Danh mục

Con sáo nâu biết nói tiếng Việt

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 142.58 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Buổi sáng của ngày Dương ra sân bay về nước bắt đầu bằng những tiếng chim. Tiếng của cả đàn ríu rít. Tiếng “guýt guýt...” của một con khoe giọng. Tiếng xe chạy phía dưới đường cao tốc cũng vẫn thế. Nó là cái nền tiếng động lúc nào cũng rào rào mà Dương nghe đến nhàm chán từ nửa năm nay. Sáng nay, Dương có một sự chờ đợi. Mấy lần cô ra phía sau căn hộ, hết ở cửa sổ phòng bếp lại qua cửa sổ phòng kho, rồi lại về cửa sổ phòng ngủ của mình. Chị...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con sáo nâu biết nói tiếng Việt Con sáo nâu biết nói tiếng ViệtBuổi sáng của ngày Dương ra sân bay về nước bắt đầu bằng những tiếng chim.Tiếng của cả đàn ríu rít. Tiếng “guýt guýt...” của một con khoe giọng. Tiếng xechạy phía dưới đường cao tốc cũng vẫn thế.Nó là cái nền tiếng động lúc nào cũng rào rào mà Dương nghe đến nhàm chán từnửa năm nay.Sáng nay, Dương có một sự chờ đợi. Mấy lần cô ra phía sau căn hộ, hết ở cửa sổphòng bếp lại qua cửa sổ phòng kho, rồi lại về cửa sổ phòng ngủ của mình. ChịBích vừa nấu mì cho hai chị em ăn sáng, vừa nhìn Dương hỏi:- Mày đợi nó hả? Biết nó có đến không mà đợi.- Em nghĩ là nó đến! Nó phải đến để từ giã em chứ!- Mày chỉ khéo tưởng tượng cho lắm vào rồi sẽ phải buồn thất vọng thôi... - giọngchị bỗng hất cao lên - Tao để chuông mười một giờ rồi. Tao sẽ tiễn mày ra sânbay...- Đã nói khỏi cần mà. Em đi một mình được rồi...- Không được! Tao phải đi tiễn vì lần này mày về, không chừng cả năm sau mớiqua đây lại.Dương không nói thêm với chị. Bà chị của cô đáng ra phải là nam giới mới đúng.Vừa quyết đoán vừa nóng nảy. Được cái làm việc thì luôn cật lực và rất chu đáovới em út trong nhà.Bảy giờ hơn. Vẫn chưa thấy nó đến. Chẳng lẽ nó không đến?***Cùng trong ngày đầu tiên dọn đến ở căn hộ này, hai chị em đã phải một lần ngạcnhiên và một phen mất vía.Lần ngạc nhiên là vào khoảng mười giờ sáng, có tiếng gõ cửa. Chị Bích ra mở cửa.Dương đang ngồi uống nước, tò mò nhìn ra. Ngoài cửa là một thanh niên ngườiẤn, mặc sơmi dài tay bỏ trong quần, chân đi giày, gương mặt nhìn chỉ vào khoảngtrên dưới hai lăm, nhìn chung là lịch sự, cũng có thể nghĩ rằng anh ta là một tríthức.Chị Bích trao đổi gì đó với khách. Một lát sau, Dương thấy anh thanh niên cởi giàybước vào phòng khách. Chị Bích nói với Dương:- Anh ta là người mà bà chủ nhà thuê tới để dọn dẹp căn hộ theo yêu cầu của mình.Dương trố mắt nhìn anh thanh niên đang mỉm cười và gật đầu, nói “Hello” với cô.Lau bàn ghế, lau nền phòng khách, lau bàn bếp, lau sàn bếp, cả vệ sinh toa lét, nhàtắm, nhà kho..., tất cả những việc ấy, anh thanh niên đều làm một cách kỹ lưỡng,sạch sẽ và vừa làm vừa huýt sáo vui vẻ. Anh ta có mặt trong vòng hai tiếng đồnghồ thì hoàn thành mọi việc và chào về.Dương hỏi chị:- Mình có phải “bo” cho anh ta không?- Không! - chị Bích lắc đầu - Ở đây không có lệ đó. Bà chủ nhà sẽ trả tiền công choanh ta.Tiếng huýt sáo nhỏ dần rồi tan lẫn vào tiếng xe dưới đường cao tốc. Chị Bích bảođây là Central Expressway, một trong tám đường cao tốc của đảo quốc, chạy theohướng Bắc - Nam, nằm giữa trục Đông - Tây. “Không biết chị em mình có chịuđựng nổi tiếng xe chạy không ngơi ở đây hay không nữa! Hồi ký hợp đồng thuêcăn hộ này, tao đâu có ngờ ở đây lại ồn đến thế”. Chị Bích than thở.Dương không nói gì vì dẫu sao thì chị Bích cũng đã có hai năm làm việc ở đây, đãdọn nhà lần này là lần thứ ba, còn cô thì chỉ mới qua đây lần đầu để học thêm khóatiếng Anh giao tiếp.Nhưng đến chiều thì hai chị em mới thực sự hết hồn.Đang ngủ ngon, Dương bỗng nghe văng vẳng hai tiếng “Xin chào!” nói bằng tiếngViệt đàng hoàng. Chị Bích cũng giật mình nhổm dậy.- Ai biết mình ở đây mà đến chơi vậy ta?Dương nhanh nhẹn chạy ra mở cửa. Cô hi vọng sẽ gặp một người Việt Nam nàođó, là bạn của mình hay của chị Bích cũng được. Nhưng nhìn cả bên phải lẫn bêntrái hành lang đều thấy vắng ngắt. Và tiếng xe dưới đường cao tốc vọng lên ràorào...- Không có ai cả chị Bích ơi!... Không lẽ em nằm mơ?- Mơ thế nào được. Tao cũng nghe rõ ràng hai tiếng “Xin chào!” bằng tiếng Việtmình mà.Tự nhiên Dương thấy nổi gai ốc khắp người. Chẳng lẽ căn hộ mới thuê này có...ma!Hai chị em ngồi nơi phòng khách bàn tán một lúc vẫn không tìm ra “ẩn số” của câunói tiếng Việt không hiểu có thật hay chỉ là tưởng tượng của cả hai.Bữa cơm chiều vội vàng đầy tâm trạng. Chương trình truyền hình nói toàn tiếngAnh mà Dương chỉ nghe được lõm bõm mau chóng trở thành chán ngắt. Chuyến đibộ thử từ chỗ ở ra trạm MRT gần nhất để tính thời gian, chậm hơn tốc độ bìnhthường, cứ như để có thể trở về chậm hơn chút nào hay chút ấy. Lại thêm một lúcghé cửa hàng ăn uống, chị Bích mua lon nước Barley (1) ướp lạnh cho Dươnguống thử...May mà giấc ngủ tối đã đến yên lành với cả hai chị em.Sáng sớm hôm sau thức dậy, Dương nghe rất nhiều tiếng chim bên ngoài khuchung cư. Nhìn ra cửa sổ thì thấy hàng đàn chim bay thành vệt. Không rõ là chimsẻ, chim bồ câu hay chim gì khác vì chúng ở xa quá. Chị Bích chợt reo lên:- Tao biết rồi!- Biết gì?- Cái câu “Xin chào!” chiều hôm qua ấy! Nhất định nó là của một con sáo biết nói!- Nhưng nếu đúng thế thì nó phải từ Việt Nam qua à?- Đúng! Nó theo chủ đi đường biển qua đây. Rồi một ngày nào đó nó thoát khỏilồng nuôi. Rồi nó ở đâu đó trên một cái cây gần chung cư này. Rồi nó lạc đến mộtchỗ nào đó bên ngoài căn hộ của chị em mình và nó nói “Xin chào!”. Mày thấy taohình dung như thế có lý không?Dương cười hì hì:- Rất có lý! Vậy ...

Tài liệu được xem nhiều: