Thiền không thể là thứ bị phân mảnh, nó nên là nỗ lực liên tục. Mọi khoảnh khắc người ta đều phải tỉnh táo, nhận biết, và có tính thiền. Nhưng tâm trí giở thủ đoạn: bạn thiền vào buổi sáng và thế rồi bạn gạt nó sang bên; hay bạn cầu nguyện trong đền chùa và thế rồi quên nó đi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CUỘC SỐNG TÌNH YÊU VÀ NỤ CƯỜI - Phần 4 Life, Love, Laugh 1CUỘC SỐNG - Tỉnh rượu đi!Chuyện ThiềnSư Zuigan thường bắt đầu mọi ngày bằng việc nói to với chính mình, Thầy ơi, thầy cóđấy chứ? Và ông ấy sẽ trả lời, Vâng, tôi có đây.Thế rồi ông ấy sẽ nói, Tốt hơn cả là tỉnh rượu đi. Và ông ấy sẽ đáp, Vâng, tôi sẽ làmđiều đó.Thế rồi ông ấy sẽ nói, Cẩn thận bây giờ, đừng để họ lừa ông. Và ông ấy sẽ trả lời, Ồkhông đâu, tôi sẽ không bị lừa, không bị lừa đâu.Thiền không thể là thứ bị phân mảnh, nó nên là nỗ lực liên tục. Mọi khoảnh khắc ngườita đều phải tỉnh táo, nhận biết, và có tính thiền. Nhưng tâm trí giở thủ đoạn: bạn thiền vàobuổi sáng và thế rồi bạn gạt nó sang bên; hay bạn cầu nguyện trong đền chùa và thế rồiquên nó đi. Thế rồi bạn quay về với thế giới, hoàn toàn không có tính thiền, vô ý thức, cứdường như bước đi trong giấc ngủ thôi miên. Nỗ lực phân mảnh này sẽ chẳng có tác dụnggì mấy. Làm sao bạn có thể thiền trong một giờ khi bạn đã từng không thiền trong haimươi ba giờ của ngày? Điều đó là không thể được. Bỗng nhiên trở nên có tính thiền trongmột giờ là không thể được. Bạn đơn giản có thể tự lừa mình thôi.Tâm thức là liên tục; nó giống như dòng sông, thường xuyên chảy. Nếu bạn có tính thiềncả ngày, mọi khoảnh khắc của ngày... và chỉ khi bạn có tính thiền cả ngày, việc nở hoa sẽtới với bạn. Chẳng cái gì tới trước đâu.Giai thoại Thiền này có vẻ ngớ ngẩn nhưng rất có nghĩa. Bậc thầy này, sư này thường tựgọi mình - đây là điều thiền nghĩa là gì, tự gọi mình - ông ấy thường gọi tên riêng củamình. Ông ấy sẽ nói, Ông có đấy không? Và đích thân ông ấy sẽ đáp, Dạ có ạ, tôiđây. Đây là nỗ lực, nỗ lực trên đỉnh, để tỉnh táo. Bạn có thể dùng điều này, nó sẽ rất cóích. Bỗng nhiên, đang bước đi trên phố, bạn tự gọi mình theo tên riêng của mình, Ôngcó đấy không? Bỗng nhiên suy nghĩ dừng lại, và bạn phải trả lời, Có, tôi đây. Điều đóđem bạn về sự hội tụ. Khi suy nghĩ dừng lại bạn có tính thiền, tỉnh táo.Việc gọi mình là một kĩ thuật. Đi ngủ, tắt đèn trong đêm, bỗng nhiên bạn gọi, Ông cóđấy không? Và trong bóng tối đó tỉnh táo tới. Bạn trở thành ngọn lửa và bên trong bạntrả lời, Có, tôi đây. Life, Love, Laugh 2Và thế rồi sư này thường nói, Tỉnh rượu đi! Chân thành, đích thực vào; đừng giở trò.Ông ấy thường gọi bản thân mình, Tỉnh rượu đi! Và ông ấy sẽ đáp, Vâng, tôi sẽ làmmọi nỗ lực tôi có thể làm.Toàn thể cuộc sống của chúng ta là việc lừa xung quanh. Bạn có thể làm điều đó bởi vìbạn không nhận biết về cách bạn lừa, cách bạn phí hoài năng lượng - cách cuộc sống bịlàm phí hoài mà bạn không nhận biết. Đó là mòn mỏi mất dần. Mọi thứ cứ mòn mỏi đi.Chỉ khi cái chết tới với bạn, bạn mới có thể trở nên nhận biết, tỉnh táo: Mình đã làm gìthế này? Mình đã làm gì với cuộc sống thế này? Một cơ hội lớn lao đã bị mất. Mình đãlàm gì lừa dối xung quanh? Mình đã không tỉnh rượu. Mình chưa bao giờ suy nghĩ vềđiều mình đã làm.Cuộc sống không chỉ là để đi qua, nó là để đạt tới đâu đó sâu bên trong bạn. Cuộc sốngkhông trên bề mặt, nó không phải là chu vi, nó là trung tâm. Và bạn chưa đạt tới tâm.Tỉnh tượu đi! Đã phí hoài đủ thời gian rồi. Tỉnh táo và nhìn điều bạn đang làm. Và bạnđang làm gì? Kiếm tiền sao? Nó cuối cùng, chung cuộc là vô dụng. Nó lại là trò chơi, tròchơi tiền. Bạn có nhiều hơn người khác, bạn cảm thấy tốt; người khác có nhiều hơn bạn,bạn cảm thấy tệ. Nó là trò chơi. Nhưng nghĩa của nó là gì? Bạn thu được gì từ nó? Chodù bạn có tất cả tiền mà thế giới có, vào khoảnh khắc chết, bạn sẽ chết đi nh ư kẻ ăn xinthôi. Cho nên toàn thể của cải thế gian không thể làm bạn giầu được. Trò chơi không thểlàm bạn giầu được. Tỉnh rượu đi!Ai đó theo đuổi quyền lực, danh vọng, ai đó theo đuổi dục, và ai đó theo đuổi cái gì đókhác. Tất cả đều là trò chơi. Chừng nào bạn còn chưa động tới tâm của bản thể mình tấtcả đều là trò chơi. Trên bề mặt chỉ trò chơi tồn tại, và trên bề mặt chỉ có sóng, và trongnhững con sóng đó bạn sẽ chỉ khổ sở và trôi giạt. Bạn không thể bỏ neo vào trong cái tacủa mình được. Đây là lí do tại sao ông ấy phải gọi, Tỉnh r ượu đi! Ông ấy nói, Đừngchơi trò chơi nữa. Thế là đủ rồi, ông đã chơi đủ rồi. Đừng phí hoài thời gian thêm nữa.Dùng cuộc sống để bỏ neo, dùng cuộc sống để bắt rễ, dùng cuộc sống như cơ hội để đạttới điều thiêng liêng. Ông đang ngồi ngay ngoài ngôi đền, ngồi ngay bậu cửa, chơi tròchơi, và điều tối thượng đang đợi ngay đằng sau ông. Gõ cửa và cửa sẽ mở cho ông...Nhưng bạn không có thời gian còn lại để ra khỏi trò chơi.Tỉnh rượu đi nghĩa là nhớ điều bạn đang làm và tại sao bạn làm nó. Nhưng cho dù bạnthành công, bạn có thể đạt tới đâu? Đây là nghịch lí - rằng bất kì khi nào người ta thành Life, Love, Laugh 3công trong những trò chơi ngu xuẩn này, lần đầu tiên người đó trở nên nhận biết rằngtoàn thể ...