Thông tin tài liệu:
12 giờ đêm nó chợt bừng tỉnh nước mắt vẫn còn lăn dài trên má.thì ra nó mơ nó mơ thấy bố về và ôm nó thủ thỉ như ngày còn thơ bé.Nó thấy cảm xúc đan xen lại khó tả lắm, nó vui vì bố lại về, bố lại ôm nó và cười với nó nữa, nó vui vì lần này về bố không còn gầy như lần trước nữa và nó vui hơn cả là bố lại mua kẹo với bánh cho nó
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con yêu bố to như thế này nèCon yêu bố to như thế này nè12 giờ đêm nó chợt bừng tỉnh nước mắt vẫn còn lăn dài trên má.thì ra nó mơ nómơ thấy bố về và ôm nó thủ thỉ như ngày còn thơ bé.Nó thấy cảm xúc đan xen lạikhó tả lắm, nó vui vì bố lại về, bố lại ôm nó và cười với nó nữa, nó vui vì lần nàyvề bố không còn gầy như lần trước nữa và nó vui hơn cả là bố lại mua kẹo vớibánh cho nó,cái thứ kẹo mà chỉ bố mua nó mới ăn,cái bánh gai màu đen bọc đầy lámà ngày xưa nó ăn vội quệt cả lên má đen xì.Nhưng cái suy nghĩ bé bỏng ấy nhanhchóng biến mất…Nỗi buồn nó kéo tới nhanh hơn nó ôm con gấu bông và khóc.Mởđiện thoại nó nhìn:nó ngắm bức ảnh bé tý xíu ấy,nó mở danh bạ,cái số điện thoạimà nó luôn lưu với tên là papa đẹp trai và cho vào danh sách những số điện thoạiquan trọng.Mắt nó nhòa đi quá khứ về cái ngày chết tiệt ấy nó lại về về trong cáisuy nghĩ ngây thơ của nó.5 năm rồi đã 5 năm rồi đấy nó vẫn không quên được ….Ngày ấy:26-12-1994 nó ra đời .Ngoại kể :”hôm sinh con ra bố con vui lắm quên cả mẹ vừanghe con khóc là ôm chầm lấy bác sĩ :tôi được làm bố rồi đấy”.Biết trước con làcon gái nhưng bố vẫn vui, bố chỉ trêu mẹ là :’’hình như con ông hàng xóm nhưngmà không sao cả cávào ao ta là cá của ta “.Bố vui tính và hiền như thế đấy.Vui vẻ hạnh phúc,nó làcông chúa của bố mẹ,cô con gái diệu nhỏ nhắn hoạt bát và hạnh phúc trong vòngtay của cả gia đình.Ai cũng nói con gái giống bố ghê, câu nói ấy thôi làm bố tự hàolắm,mẹ trách yêu với bố :”con em đẻ ra mà lại giống anh đến thế.Em cứ như làngười đẻ thuê ấy”.Con thì lại khác bản tính trẻ con nên con gét ai nói thế lắm conchưa hiểu được nên xị mặt ra phụng phịu nói dỗi:”con là con chứ sao giống bốđược”.Bố cười hiền hôn chụt 1 cái và đặt nó lên vai. nhong nhong nhong bố làmcon ngựa.Và thế cuộc sống nó êm ả lắm vui lắm cũng hạnh phúc lắm khi mà sángnào cũng được bố đưa đi học chiều nào đi học về cũng đc mẹ đón từ cổngtrường.nhưng cuộc sống không êm đềm như trong suy nghĩ ,cuộc đời đâu như mơ.15 tuổi tròn 15 tuổi ở cái tuổi mà còn ngây ngô,trong sáng thì nó lại trầm xuống vìbố đi mất rồi,bố xa nó mất rồi.Hôm đó mẹ chuẩn bị đồ cho nó đi học thì bố mất.Bốbị đột tử.Trước khi lâm chung bố dặn mẹ kĩ lắm bố còn nhìn và ôm nó nữa.Bốbảo:”con gái ngoan không có bố bên cạnh thì phải mạnh mẽ cứng rắn nhớ nghe lờimẹ con nhé học hành tử tế nha giữ gìn sức khỏe bố đi công tác trên thiên đường bốsẽ về sớm thôi mà bố sẽ mua quà cho cục cưng của bố”.Thế rồi nó cứ ngây thơ chorằng bố đi rồi bố sẽ về như lời bố hứa,nó ngây thơ hỏi mẹ là có phải đó là thiênđường nên bố đi chơi hả mẹ ? bố đi chắc bố về mua quà đẹp lắm ha vì thiên đườngđẹp mà nó đâu biết rằng sau câu hỏi của con mẹ đã khóc, nó ôm ngoại và hỏi ngoạirằng có phải ở đó sướng lắm sướng hơn ở đây nên bố con đi 1 tuần rồi mà chưa vềnhư lời bố hứa, ngoại ôm nó chặt lắm và tay ngoại khẽ lau giọt nước mắt trênmá.Và rằng nó vẫn cứ trách bố là sao bố bỏ nó đi xa.Bố về trong giấc mơ thì nótrách là sao bố không mua quà cho con vậy........Sau này nó biết bố đi thật rồi bố đã đi thật xa rồi, xa lắm, tít tắp mù khơi.Và đó làlần đầu tiên trong đời nó biết tủi thân.Từ đó cái tủi cứ theo nó mấy năm nay,về quanhà con bạn ăn cơm thấy cả nhà nó hạnh phúc mà chạnh lòng,nuốt nước mắt vàotrong kìm nén lắm.Là sinh viên thấy bố chị phòng bên cạnh gọi điện hỏi han nócũng buồn,nó cũng khóc nhưng nó không để ai biết nó yếu đuối như thế…..5năm rồi giờ tính cách nó đã đổi thay chút ít rồi đã không còn trẻ con nữa giờ nólà sinh viên năm 2 đại học đã xác định được tương lai của mình,biết thế nào làđúng sai phải trái,biết tự chăm sóc bản thân và ít khóc hơn ngày xưa .Nó biết rằngbố luôn ở bên cạnh mẹ và nó trong những lúc gian khó, lúc nó yếu lòng nữa.Nó tựtin lắm.Và giờ nó đã tự hào lắm vì nó giống bố y như đúc như bản photocopyấy.Bản tính trẻ con ít đi rồi mà giờ nó đã lớn cứng rắn và mạnh mẽ hơn xưa rồi…..Mỉm cười đặt chuông báo thức và ôm con gấu bông ngủ tiếp,nó nhớ rõ lời dặn củabố trong mơ lúc nãy :”nhớ đặt chuông báo thức không lại nướng quên giờ đi họccon gái nhé”.Nó chợt có tý tiếc nuối là quên không cảm ơn và nói với bố là :”conyêu bố to như thế này này” như hồi còn bé…..Bố vẫn về với nó như thế đấy.Giấc mơ be bé thế thôi nhưng mang lại cho nó hạnhphúc đong đầy.Không được báo hiếu bố nhưng nó sẽ sống tốt theo lời bố đãdặn,noi gương theo bố vì bố của con là bộ đội cụ Hồ và con là cháu ngoan bác Hồbố nhỉ.Con yêu bố to như thế này này !!! ...