và đôi khi những trận mưa bất chợt tắm cho thân thể con. Con lớn thật mau, mẹ à. Con sẽ lớn nhanh như thổi để chạm lên bầu trời kia. Lần này con đã khỏe hơn rồi, dù đôi chân bị cắm sâu vào lòng đất con vẫn không từ bỏ ước muốn bay cao đâu. Và rồi con bị bứt ngay khi con đang cố gắng vươn mình.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con và ước mơ bay cao Tên tác phẩm: Con và ước mơ bay cao Tác giả: Đôi cánh cho em (its me :) Thể loại: Huyễn. Rating: 12+ _____________________________Bong bóng bay giữa trời và vỡ toang.Con thổi bong bóng, chúng có nhiều màu mẹ ạ, màu vàng của nắng, màu xanh củacỏ cây, màu đỏ của hoa thảo, nhiều màu con không đểm xuể, có màu của cầu vồngbảy sắc và cả bong bóng không mang màu gì cả.Chúng được sinh ra từ chiếc que cong tròn, bay dần lên bầu trời đầy sắc để rồi vỡtoang ngay khi con tưởng như chúng sẽ bay thật cao và thật xa.Vì sao vậy mẹ nhỉ? Mẹ đã thầm rằng vì chúng nhẹ nhàng và mỏng manh. Chúngđã không chuẩn bị đầy đủ hành trang cho mình và vỡ òa khi chớm thoát khỏi vòngtay mẹ.Vậy khi nào chúng mới đủ trưởng thành để bay lên bầu trời cao xa kia mà khôngvỡ òa hả mẹ? Không bao giờ đâu con yêu à, mẹ sẽ luôn luôn bên con.Cuộc đời của bong bóng ngắn ngủi quá mẹ nhỉ, nhưng chúng đã bay lên được lêntầm cao kia, hòa vào với không trung kia, còn con, dù chỉ chạy lại thôi cũng thànhquá sức.Con nằm trên giường bệnh, ôm trọn cơn đau quặn thắt và quằn quại sau nhữngđợt trị liệu. Trái tim con còn không mạnh mẽ được như bong bóng kia, không kiêncường được như bong bóng kia, chúng mỏng manh nhưng yếu đuối quá mẹ à.Và trước khi nhắm mắt, con đã thầm nguyện rằng, nếu có thể, con xin được baylên bầu trời cao xa kia một lần, dù chỉ một chút thôi sau đó vỡ toang và chẳngđọng lại bất cứ thứ gì, nhưng dù thế thôi con cũng mãn nguyện mẹ à.Vì sao mẹ khóc, con không hiểu, nhưng xin mẹ đừng khóc, mẹ ơi. ***Dù bị cắm sâu vào lòng đất, con vẫn cố gắng rướn mình thật cao để có thể chạmtới bầu trời xa xôi và xinh đẹp kia.Cả người con mang một màu xanh mướt đầy sức sống, thứ màu sắc từng ẩn hiệntrong bong bóng xà phòng con từng mơ ước.Sương rơi đẫm mình con, nắng sớm sưởi ấm trái tim con, mây chiều ve vuốt máitóc con, và đôi khi những trận mưa bất chợt tắm cho thân thể con.Con lớn thật mau, mẹ à. Con sẽ lớn nhanh như thổi để chạm lên bầu trời kia.Lần này con đã khỏe hơn rồi, dù đôi chân bị cắm sâu vào lòng đất con vẫn khôngtừ bỏ ước muốn bay cao đâu.Và rồi con bị bứt ngay khi con đang cố gắng vươn mình. Con đau quá, cái đauchực xé cơ thể con, đôi chân xấu xí đen đúa bị bứt khỏi mặt đất dù con không hềmong muốn, con mệt lả và quằn quại, oằn mình giữa đôi găng tay thô mộc. Con bịtống vào chiếc tui đen kịt cùng rất nhiều cô bác khác. Bầu trời xanh thẳm và trongveo đóng lại trước mắt con, chúng xa vời quá.Những nhánh cỏ non tơ khác đang run rẩy cắm chân trên mặt đất nhìn đám ngườilao công nhổ đám cỏ cao hơn chúng, và trước khi bầu trời đóng sầm lại trước mặtcon, con hãy còn nghe thấy chúng cười nhạo con rằng “Cỏ dại mà cũng mơ mộngtrời cao, viển vông.”Mẹ à, dù có vậy con vẫn nuôi hy vọng, kiếp này không toàn vậy con sẽ cố gắng hơntrong kiếp sau mẹ nhé.Lần này không ai khóc như mẹ đã từng mẹ à. ***Lần này, khi mở mắt, con phát hiện con đã không còn là nhánh cỏ dại thơ ngây vànon yếu trước kia nữa.Con là một gốc phong rực đỏ lá, mùa thu dịu mát đang ôm lấy con thay cho vòngtay mẹ năm xưa.Đôi chân con cứng cáp đủ để không ai có thể bức con lên khỏi mặt đất nữa.Thân thể con rắn chắc để không cần phải gồng mình giữa cơn bệnh tật hay gió tápmưa sa nữa.Cánh tay con thật dài và thật rộng, chúng có thể vươn xa tới bất cứ chân trời nàoChỉ một chút nữa thôi con sẽ chạm tới bầu trời kia mẹ à.Bao nhiêu năm rồi nhỉ, bao nhiêu năm rồi con không còn được thấy khuôn mặt mẹ,ký ức về những giọt nước mắt cuối cùng của mẹ dần phai nhạt trong tâm trí con,những nụ cười chế nhạo đâu đó loáng thoáng xuất hiện trong trí óc con rồi vụt tắtnhanh như bong bóng vỡ òa.Con??Đứng đây, chăm sóc cho những chồi non mới chớm nở.Vậy mà những nỗ lực con ngày đêm cố gắng chỉ đổi lấy cái đau cắt da cắt thịt.Con những tưởng với cơ thể cao lớn nhường này, rắn chắc nhường này, cứng cápnhường này có thể giúp con đứng trong trời đất, có thể giúp con vươn xa hơn nữa.Vậy mà...Con đổ ập xuống, thân con đau muốn nứt toác, cánh tay con trầy xước chực gãyvụn, những chiếc lá đỏ au một thời con tự hào nay rơi tả tơi trên mặt đất, nát bấynhư trái tim con.Bầu trời xanh thẳm và xa vời vợi kia vẫn đứng đó, như khóc, như cười nhạo, nóvẫn đứng đó, nhìn con, ngạo nghễ và kiêu căng, và cao quá. ***Con chậm rãi chớp chớp mi trước khi ánh sáng òa vào mắt, lần này con khôngngước lên ngắm nhìn bầu trời xa lạ kia đầu tiên nữa mà con cúi xuống nhìn dướichân mình trước.Buồn thay con chẳng có chân rồi mẹ à.Con lơ lửng giữa khoảng không, bị buộc chặt vào hai đầu dây thẳng tưng bám chặtlấy cành cây to bản dày dặn trên kia.À con biết, con là xích đu, thứ con đã muốn thử biết bao khi đang nằm trong việnngắm nhìn lũ trẻ con ...