Danh mục

Cửa địa ngục P5

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 283.10 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bóng con nhỏ Hoán Vân chưa khuất ở cuối đường, cái thằng nhóc sắp bướcsang tuổi mười ba là tôi liền quay người, nhìn lên ô cửa sổ nhỏ của phòng mình rồi lập tức, chạy hộc tốc vào trong nhà. Vừa chạy vừa hét toáng lên. - Mẹ ơi... mẹ ơi. Mẹ đang ở trong nhà bếp, nghe giọng tôi hốt hoảng mẹ liền chạy ra ngoài. Vừa lúc tôi chạy vào tới giữa phòng khách. - Gì thế con? Tôi nói mà không kịp thở. - Mẹ có biết là có đến hai người đã chết trong phòng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cửa địa ngục P5Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC Phần 5B óng con nhỏ Hoán Vân chưa khuất ở cuối đường, cái thằng nhóc sắp bước sang tuổi mười ba là tôi liền quay người, nhìn lên ô cửa sổ nhỏ của phòng mình rồi lập tức, chạy hộc tốc vào trong nhà. Vừa chạy vừa hét toáng lên.- Mẹ ơi... mẹ ơi.Mẹ đang ở trong nhà bếp, nghe giọng tôi hốt hoảng mẹ liền chạy ra ngoài. Vừa lúc tôi chạy vào tới giữa phòng khách.- Gì thế con?Tôi nói mà không kịp thở.- Mẹ có biết là có đến hai người đã chết trong phòng của con không? Một ông thầy phù thủy được mệnh danh là “Bàn tay ma thuật bí hiểm”. Một là thằng bé có tên đệm giống con, và nó mười ba tuổi.Tôi nhìn mẹ và nói, gần như hụt hơi. Có vẻ như tôi sắp chết đến nơi.- Chỉ còn hai tháng nữa là con mười ba tuổi!Mẹ nhìn tôi và không nói một lời nào. Điều đó có nghĩa là chuyện con nhỏ Hoán Vân nói về việc có hai người đã chết trong phòng của tôi là có thật. Nó không hề bịa chuyện để dọa tôi.Bây giờ thì tôi hiểu rằng việc mẹ bắt tôi về ở cái thị trấn chán đời này là vì mẹ không bán được ngôi biệt thự chứ không hẳn là vì kinh tế của gia đình tôi ngày càng tuột dốc, kể từ khi người “trụ cột” về kinh tế trong gia đình là bố tôi mất đi.Tôi chỉ tay về phía cầu thang rồi lại chỉ vào ngực mình trong khi một tay vẫn phải ôm chặt cái chậu cây thủy tiên.- Con sẽ không ngủ ở trên phòng đó nữa đâu. Không thể ngủ với ma được. Trên đó còn một con ma nữa đấy, mẹ ơi. Là con ma tên Hải Phi. Một con ma mười ba tuổi. Mà con số mười ba là con số của quỉ. Ngày hôm nay cũng là ngày mươi ba. Thứ sáu ngày mười ba và con gặp biết bao nhiêu là phiền toái.Mẹ nhìn tôi và cố gắng giải thích theo cách của mẹ để tôi bình tĩnh lại.- Con trai của mẹ đúng là người hiểu biết nhưng là hiểu biết chưa tới nơi, tới chốn. Con số mười ba là con số khởi điểm đó. Nó như thể là sự khởi đầu cho điều tốt đẹp ấy mà.Mẹ mỉm cười và ôm lấy má tôi bằng lòng của hai bàn tay với những ngón thon gầy của mẹ.- Con trai của mẹ, con hãy coi như đêm nay là khởi điểm cho những điều tốt đẹp mà con sẽ gặp trong cuộc sống này. Và đúng là trên đời này làm gì có ma.www.vuilen.com 64Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤC Hơn nữa, sau đêm đầu tiên này con sẽ quen với những điều mới mẻ, tốt lành hơn.Tôi quẫy đầu để tránh bàn tay của mẹ và gào tướng lên.- Không có đêm đầu tiên nào cả!- Có đấy! Là đêm hôm nay!Mẹ đứng thẳng người và nghiêm mặt nhìn tôi.Tôi hậm hực định gào lên tiếp tục nhưng nhìn nét mặt nghiêm khắc của mẹ, cục sợ hãi lẫn nỗi ấm ức trong lòng tôi xìu xuống như một quả bóng bị xì hơi. - Đến bạn cùng lớp cũng còn biết là trong phòng con có một con ma với bộmặt nhỏ nhắn đầy đau khổ và buồn bã mà mẹ. Tôi cố vớt vát bằng giọng ỉu xìu và vin vào cớ là “chuyện này ai cũng biếtrồi mẹ ơi”, mong lay chuyển được mẹ cho tôi chuyển sang phòng khác, hoặckhông thì tôi xuống ngủ trên đi-văng cũng được. Gì nhỉ? Hôm nay cô Hoa Quỳnh đã khẳng định với tôi cô là người khôngthay đổi quyết định của mình. Chắc cô chưa bằng một phần của mẹ tôi đâu. Mẹmà đã quyết việc gì thì chưa chắc ông trời đã cản nổi, nói gì tới một đứa là contrai bé bóng của mẹ. Nhìn gương mặt của mẹ, tôi tiu nghỉu ôm chậu cây thủy tiên đi về phía cầuthang. Gọi là cái chậu nhưng thực ra nó giống một cái ly chân dài dùng để uốngsâm-panh khổng lồ hơn. Một cái ly khổng lồ với miệng ly hơi xòe ra được làmhết sức tinh xảo với những hoa văn bám trên thành ly. Chính vì thế mà cô HoaQuỳnh rất quí cái “ly khổng lồ” này. Tôi vừa quay lưng thì mẹ gọi lại. - Cơn đang ôm cái gì đó?- Mẹ thấy đấy. Một chậu cây thủy tiên!Qua câu nói tôi muốn ám chỉ cho mẹ thấy là việc con ma có thật hệt như việc tôi đang ôm chậu thủy tiên trong lòng. Nhưng mẹ phớt lờ cái điều tôi muốn nói.Mẹ khoanh hai tay trước ngực và hỏi tiếp. Giọng như của một thanh tra đang hỏi cung. Và kẻ phạm tội là tôi - con trai của mẹ.- Cái đó của ai?- Của cô chủ nhiệm con. Cô “hoa Quỳnh nở muộn” đó mẹ.Mẹ có vẻ ngạc nhiên.- “Hoa Quỳnh nở muộn”?- Vâng ạ.www.vuilen.com 65Tác Giả: Nam Thành CỬA ĐỊA NGỤCHình như mẹ tôi đang muốn khẳng định lại cái điều mẹ đã đoán biết trước ở trong đầu.- Tại sao con lại gọi như thế?- Không phải con. Mà là các bạn đã gọi cô như thế. Con chỉ gọi theo thôi.Tôi huơ tay giải thích cho mẹ hiểu khi thấy cái nhướng mày mang hình dấu hỏi của mẹ. Tôi biết đọc những câu hỏi hay ý mà mẹ tôi muốn làm thông qua những nét trên khuôn mặt của mẹ. Tôi rất giống bố trong điểm này. - Vì cô ba mươi sáu tuổi rồi mà chưa có chồng đó mẹ. Lại khó tính hệt “bàcô ế chồng” nữa. Các bạn gọi như vậy cho mang tính văn hóa đó. Hình như mẹ đang cố kiềm chế để không bật cười. Điều ấy thoáng qua trongđôi mắt của mẹ nhưng có lẽ tôi không kịp nhận qua, vì nó chỉ thoáng qua thôimà. Hơn nữa, tôi nghe giọng mẹ hết sức nghiêm nghị. Và cách mẹ hỏi tôi cũngthật lạ lùng. Chúng tôi đang nói chuyện về cái lý do mà bọn tôi gọi cô chủnhiệm là “hoa Quỳnh nở muộn” kia mà. - Bây giờ có bạn gọi con là “thằng chết nhát” con có thấy hài lòng không? Tôi cau mày và trả lời ngay tắp lự. Bằng thái độ hết sức tức giận. - Không đời nào con lại hài lòng với việc đó. Con sẽ đấm đứa nào dám gọicon như thế. Con không phải là thằng chết nhát! - Đó! Con thấy chưa. Con thấy tức giận khi bị gọi bằng một cái biệt danhnào đó. Cô giáo cũng có cảm giác như con lúc này nếu như nghe thấy các congọi cô là “hoa Quỳnh nở muộn”. Tôi gân cổ lên cãi lý lại với mẹ. Rõ ràng là chuyện của tôi và cô chủ nhiệmhoàn toàn không giống nhau. - Nhưng đúng là cô ấy sắp già mà lại chưa có chồng!- Chưa có khác với không có! Hơn nữa đấy là đời tư của cô gíáo, mọi người ...

Tài liệu được xem nhiều: