Danh mục

Con rắn bông súng

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 158.80 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 12,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có hai thứ làm cho anh Tư ế vợ. Đầu tiên là tuổi tác. Anh Tư tuổi tỵ. Vào những năm của hậu bán thế kỷ 18, tiền bán thế kỷ 19, làng Châu Bình vẫn còn là vùng rừng rú hoang vu mà thú dữ nhiều hơn người ta. Trong số hoang thú rắn đứng đầu. Trên bờ thời hổ đất, hổ mang, hổ lửa và mai gầm. Dưới nước có đẻn cườm mà nọc độc không thua gì hổ mang. Còn trên cây lại có rắn lục và hổ mây. Thứ rắn hổ này hung dữ tới độ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con rắn bông súng Con rắn bông súngCó hai thứ làm cho anh Tư ế vợ. Đầu tiên là tuổi tác. Anh Tư tuổi tỵ. Vào những năm củahậu bán thế kỷ 18, tiền bán thế kỷ 19, làng Châu Bình vẫn còn là vùng rừng rú hoang vumà thú dữ nhiều hơn người ta. Trong số hoang thú rắn đứng đầu. Trên bờ thời hổ đất, hổmang, hổ lửa và mai gầm. Dưới nước có đẻn cườm mà nọc độc không thua gì hổ mang.Còn trên cây lại có rắn lục và hổ mây. Thứ rắn hổ này hung dữ tới độ rượt theo người đểcắn. Đôi khi rắn ở trong nhà của người như trường hợp những con rắn rồng. Nếu chịu khóngồi mà đếm thời người bị rắn cắn chết nhiều hơn bị sấu ăn thịt hay cọp nít. Vì vậy màdân làng hổng có ai ưa rắn. Phải nói là họ kỵ rắn thời đúng hơn. Kỵ rắn chưa đủ họ cònkỵ luôn những người tuổi con rắn nữa. Đã sinh nhằm tuổi kỵ, anh Tư còn mang một cáitên xấu nữa.Cạy. Cạy đây là cạy cửa nhà thiên hạ để chôm chỉa. Bởi vậy mấy cô gái trong làng hổngcó ai xâm mình ưng anh Tư. Cho dù họ gan cùng mình ưng anh làm chồng thời cha mẹcũng hổng chịu gả. Gã con cho Tư Cạy là nạp mạng cho rắn à. Bởi vậy năm nay năm Tỵ,hai mươi bốn tuổi mà Tư Cạy vẫn phòng không chiếc bóng. Điều đó làm anh buồn songbản tánh hiền lành an phận nên anh nhẫn nhục sống đời hiu quạnh. Sau khi cha mẹ thinhau qua đời, anh sống trong căn chòi tồi tàn cất trên mảnh đất xấu mà thiên hạ chêkhông thèm cày cấy hoặc trồng trọt. Ai có việc gì làm hổng được, hổng dám làm, hổngmuốn làm thời họ hú anh. Người này nhờ anh phát cỏ. Người kia nhờ anh bè dừa. Bà haiMến mướn anh làm cái nò. Chị tư Bảnh nhờ anh lợp nhà. Chú ba Kẹo nhờ anh bồimương vườn dừa. Nghề chính của anh là phát cỏ cho ông hương cả.Đây là việc khó nhọc nên Tư Cạy được ông hương cả giao khoán. Đây là một vinh dự vàanh tư hãnh diện về công việc mà ai ai cũng chê không chịu làm. Tháng tháng anh đượclãnh vài chục lít gạo, cá mắm, các thứ lặt vặt và mấy thước vải để may quần áo. Thiên hạchẳng ai ham cũng như thèm giành giựt với anh chuyện phát cỏ. Đây là việc khó nhọc vànguy hiểm. Thử tưởng tượng, ngày ngày, tờ mờ sáng cho tới xế chiều, Tư Cạy khòmlưng, tay mặt vung cái phảng còn tay trái quơ cù nèo, phát một hơi sáu bảy bờ dừa đầy cỏtranh thời mới biết việc làm sạch cỏ tranh khó nhọc tới mức độ nào. Mấy ông sồn sồn connăm bảy đứa, mấy cậu thanh niên vừa mới lấy vợ đều chê việc làm cỏ tranh này vì một lẽgiản dị phát cỏ làm họ lỏng bù lon và xụm bà chè sau một ngày khòm lưng.Chỉ có Tư Cạy chưa vợ, sức trai tráng mới kham nổi. Cỏ tranh mọc lẹ, lan nhanh, lá sắctợ dao cạo, cắt đứt da lúc nào không hay. Huống chi phát cỏ tranh còn gặp nhiều nguyhiểm khác như đạp nhằm rắn rít và bò cạp hoặc đôi khi gặp cọp nữa. Có một lần Tư Cạyđụng đầu với cọp. Thấy anh có một mình, ông ba mươi nhảy ra tính xơi tái anh. Tronglúc hoảng hốt Tư Cạy quơ phảng chém đại một cái ai ngờ trúng ông cọp đang nhảy tới.Bị thương nó sợ hãi cong đuôi chạy mất. Từ đó chẳng có cọp nào dám bén mảng hoặcrình rập lúc anh ta phát cỏ nữa.Trời xế chiều. Tay vác cái phảng còn tay cầm cù nèo Tư Cạy đi về phía nhà ông hươngcả. Hôm nay cuối tháng nên anh ghé nhà ông hương cả tìm thím năm Rượu. Thím nămđược chủ giao việc trả lương cho Tư Cạy. Gia đình của thím năm ba đời ở đợ cho họ Lêtừ cha của ông hương cả. Thím lấy chồng đâu lúc mười lăm mười sáu gì đó. Được chừngmười năm thời chú Năm Rượu đi làm vườn bị rắn cắn chết. Từ đó thím ở vậy nuôi con.Đứa con gái của thím tên Bốn năm nay đã mười tám mà chẳng có ai thèm lấy làm vợ vìnó xấu như ma. Hổng biết ma xấu hay đẹp, nhưng con Bốn thời nhất định là xấu, xấu đauxấu đớn. Đã xấu con Bốn lại thêm mắt lé và mặt rỗ. Thật ra con Bốn không xấu mà códuyên ngầm. Nó có nước da bánh mật. Bây giờ mấy cô, mấy bà ở xứ Mỹ phải tốn hàngngàn đô la để làm cho da họ trở thành da bánh mật như con Bốn. Tuy nhiên cách đây hơntrăm năm, tại cái làng Châu Bình quê mùa và lạc hậu, thời nước da bánh mật của con Bốnbị dân chúng chê. Họ thích nước da trắng vì da trắng mới sang, mới giàu. Con gái mànước da tan là hạng cùng đinh mạt rệp, tối ngày ở ngoài đồng thời đẹp và sang cái ngữnào. Da bánh mật, mắt lé, mặt rỗ lại thêm cái tội nghèo rớt mồng tơi thời con Bốn ếchồng là cái chắc. Điều đó làm cho thím Năm buồn bực song cũng phải chịu vì số phầncủa thím cũng hẩm hiu như con gái. Thật ra trong thâm tâm thời thím cũng muốn bước đibước nữa vì dù sao thím cũng còn son trẻ vả lại có chồng cũng bớt hiu quạnh và có ngườiđỡ đần việc nặng nhọc, nhất là tránh được chuyện bị đàn ông ve vãn. Song nhìn qua nhìnlại thời đàn ông cùng trang lứa với thím đều có vợ con đùm đề. Riêng cái chuyện làm vợlẻ, vợ bé thời thím hổng chịu.Đang đứng xay bột ngoài sân, thím Năm Rượu lên tiếng hỏi khi thấy Tư Cạy xăm xăm đitới gần.- Thằng Tư mày bữa nay dìa sớm hả?Đặt cái phảng và cù nèo dựa vào cây cột kế bên cái cối xay, Tư Cạy tươi cười trả lời.- Dạ tại bữa nay cuối tháng nên tui dìa sớm đặng ghé thím năm...- Mày ghé nhà tao chi dậy?Gãi gãi đầu Tư Cạy ấp úng.- Dạ tui kiếm thím năm để lãnh gạo. Hồi sáng này còn hai lon gạo tui vét hết rồi...Dừng tay xay bột thím Năm nghĩ thầm.- Thằng này già cái đầu mà chửa vợ. Hay là mình tìm cách dụ cho nó lấy con Bốn...Nghĩ thời nghĩ như vậy song thím không nói ra mà để tâm dò ý tứ của Tư Cạy.- Vậy hả... Để tao kêu con Bốn ra đong gạo cho mày... Mày bao nhiêu tuổi rồi Cạy?Tư Cạy lại gãi gãi cái đầu tóc chơm bơm. Anh có vẻ ngường ngượng khi nói chuyện vớithím Năm Rượu.- Dạ hai mươi bốn...- Dậy à... Mà sao mày chửa có vợ dậy Cạy?- Đâu có ai thèm lấy tui thím năm... Mấy đứa tuổi của tui thời lấy chồng hết trơn hết trọi.Còn mấy đứa nhỏ hơn thì tụi nó chê tui già... Còn đám người lớn thì...Nói tới đó Tư Cạy nín ngang. Thím Năm cười chúm chiếm.- Mày muốn gì nói đại đi chứ tự dưng nín ngang dậy mậy...- Dạ... Tui nói đám người lớn là mấy người như thím. Họ chê tui con nít...Thím Năm Rượu bật cười. Liếc nhanh Tư Cạy, thím nghĩ thầm.- Thằng này coi bộ vó cũng chịu khó mần ăn... Có nó trong nhà cũn ...

Tài liệu được xem nhiều: