thi bước đi, Nguyễn đã kịp ngỏ lời:- Tôi biết mình rất đường đột, nhưng có thể xin phép mời cô Thi cùng dùng ly kem vớitôi được không?Nói xong Nguyễn lại cười, nụ cười thật đẹp và tự tin. Thi thấy lòng xao xuyến lạ, nhưchưa bao giờ thấy trước những người con trai mà Thi đã gặp qua. Thi không trả lờiNguyễn, chỉ nhẹ nhàn gật đầu rồi Thi đi đến chổ Xuân và Huệ đang đứng đợi. Xuân trợnmắt hỏi:- Tên đó là ai vậy Thi?Thi lè lưỡi lắc đầu:- Thi mới quen nhưng chưa hỏi tên người ta!Rồi Thi xin lỗi hai nhỏ bạn, hôm nay Thi không thể cùng hai nhỏ đi xem phim và đi ănchè đậu như đã dự định để mừng sinh nhật thứ mười bảy của Thi. Thi sẽ đi ăn kem vớingười con trai mà Thi chưa hỏi tên đó. Hai nhỏ bạn lắc đầu nhìn Thi, không hiểu tại saoThi hiền dịu và nhút nhát nhất lớp bỗng nhiên hôm nay trở nên bạo dạn và liều lĩnh trướcngười con trai xa lạ chưa biết tên.Nhưng Nguyễn không chỉ mời Thi đi ăn kem, Nguyễn còn đưa Thi đi dạo phố. Thingượng ngùng đi bên cạnh Nguyễn nhưng chỉ một lúc thôi là Thi đã thoải mái để vừa đivừa trò chuyện với Nguyễn. Ra đến bến Bạch Đằng, Thi ngồi trên ghế công viên hướngra bờ sông cùng với Nguyễn, thấy lòng rộn ràng vui. Thi đã biết tên của Nguyễn và cảtuổi nữa, biết Nguyễn sinh ra ở Hà Nội, biết Nguyễn vào nam với một mẹ già và biếtngày mai Nguyễn sẽ phải đi xa. Nguyễn muốn viết thư cho Thi, nhưng Thi không chịu vìba Thi rất khó. Nhưng Thi vẫn cho Nguyễn biết địa chỉ của Thi.Sau đó Nguyễn đi biền biệt. Thi biết Nguyễn sẽ không viết thư cho Thi nhưng thật lạ khiThi cứ mong chờ và Thi không dám nghĩ sẽ có một ngày Nguyễn trở lại gặp Thi. Nhưngbốn tháng sau Nguyễn trở lại tìm Thi. Nguyễn đến trong một sáng chúa nhật khi cả nhàThi đang chuẩn bị đi lễ. Chính ba Thi ra mở cửa rồi mời Nguyễn vào phòng khách. Thiđứng phía sau trong phòng ăn như sắp khóc. Thi mừng khi Nguyễn cuối cùng đã đến,nhưng lo vì ba Thi sẽ trách mắng. Một người con trai đường đột đến nhà tìm Thi, lại làngười bắc thì nhất định ba Thi không thể bỏ qua. Thi không hiểu do đâu cả ba và mẹ Thiđều không thích cung cách nói chuyện khéo léo của người bắc, cứ cho là đãi bôi. NhàThi, ba mẹ đều là người nam có đạo gốc từ thời ông cố và thuộc loại gia đình gia giáo,tuy không giàu sang. Ba Thi xuất thân là giáo sư hiện làm chánh sở học vụ, rất nghiêmtrong việc giáo dục con cái, còn mẹ Thi dễ dãi hay chìu con nhưng mọi việc trong nhàđều phải nghe theo ba Thi. Thi đứng thấp thỏm nhìn ra phòng khách, xem ba thi hỏichuyện Nguyễn nhưng chỉ nghe câu được câu mất. Khi mẹ Thi đến hỏi người con trai đólà ai thì Thi lúng túng không dám trả lời. Chẳng lẽ Thi nói với mẹ là Thi chỉ gặp Nguyễncó một lần rồi bây giờ Nguyễn tìm đến tận nhà.Nhưng điều Thi lo sợ đã không xảy đến, ba Thi đã không trách mắng, còn cho Nguyễncùng theo cả nhà đi lễ. Trên đường đi lễ, ba Thi cầm lái, Nguyễn ngồi ghế trước bên cạnhba Thi, lâu lâu lại quay xuống cười với mẹ Thi, với đứa em trai và với Thi. Nụ cười củaNguyễn thật đẹp, ngay chính mẹ T ...

Tài liệu được xem nhiều: