Danh mục

Con quỷ truyền kiếp - Phần 2,3

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 86.00 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiếc xe chạy đều trên lớp sỏi trải phẳng. Gió vụt hai bên má Swanhild. Đến những khuỷu đường, ánh sáng đèn pha tràn phủ lên các khóm lá và những thân cây lớn hình như chen chúc xô đẩy dưới vòm xanh chằng chịt những nhánh cành. Đã thấy được nhà người gác rồi. Ánh lửa đỏ của hắn treo chiếu lên những cột sắt lớn vặn mình ở hai bên cổng mở. Vì có đèn đường xe lửa chạy qua, đường đá phải ngoặt về phía tay phải, rồi ăn dốc xuống phía cầu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con quỷ truyền kiếp - Phần 2,3 Phần 2 - TRONG RỪNG Chiếc xe chạy đều trên lớp sỏi trải phẳng. Gió vụt hai bên má Swanhild. Đếnnhững khuỷu đường, ánh sáng đèn pha tràn phủ lên các khóm lá và những thân cây lớnhình như chen chúc xô đẩy dưới vòm xanh chằng chịt những nhánh cành. Đã thấy được nhà người gác rồi. Ánh lửa đỏ của hắn treo chiếu lên những cột sắtlớn vặn mình ở hai bên cổng mở. Vì có đèn đường xe lửa chạy qua, đường đá phảingoặt về phía tay phải, rồi ăn dốc xuống phía cầu. Swanhild cố lắng tai mà không thểnhận được tiếng tăm gì khác lạ. Nàng thấy như con chó săn lớn ở cạnh nàng nhôngười lên, rồi lại ngồi xệp xuống nệm xe, vừa run sợ vừa nép vào bên cô chủ. Nàngchợt nhiên tái hẳn người đi, vì nàng hiểu rằng linh giác loài vật bao giờ cũng vẫn rấttinh tường: chỉ mới đánh hơi thấy gió thổi từ Beacon lại mà con chó săn rất bạo dạnkia cũng đến len lét khiếp sợ đến thế! Chiếc xe hơi qua cầu, rẽ sang tay phải rồi bon bon trên một quãng đường dài, mộtbên có rặng cây mọc như hàng rào phủ đầy bụi cát chạy thoải đến tận một cái suốinhỏ lấp loáng từ phía đồi núi ăn ra. Những bụm cây, những tường đổ nát, vây quanhnhững khu nhà cửa tiều tụy mù tối, chỉ có những điểm sao làm đèn. Đằng xa là mộtthung lũng mờ sương và cái mô đất trên đó sừng sững cái hình thù quái gở. Qua khỏi chỗ làng xóm thì những mỏm cao miền Beacon hạ thấp dần xuống, conđường nổi rõ một cách tuyệt diệu, chạy dài ở giữa khoảng bát ngát của vùng cây cốihoang vu. Swanhlid biết rằng tối hôm ấy anh nàng sang bên Mansby Place, đến chơi nhàGoidard Covert là bạn thân của chàng. Nàng thầm mong rằng Oliver vẫn còn ở đấychuyện trò cho đến bấy giờ. Mắt nàng đã thuộc phong cảnh ở đây nên nhận rõ đượclớp nhà hình đen ngòm nhô trên nền đất. Chỉ thấy có ánh sáng mờ yếu ở cửa sổthượng. Thế thì Oliver hẳn đã ra rồi vì người bạn của chàng đã về phòng riêng vàchắc đang cặm cụi luyện, tán những chất hóa học. Nàng đồ chừng có lẽ anh nàng đã qua rừng trở về nhà bằng một lối xuyên lâm, conđường nhỏ do những đàn súc vật đã vạch sẵn, Theo lối đó, chàng cũng có thể quathung lũng mà về trang trại của nhà. Bao nhiêu điều phỏng đoán ấy hỗn loạn trong óc Swanhild trong lúc nàng phóng xevào con đường nhỏ. Nàng quặt xe ra phía tay phải, bánh xe lướt trơn trên mặt đồngtuyết đóng và sau cùng lăn trên lối cỏ mọc rậm rì. Nàng để cho tâm linh dìu dắt, quamột bể sương sa mù mịt phủ đầy khu thung lũng. Chiếc xe xông lên tiếng máy rầmrầm và đôi lúc chồm vấp. Dưới vòm trời vằng vặc ánh trăng lạnh lẽo, nàng cho xe leo lên dốc đồi Beacon vàsau cùng tới cửa khu rừng. Con Alex không còn vẻ nào là sợ hãi nữa. Những tiếng rên rĩ thì thầm trong những vừng cây bị gió to hành hạ dồn đến quanhngười thiếu nữ. Cả một trận dông tố của những thanh âm thê thảm vây bọc lấy nàng:tiếng lắc rắc của cành nhánh vật mình, tiếng rì rào của những bụi cây khóm lá, tiếngxào xạc của lớp cỏ bị dày vò. Ngọn đèn cầm chắc trong tay, tâm hồn điên cuồng khiếp sợ, Swanhild tiến bướclên, người vừa nóng ran vừa giá ngắt. Cây trong rừng phần lớn là thông, sam – mộc vàdẻ, vươn những thân hình ảm đạm trong đêm và che kín cả bầu trời. Thỉnh thoảng,một chút sáng lọt xuống, qua những cành cao của một cây bạch – mộc trụi lá. Giữa cảnh trí hãi hùng ấy, Swanhild chỉ sợ những sự xảy đến thình lình, chẳng hạnrơi xuống tự trên một chòm cây nay bật lên từ dưới âm ty, ngay cạnh người thiếu nữ. Con Alex đi trước mặt nàng, đầu lắc lư. Chốc chốc nàng lại lớn tiếng gọi tên anh nàng, vừa mong được trả lời lại vừa sợtiếng nàng lọt vào những tai khác. Trong khu rừng om tối như hầm kín này, biết đâuchẳng chất chứa cái sức giết người ghê gớm! Một tiếng chưa rõ rệt khiến nàng quay lại, nàng chỉ thấy đằng xa hai mắt đèn xecủa nàng. Nàng rẽ sang một nẻo quặt thì không trông thấy ánh đèn kia nữa, thế là nàngmất cả sự liên lạc cuối cùng với trần gian. Đến một chỗ, đường phân nhiều ngả, nàng nhận ra như có người vừa quạ Trên mặtđất đóng váng không còn dấu vết nào, nhưng cỏ ở đầy dẹp xuống và bị dầy xéo. Hốtnhiên con Alex chạy đến một con đường ăn ra gần một cây sến mọc ở một khu quangđãng nhỏ. Con chó ngừng lại chỗ ấy hít một khoảng đất ra vẻ sợ sệt. Swanhild hạthấp ngọn đèn xuống, soi thấy một vũng máu đọng và màu đã thâm, rồi đến mộtkhoảng thẫm hơn thấy trên thân cây, tầm ngang đầu người, một đống thịt bị xé náttrông rất ghê tởm, be bét dưới gốc cây. Tim người thiếu nữ như ngừng đập. Nàng nhận ra đó là con chó của anh nàng, mộtgiống chó to lớn như con bệ Một chân sau con chó bị rứt ra khỏi mình, còn mình convật thì bị vặn nhàu bóp nát trông không ra hình thù gì nữa, rồi bị quật mạnh vào thâncây sến: đủ biết nó bị giết hại bởi một sức quái gở phi thường. Sau khi buồn rầu hít ngửi cái thây chết của đồng loại, con Alex lại bước đi và dừngchân trước một cây thông cực lớn bị sét đánh thủng một phần thân cây; Oliver nằmsóng sượt trên một giải lá thông và quả thông khô, đầu gối lên một vũng m ...

Tài liệu được xem nhiều: