Danh mục

Con quỷ trong truyền thuyết - Phần 9

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 40.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Luna không nói qua một tiếng, bao nhiêu chăm chú dồn cả trên đôi mắt mở tọ Cô đi dạo một lượt khắp lòng nhà thờ, dừng gót trước bàn thờ rồi lại đến đứng trước bức hình tạc nổi mà Swanhild đã nói trước. Cô tỉ mỉ đưa ngón tay sờ theo các nét tròn rũa ở mình cái vật nằm dưới chân người Thập tự binh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con quỷ trong truyền thuyết - Phần 9 Phần 9Luna không nói qua một tiếng, bao nhiêu chăm chú dồn cả trên đôi mắt mở tọ Cô đidạo một lượt khắp lòng nhà thờ, dừng gót trước bàn thờ rồi lại đến đứng trước bứchình tạc nổi mà Swanhild đã nói trước. Cô tỉ mỉ đưa ngón tay sờ theo các nét tròn rũa ởmình cái vật nằm dưới chân người Thập tự binh.Cô thấp tiếng xuống nói:- Kỳ dị lắm!Nói rồi Luna lại chăm chú xem xét. Cô trầm ngâm trước tấm biển đồng nhỏ gắn vàomặt tường: trên biển khắc tên Reginald Hammond, mệnh chung năm 1918.Đoạn cô ta quay lại nói:- Ta thử đến xem bức chân dung cụ ẩn tu xem có biết thêm được gì về bốn chân củacon vật kỳ dị này không, đi!Bức chân dung khắc trổ trên một phiến đá đóng kháp liền mặt đất. Gođard kéo tấmthảm che trên mặt phiến đồng lên thì thấy lộ ra một người mặc y phục thầy tu; dướichân người ấy là một con vật dị kỳ không thể mô tả được. Bên dưới đó là một câugiải thích không còn đọc rõ được những gì. Trông con vật thì thì cái đầu gần giốngnhư đầu chó, mõm dãi và hai tai vểnh. Mình nó thon ở phần lưng phía bụng, cái đuôiuốn vòng khúc rắn có một túm lông ở tận cuối như thường thấy ở đuôi những ma quỷvẽ trong các bức tranh.Luna quỳ xệp xuống, lấy ngón tay lần theo các đường nét khác. Cô bảo những ngườiđi theo:- Con vật này xem ra như có bốn chân. Xưa kia, những tài liệu về vạn vật thườngthiếu sót, không được rõ rệt, các họa sĩ ngày trước chỉ hay lấy kiểu giống chó dùngvào tác phẩm mình. Song, ở đây, cái đuôi thực lạ lùng, mà những cái chân kia, thì…Hừm! Thực là khó hiểu quá!Oliver và Swanhild theo cô đến xem chỗ mộ đá táng Warlock. Ở đấy, sừng sững haibức tượng vị ẩn tu và người vợ, mặt mày nghiêm nghị, y phục cứng thẳng, bàn taychắp lại trong dáng cầu nguyện đã từ bốn thế kỷ naỵ Swanhild bảo Luna để ý nhìn cáihình một đứa bé nằm trên một cái sọ người chết.Oliver giảng:- Theo lời người vùng này, đứa bé là một trong những kẻ bị thí mạng cho quỷ Satan.Nhưng chính thực ra thì đây là một đứa con của Warlock. Kìa, cô đứng dậy đi! (Chàngthấy Luna đang vừa quỳ vừa lê gối để xem kỹ những phiến đá lát dưới phần mồ). Côđừng quỳ như thế nữa!Cô ngoảnh lên, mỉm cười:- Tôi thử tìm xem có một đường nào để trong mồ này được không.- Trời ơi! Chẳng lẽ cô lại cho rằng ban đêm Magnus ở trong này ra ngoài được sao?- Tôi chỉ không coi thường các điều trong những truyện truyền lại.Cô gấp gối ngồi tì trên gót rồi mở túi lấy cái cành cây ra. Nhưng không thấy nó độngđậy. Cô đứng lên nói:- Cụ ẩn tu lúc này xem chừng được yên nghỉ.Swanhild chỉ những hàng chữ trên tấm bia mồ bảo cô:- Thế kia thì cô có dám chắc ông cụ được yên ổn thực không?Tấm bia ghi tên Warlock và tên vợ cùng với ngày tháng hai người mệnh chung: ngày 8và ngày 10 tháng hai năm 1526. Và phía dưới những hàng chữ này:Ân xá đọc năm kinh Pater (Lạy cha) và năm kinh Ave (Kinh mừng) và một kinh Credo(Tin kính) là hai vạn sáu ngàn năm và hai mươi sáu ngày.Swanhild cắt nghĩa thêm:- Hai vạn sáu ngàn năm với hai mươi sáu ngày lửa luyện tội(#2)ân xá cho kẻ nào đọcnhững kinh này để chỉ cho linh hồn ông cụ bà cụ.Luna gật đầu:- Vâng, quả có nhiều ý tứ trong lời đó thực.Oliver hỏi:- Nhưng cô có tin rằng cách ấy có được như nguyện gì không?- Một lòng tin tưởng chí thành bao giờ cũng được như nguyện, nhưng tôi không tin ởhiệu lực cái lời hứa tiền trao cháo múc. Dẫu sao, những lời ghi trên bia này cũng kỳ dị,bởi lẽ rằng hồi ấy, một ân xá lâu dài đến thế là một việc bất thường. Chẳng biết ôngcụ Warlock đã phạm một tội ác nào đến nỗi phải dụ người sau bằng một câu hứahẹntốt đẹp đến thế để mong chuộc tội.Swanhild nhắc:- Hay tại cái chết của bà vợ và của đứa con.Luna bĩu môi lắc đầu. Đôi mắt nàng lại long lanh như trước. Mớ tóc sáng với khuônmặt linh động của nàng nổi lên trên màu xám mờ của những phiến đá mà nàng đangtựa lên với một vẻ trầm ngâm. Tiếng nàng nói vang lên trong bầu yên lặng.- Cụ Warlock sinh ra đời, con quái vật cũng đã làm được nhiều tội ác từ trước rồi!Vậy ông cụ không phải chịu trách nhiệm nào về những việc xảy ra sau hồi đó, nhữngviệc xem ra không thể nào tránh được. Ông cụ sau này vốn là người có gan khinhthường phép đạo đến nước đã dám học tập làm những tà thuật mà hội thánh vẫnnghiêm cấm; ấy thế mà phải kêu cầu lấy sự ân xá, thì tất nhiên ông cụ tự biết mình đãphạm một thứ tội nào khác, một tội có tính cách khác hẳn kia!Swanhild vội hỏi:- Thế, nghĩa là thế nào?- Nghĩa là… cái bia này làm chứng rằng, những lời người ta bảo cụ Warlock thí nhiềumạng người để cúng con quái vật, không phải là những lời nói ngoa. Nếu ta cứ chỗ ấymà tìm được manh mối về việc này thì chắc ta đã dò la được con đường chính của sựbí mật.Gođard gặng:- Nếu tìm được?- Phải, nếu tìm được. Thế mới phiền!… Vì theo những điều các ông cho tôi biết lúcnãy, thì trong cái phòng giữ kín cũng không còn mấy tí những vật giúp ích cho ta, phảikhông?- Vâng, tôi tưởng cũng không còn mấy. Nói tóm lại, cô ...

Tài liệu được xem nhiều: