Con muốn một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc
Số trang: 3
Loại file: pdf
Dung lượng: 101.89 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
-Tao không phải đồ ăn bám trong cái nhà này. Tao làm gì thì kệ tao, không cần mẹ con chúng mày xen vào. Tao cờ bạc thì kệ tao. Tao đã lấy cái gì của nhà này chưa? Tao không cờ bạc thì lấy gì cho chúng mày ăn hả? Đó là nguyên văn một câu nói của bố nó trong một trận cãi nhau với mẹ nó.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con muốn một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc Con muốn một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc-Tao không phải đồ ăn bám trong cái nhà này. Tao làm gì thì kệ tao, không cần mẹcon chúng mày xen vào. Tao cờ bạc thì kệ tao. Tao đã lấy cái gì của nhà này chưa?Tao không cờ bạc thì lấy gì cho chúng mày ăn hả?Đó là nguyên văn một câu nói của bố nó trong một trận cãi nhau với mẹ nó. Mộtcâu nói cũng đủ để cho những người nghe thấy hiểu được hoàn cảnh của cái giađình ấy. Nó ngồi thui thủi một mình tựa vào thành giường, nhìn chằm chằm vàogóc nhà. 1..2…rồi 3….Những giọt nước mắt cứ thi nhau rơi. Đôi mắt sưng húp, cáimũi sụt sịt đến đau rát mà nó vẫn không thể ngăn nổi những dòng nước mặn chátđang chảy theo những lời nói cay nghiệt của bố mẹ. Nó ngẩng đầu lên nhìn, ánhmắt xa xăm trong bóng tối của màn đêm mùa đông. Không ai biết, không ai nhìnthấy nó đang khóc. Nó cắn chặt môi để cố không gây ra tiếng nấc, dường như nócó thể cắn nát môi của mình. Nó ước có một bờ vai nào đó để nó dựa vào. Có lẽnhư thế nó sẽ bớt cô đơn và hận cái cuộc đời này.-Choang. Tiếng chén vỡ cũng báo hiệu cho một gia đình sắp đi vào ngõ cụt. Bố mẹnó lại cãi nhau. Họ giành cho nhau quá nhiều những câu mất tình nghĩa. Làm saonó có thể chịu đựng được trước cảnh đó. Đã bao lần nó phải khóc, nó cứ ngỡ rằngmình đã chai sạn trước sự thật phũ phàng. Thế rồi nó vẫn khóc, nó chửi rủa cuộcđời này sao lại bất công với nó đến vậy. Nó chịu đựng quá nhiều với cái cuộc sốngnày. Kể từ ngày bố nó đi vào con đường cờ bạc – con đường mà mọi người luônlên án, nó đã phải khoc, khóc đến nỗi những giọt nước mắt có thể nhấn chìm nụcười nhỏ nhoi của nó. 17tuổi – cái tuổi mà con người ta cảm thấy yêu đời nhất, cáituổi tràn trề sức sống của tuổi trẻ thì nó…nó chỉ mong muốn một điều đơn giản làbố nó không cờ bạc nữa để gia đình nó lại hạnh phúc như xưa mà sao nó thấy khóvậy. Mẹ nó cũng khóc rất nhiều sau những lần cãi nhau rồi trở nên hay cáu gắt vôcớ. Nó thương mẹ nhiều lắm nhưng cũng chỉ biết lau đi những giọt nước mắt,không để cho mẹ nó biết nó đang khóc. Ra đường, nó nghe thấy rất nhiều lời bàntán về bố nó ở sau lưng. Nó rất muốn quay lại mắng cho những người đó một trận,nói với họ rằng bố nó không phải người như thế. Nhưng nó chỉ biết khóc, không aiquan tâm rằng nó sẽ như thế nào. Dường như bố mẹ nó nghĩ rằng nó sẽ không suynghĩ gì. Tại sao không chứ? Nó cũng là con người mà. Làm gì có đứa con nào lạikhông cảm thấy đau lòng khi chứng kiến bố mẹ cãi nhau. Nó đã lớn và cũng cónhững cảm xúc của riêng mình, tuy không sâu sắc nhưng chính vì thế mà tạo nênnhững suy nghĩ tiêu cực trong nó.Lúc này, nó đã ngừng khóc, nó cảm thấy đôi mắt trở nên đau quá. Nó quay ngườinhìn ra ngoài cửa sổ. Những ngôi sao lấp lánh như đang gọi mời nó. Nó đã từngnghĩ sẽ trở thành một ngôi sao trên bầu trời rộng lớn kia nhưng dường như luôn cóđiều gì đó níu giữ nó ở lại. Nó biết rằng, bố nó với đồng lương ít ỏi, nhiều khikhông đủ lo cho gia đình. Trong lúc nản chí, bố nó đã lao vào con đường mà nhiềungười nghĩ sẽ phải tránh xa với mong muốn sẽ gặp may mắn, sẽ có tiền cho nó đihọc thêm, mua quần áo để được bằng bạn bè. Nhưng làm gì có ai có thể giàu lênnhờ cờ bạc đâu. Bố nó ban đầu cũng thắng kha khá nhưng về sau thì thua rất nhiều,đến nỗi tiền lương cả tháng cũng theo hết những quân bào đỏ đen. Bố nó đâu biếtrằng nó đâu cần những thứ xa xỉ kia, nó sẵn sàng ở nhà tự học mà. Nó chỉ cần giađình nó được hạnh phúc, không còn những lời nói cay đắng, không còn những giọtnước mắt làm ngập sâu tình cảm gia đình.Và giờ nó đã quyết định, nó sẽ ngồi nói chuyện với bố một cách thẳng thắn, nó sẽđề nghị việc nghỉ ở lớp học thêm và làm việc sau giờ học. Nó có thể sống vui vẻtrong một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc chứ không thể sống trong địa ngụccủa đồng tiền, nơi chỉ có những trận cãi vã, những giọt nước mắt của nó và nhữngngười nó yêu thương. Nó chắc chắn rằng bố nó cũng không muốn cuộc sống nhưhiện nay, ông rất thương nó và sẽ làm tất cả để nó được hạnh phúc.Gửi từ Never say die ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con muốn một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc Con muốn một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc-Tao không phải đồ ăn bám trong cái nhà này. Tao làm gì thì kệ tao, không cần mẹcon chúng mày xen vào. Tao cờ bạc thì kệ tao. Tao đã lấy cái gì của nhà này chưa?Tao không cờ bạc thì lấy gì cho chúng mày ăn hả?Đó là nguyên văn một câu nói của bố nó trong một trận cãi nhau với mẹ nó. Mộtcâu nói cũng đủ để cho những người nghe thấy hiểu được hoàn cảnh của cái giađình ấy. Nó ngồi thui thủi một mình tựa vào thành giường, nhìn chằm chằm vàogóc nhà. 1..2…rồi 3….Những giọt nước mắt cứ thi nhau rơi. Đôi mắt sưng húp, cáimũi sụt sịt đến đau rát mà nó vẫn không thể ngăn nổi những dòng nước mặn chátđang chảy theo những lời nói cay nghiệt của bố mẹ. Nó ngẩng đầu lên nhìn, ánhmắt xa xăm trong bóng tối của màn đêm mùa đông. Không ai biết, không ai nhìnthấy nó đang khóc. Nó cắn chặt môi để cố không gây ra tiếng nấc, dường như nócó thể cắn nát môi của mình. Nó ước có một bờ vai nào đó để nó dựa vào. Có lẽnhư thế nó sẽ bớt cô đơn và hận cái cuộc đời này.-Choang. Tiếng chén vỡ cũng báo hiệu cho một gia đình sắp đi vào ngõ cụt. Bố mẹnó lại cãi nhau. Họ giành cho nhau quá nhiều những câu mất tình nghĩa. Làm saonó có thể chịu đựng được trước cảnh đó. Đã bao lần nó phải khóc, nó cứ ngỡ rằngmình đã chai sạn trước sự thật phũ phàng. Thế rồi nó vẫn khóc, nó chửi rủa cuộcđời này sao lại bất công với nó đến vậy. Nó chịu đựng quá nhiều với cái cuộc sốngnày. Kể từ ngày bố nó đi vào con đường cờ bạc – con đường mà mọi người luônlên án, nó đã phải khoc, khóc đến nỗi những giọt nước mắt có thể nhấn chìm nụcười nhỏ nhoi của nó. 17tuổi – cái tuổi mà con người ta cảm thấy yêu đời nhất, cáituổi tràn trề sức sống của tuổi trẻ thì nó…nó chỉ mong muốn một điều đơn giản làbố nó không cờ bạc nữa để gia đình nó lại hạnh phúc như xưa mà sao nó thấy khóvậy. Mẹ nó cũng khóc rất nhiều sau những lần cãi nhau rồi trở nên hay cáu gắt vôcớ. Nó thương mẹ nhiều lắm nhưng cũng chỉ biết lau đi những giọt nước mắt,không để cho mẹ nó biết nó đang khóc. Ra đường, nó nghe thấy rất nhiều lời bàntán về bố nó ở sau lưng. Nó rất muốn quay lại mắng cho những người đó một trận,nói với họ rằng bố nó không phải người như thế. Nhưng nó chỉ biết khóc, không aiquan tâm rằng nó sẽ như thế nào. Dường như bố mẹ nó nghĩ rằng nó sẽ không suynghĩ gì. Tại sao không chứ? Nó cũng là con người mà. Làm gì có đứa con nào lạikhông cảm thấy đau lòng khi chứng kiến bố mẹ cãi nhau. Nó đã lớn và cũng cónhững cảm xúc của riêng mình, tuy không sâu sắc nhưng chính vì thế mà tạo nênnhững suy nghĩ tiêu cực trong nó.Lúc này, nó đã ngừng khóc, nó cảm thấy đôi mắt trở nên đau quá. Nó quay ngườinhìn ra ngoài cửa sổ. Những ngôi sao lấp lánh như đang gọi mời nó. Nó đã từngnghĩ sẽ trở thành một ngôi sao trên bầu trời rộng lớn kia nhưng dường như luôn cóđiều gì đó níu giữ nó ở lại. Nó biết rằng, bố nó với đồng lương ít ỏi, nhiều khikhông đủ lo cho gia đình. Trong lúc nản chí, bố nó đã lao vào con đường mà nhiềungười nghĩ sẽ phải tránh xa với mong muốn sẽ gặp may mắn, sẽ có tiền cho nó đihọc thêm, mua quần áo để được bằng bạn bè. Nhưng làm gì có ai có thể giàu lênnhờ cờ bạc đâu. Bố nó ban đầu cũng thắng kha khá nhưng về sau thì thua rất nhiều,đến nỗi tiền lương cả tháng cũng theo hết những quân bào đỏ đen. Bố nó đâu biếtrằng nó đâu cần những thứ xa xỉ kia, nó sẵn sàng ở nhà tự học mà. Nó chỉ cần giađình nó được hạnh phúc, không còn những lời nói cay đắng, không còn những giọtnước mắt làm ngập sâu tình cảm gia đình.Và giờ nó đã quyết định, nó sẽ ngồi nói chuyện với bố một cách thẳng thắn, nó sẽđề nghị việc nghỉ ở lớp học thêm và làm việc sau giờ học. Nó có thể sống vui vẻtrong một gia đình nghèo khó nhưng hạnh phúc chứ không thể sống trong địa ngụccủa đồng tiền, nơi chỉ có những trận cãi vã, những giọt nước mắt của nó và nhữngngười nó yêu thương. Nó chắc chắn rằng bố nó cũng không muốn cuộc sống nhưhiện nay, ông rất thương nó và sẽ làm tất cả để nó được hạnh phúc.Gửi từ Never say die ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn truyện giáo dục truyện hay Con muốn một gia đình nghèo khó... truyện nước ngoài truyện ngắn Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
6 trang 246 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 106 0 0 -
4 trang 81 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 58 0 0 -
8 trang 53 0 0
-
3 trang 47 0 0
-
2 trang 46 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 44 0 0 -
12 trang 43 0 0
-
9 trang 39 0 0
-
Kí túc xá trường Sân khấu Điện ảnh
6 trang 38 0 0 -
3 trang 36 0 0
-
3 trang 36 0 0
-
4 trang 35 0 0
-
3 trang 35 0 0
-
7 trang 33 0 0
-
7 trang 30 0 0
-
khóc giữa sài gòn: phần 2 - nxb hồng Đức
112 trang 30 0 0 -
10 trang 29 0 0
-
Đề cương ôn tập học kì 2 môn Ngữ văn lớp 11 năm 2022-2023 - Trường THPT Uông Bí
10 trang 28 0 0