Danh mục

Cửa địa ngục P3

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 238.61 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

-Nó chết rồi!Tài đứng im, mắt mở to nhìn gã anh Hai. Hắn không hay mình lập lại câu nói một lần nữa. - Nó chết rồi... Gã anh Hai không gật đầu cũng không khẳng định lại thêm lần nào nữa. Đi về chỗ ngồi quen thuộc của mình, gã lên tiếng khi biết tất cả những kẻ tử tù cùng phòng đang dõi con mắt về phía mình với vẻ chờ đợi. - Không ăn ngủ suốt ba ngày ba đêm và chết ngồi. Họ đã làm lễ an táng cho con bé ngày hôm kia. - Không......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cửa địa ngục P3Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC Phần 3 -N ó chết rồi! Tài đứng im, mắt mở to nhìn gã anh Hai. Hắn không hay mình lập lại câu nóimột lần nữa. - Nó chết rồi... Gã anh Hai không gật đầu cũng không khẳng định lại thêm lần nào nữa. Đivề chỗ ngồi quen thuộc của mình, gã lên tiếng khi biết tất cả những kẻ tử tùcùng phòng đang dõi con mắt về phía mình với vẻ chờ đợi. - Không ăn ngủ suốt ba ngày ba đêm và chết ngồi. Họ đã làm lễ an táng chocon bé ngày hôm kia. - Không... Hắn khuỵu xuống như một tàu lá và cũng không thể thốt lên lời nào khác.Tất cả nhìn hắn. Chỉ ngồi nhìn. Trong lúc này thì mọi lời nói đều không có tácdụng nào đối với một kẻ sắp phải chịu án tử hình trong khi đó người thân duynhất lại vừa qua đời. Có lẽ lúc này được chết ngay thì dễ chịu hơn cho hắn. Ngồi như một cái xác không hồn giữa phòng, bỏ bê cả bữa tối không màngđụng tới. Trong đầu hắn lúc này chỉ còn lại hình ảnh đứa em gái tội nghiệp vớimức độ phát triển trí tuệ chỉ dừng lại ở đứa trẻ lên ba tuổi. Đứa em gái có khuônmặt xinh xắn, luôn nhoẻn miệng cười với hắn mỗi khi hắn tới thăm nom. Cònlại, nó thường ngồi im lặng nhìn những mảng tường không bao giờ biết lêntiếng để tỉ mẩn cạy những miếng vữa nhỏ xíu. Có thể cái thói quen cạy vữa tường thay vì việc kêu gào ầm ĩ, tiểu tiện bừabãi như những đứa trẻ thiểu năng khác càng khiến cho hắn thương em gái mìnhhơn. Con bé biết thân phận nó không thể bằng những người khác nên chỉ ngồiim. Im lặng! Chờ đợi có người tới cho nó cái gì có thể ăn được. Tiếng động chạm của da thịt và tiếng thở gấp gáp của những kẻ làm tình lạidội tới tai hắn. Hắn chẳng buồn đưa mắt nhìn sang bên cạnh. Nơi gã trán sẹo vàkẻ thư sinh đang mải mê trong vũ điệu của da thịt. Điều đó hầu như xảy ra mỗiđêm. Và hầu như mỗi đêm hắn đều thấy ghê tởm khi phải bất chợt thức giấc vìnhững tiếng động đặc trưng phát ra từ hai thằng đàn ông đó. Hắn đổ người xuống sàn. Đầu đập đánh cộp xuống dưới đất. Hắn không cảmthấy đau. Cũng như việc hắn không còn cảm thấy ghê tởm khi mỗi lúc cái âmthanh kia lại dội vào tai hắn nhanh và to hơn. Mà hình như không phải nỗi đau đớn vì mất đi đứa em gái thân yêu khiếnhắn đổ vật ra sàn như thế. Vì một lẽ nào đó khác thì đúng hơn. Dường như vừawww.vuilen.com 33Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤCrồi có hàng ngàn những ngón tay đã tóm lấy áo hắn, kéo hắn ngã xuống. Nhữngngón tay chứa đựng đầy sự tức giận đến điên cuồng. Nằm trơ trên mảnh chiếu, giữa một bên là gã anh Hai và anh chàng họa sĩnửa mùa, với một bên là cặp đồng tính đang làm tình một cách man rợ nhưnhững con thú hoang đang giao phối, hắn thấy mình dường như đang chịu đựngmột hình phạt nào đó ghê gớm lắm. Ghê gớm hơn cả việc hắn đứng trước vànhmóng ngựa nghe thẩm phán tuyên án tử hình cho hắn. Ngay cả việc hắn bị némvào trong cái phòng chỉ độc có năm kẻ nhìn mặt mũi không có chút hiền lànhlương tri nào, những kẻ cũng chung án tử cũng không đáng sợ bằng cái cảmgiác mà hắn đang cảm nhận được. Có bàn tay ai đó vừa quờ vào lưng hắn. Hình như là túm trượt. Nghe cảmgiác móng tay sắc nhọn đâm vào da thịt khiến hắn thấy nhói buốt. Hắn buộcphải lật người để tránh cho cái lưng của mình tiếp xúc với mặt chiếu. Nếu nhưnằm mà có vật cộm dưới lưng thì thật không thoải mái chút nào. Nhất là với kẻquen ăn sung mặc sướng như hắn. Năm ngón tay chộp hụt một cái gì đó co lại thành một nắm đấm. Rồi độtnhiên cái nắm đấm ấy bị lôi tuột xuống dưới mảnh chiếu. Hắn chớp mắt. Có lẽlà ảo ảnh. Hắn nhắm mắt lại. Điều bây giờ hắn muốn duy nhất là được chết ngay lậptức. Chết để tới được thế giới bên kia, hắn sẽ đi tìm em gái để đưa nó về chămsóc. Hắn không muốn gửi ở trung tâm nữa. Tự tay hắn sẽ chăm sóc đứa em gáicủa mình. Thế nhưng vừa nhắm mắt lại hắn liền mở bừng ra ngay lập tức. Rõràng vừa rồi hắn nhìn thấy mấy ngón tay từ từ lặn mất dưới cái chiếu cói mà hắnđang nằm. Tại sao lại như thế được nhỉ? Không ai có thể luồn tay sang chỗ hắnđể trêu ghẹo cái trò oái oăm như thế. Phòng giam này cũng không phải ở tầnghai mà bảo là có kẻ ở tầng dưới thò tay lên trêu chọc gì hắn. Đúng là vừa rồi cóbàn tay. Nhưng không phải là bàn tay của những người mà hắn biết. Hắn ngồi bật dậy nhưng người hắn như vừa tự chế ra một loại keo dính tổnghợp qua lớp mồ hôi của chính hắn vậy. Lớp keo đó khiến hắn dính chặt vàochiếu, cố gắng hết sức nhưng hắn vẫn không thể nhúc nhích được, dù chỉ mộtchút xíu. Trong thoáng chốc, một cảm giác gì đó như là nỗi kinh hoàng ập đến tâm tríhắn. Hắn thấy tim mình co thắt lại. Người túa mồ hôi nhiều hơn trong khi cơ thểdần giảm nhiệt. Hắn đang lạnh toát. Cả cơ thể của hắn. Tay chân co quắp lại và giật liên hồi hệt như một kẻ bị lên cơn động kinh.Hắn muốn dừng tất cả những việc này lại nhưng không thể được. Hắn ...

Tài liệu được xem nhiều: