Danh mục

Con quỷ truyền kiếp - Phần 12

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 50.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi trở về tới những căn lầu dùng để ở, họ có cái cảm tưởng như vừa thoát khỏui một giấc ác mộng. Thấy lão Walton nóng lòng nóng ruội đi qua đi lại trong hành lang, lo ngại bout rout, họ mới nhận thức đến những giờ lâu đã ở lại trong căn phòng bí mật.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con quỷ truyền kiếp - Phần 12 Phần 12 - ??????? HAMMOND Khi trở về tới những căn lầu dùng để ở, họ có cái cảm tưởng như vừathoát khỏui một giấc ác mộng. Thấy lão Walton nóng lòng nóng ruội điqua đi lại trong hành lang, lo ngại bout rout, họ mới nhận thức đến nhữnggiờ lâu đã ở lại trong căn phòng bí mật. Lúc ấy viên thanh tra liên phóng Steying đang đợi họ trở về để khởicuộc chất vấn. Miss Bartendale không cần phải có mặt ở đó nên Swanhildđưa cô vào phòng Holbein và trao cho cô những bản cảo gia phả cuỳngbức ảnh chụp nàng đã hứa trước. Sau khi viên thanh tra xong việc đã đikhỏi, ba người đến tìm cô thì thấy Luna đang cúi mình trên một bản giấyrất lớn trên mặt thảm. Oliver gieo người xuống một cái ghế bành và hỏi: - Cái này là gì thế, cô? Luna: - Ông không nhận ra cái gia phả đồ của nhà ông từ trước đến năm 1650,ư? - Chúng tôi chưa bao giờ mở đến hết cuộn giấy. - À, ra thế kia đấy! Ông chỉ cần biết rằng đời mình về trước đã cónhững ai trong tôn tộc thế là đủ chứ gì? Vậy chắc hẳn ông cũng khôngbiết rằng dòng dõi ông phát tích từ Đan Mạch ấy nhỉ. - Từ Đan Mạch kia? - Phải. Bao nhiêu việc đều cho ta tin được như thế: Cái tên Swanhild ítcó kia ở thế hệ nào cũng thấy có, cái vẻ người Bắc Âu rõ rệt trên khuônmặt dáng người của anh em nhà này cũng giống các vị tổ tiên trước theonhư các bức chân dung kia. (Nàng trỏ bản gia phả đồ). Đây, ông trông cáihình ngành nhánh này mà coi(#1) : đó là chi nhánh của vị thủy tổ nhà nàyđó. Tôi dịch nghĩa những câu chú thích cho mà nghe: Con trai MagnusHammond, chi phái của tôn thất Đan Mạch, kết hôn với bà này. Bà này tứclà bà Edith, người Anh và là người thừa tự những trang trại gia sản về hồiđó. - Trời! Mà cái gươm về “tuổi đồng” kia cũng là gươm miền Bắc Âu! - Ta tiến được nhanh lắm rồi đó, có phải không? Ta biết rằng mộtngười Đan Mạch ngang tàng táo tợn ngày xưa kết duyên với con gái thừatự một họ có đã lâu đời ở nước Anh. Kẻ hung đồ kia hẳn là tàn sát cả họnhà người vợ mình ngay hôm ăn cưới. Nhưng chuyện đó ta hãy gác rangoài. Phụ thân người chàng rể tất là một nhân vật có địa vị cao, vì ngànhăng-lê về sau đã lấy tên họ người ấy làm tên họ nhà. Ông trông đây này:đây là một dấu mực đỏ cho ta biết rằng ông cụ kia là người đầu tiên bịcon quái vật hại, không thì ít ra cũng là nạn nhân đầu tiên bị hại ở nướcAnh. Swanhild hỏi: - Thế nghĩa là con quái vật xuất hiện trong dòng họ cùng một thời kỳvới người Đan Mạch tên là Magnus, phải không? - Chính thế đó. Rồi mấy thế kỷ sau, trong bọn họ con cháu, có mộtngười cũng tên là Magnus chuyên tâm học tà thuật, đã tìm được cách giấukỹ cái gươm Băc Âu tối cổ kia. Người chàng rể hung đồ, thanh gươm vàcả những cây thông nói đến trong những câu hát – bằng ấy điều là bằngấy dấu tích đưa đường cho ta dò tới xứ Đan Mạch. Buổi sáng hôm naythực ta đã làm được nhiều điều hay đó. (Cô đổi giọng, nói tiếp). Bây giờhai giờ chiều rồi. Trong lúc phần hiện thực của tôi đi ăn cơm thì phầntiềm thức của tôi đi sắp đặt các tài liệu đã gom góp được, rồi tôi sẽ do đómà suy ra xem các việc đã xảy ra trong căn phòng bí mật có những ý nghĩagì. Oliver mở miệng toan hỏi, nhưng cô khoác tay Swanhild vừa nói luôn: - Thôi, không bàn luận nữa; làm việc thế là đủ. Giờ ăn cơm phải coi làgiờ thiêng liêng. Gođard vui vẻ khen phải. Chàng bảo riêng với Swanhild: - Tôi chẳng biết về mặt linh hồn học thì cái nhà cô kia có những tàinăng gì, nhưng quả thực cô ta ngăn cấm Oliver, không cho anh ấy nhớ lạichuyện trước đấy chứ? Bữa ăn hôm ấy vui vẻ lắm. Sự dè dặt mà Luna giữ trong lúc tìm xéttrước, bây giờ đã biến mất: cô chỉ còn là một người xinh đẹp nhất trongmấy người quanh bàn ăn. Cô đưa câu chuyện về những buổi ca vũ Nga,đến việc home rule(#2) và bình phẩm những cuốn sách mới xuất bản.Anh em nhà Hammond tưởng chừng như đã quen biết cô lâu ngày rồi.Oliver thì chưa bao giờ nói chuyện mình nhiều đến thế. Chàng cho ngườithiếu phụ biết hằng mớ những chuyện về ngày thơ ấu của mình và emgái mình, về tính nết và thói quen của hai anh em. Còn Swanhild thì tráilại, nàng không nói gì qua: tâm tính nàng đang có những điều mâu thuẫn. Sau khi đã bình tĩnh uống xong chén cà phê, Luna ngỏ ý lại làm việcnữa. Oliver khuyên: - Cô hãy nghỉ ngơi lấy vài giờ đã nào. Cô đáp: - Nhưng mấy giờ nữa thì tôi đã lên đường đi Hassocks và sẽ ra hẳnphòng Holbein rồi còn gì. Cô cầm lấy bản cảo và bức ảnh chụp ở trên bàn rồi nói: - Mà tôi có thể nói được cho các ông biết đoạn những lai lịch mà tôi tìmđược trong truyện này. Con quái vật bắt đầu vào dòng họ nhà ông cùngvới người Đan Mạch Magnus và cho đến năm 1456 các vị tổ tiên nhà nàyvẫn biết cái hình thể, tính cách của con quái vật và biết cả cái lẽ tại saonó lại hiện về. Swanhild nghi hoặc: - Cho đến năm 1456? Luna đưa ra tấm ảnh chụp: - Phải ạ. Đây này! Bức ảnh này đủ chứng tỏ rằng chuyện người nốinghiệp trong họ được người nhà cho biết một việc bí mật ở căn phònggiữ k ...

Tài liệu được xem nhiều: