Danh mục

Cưỡi 'cào cào' xuyên thảo nguyên

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 241.77 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mông Cổ không có những thắng cảnh sững người, không có những thành phố nên thơ, những di tích vượt thời gian, giá trị lớn nhất nằm ở chiều sâu của lịch sử và sự hoang dã của thiên nhiên…Chạy đua với lạc đà Pành pành pành pành… mù mịt khói… rồi tịt ngúm. Planeta (xe Nga) kiểu như Minsk ở Việt Nam, là chiếc xe phổ biến nhất trên toàn cõi Mông Cổ. Tuy vậy, kiếm ra chúng trên đường phố cũng đỏ con mắt. Dân Mông Cổ giờ đây không còn chạy xe máy nhiều nữa. Nek,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cưỡi “cào cào” xuyên thảo nguyên Cưỡi “cào cào” xuyên thảo nguyênMông Cổ không có những thắng cảnh sững người, không có những thành phốnên thơ, những di tích vượt thời gian, giá trị lớn nhất nằm ở chiều sâu củalịch sử và sự hoang dã của thiên nhiên… Chạy đua với lạc đàPành pành pành pành… mù mịt khói… rồi tịt ngúm. Planeta (xe Nga) kiểu nhưMinsk ở Việt Nam, là chiếc xe phổ biến nhất trên toàn cõi Mông Cổ. Tuy vậy,kiếm ra chúng trên đường phố cũng đỏ con mắt. Dân Mông Cổ giờ đây không cònchạy xe máy nhiều nữa. Nek, cậu bạn Mông Cổ là một con ma xó, lôi chúng tôilang thang khắp các chợ xe.Gian nan thuê cào càoThuê à? bọn tao chỉ bán chứ không cho thuê. Bọn tao mua rồi 2 tuần nữa bánlại cho mày?. Ờ thế thì được, vì bọn tao là cửa hàng bán xe chứ không phải cửahàng cho thuê… Không đủ 3 chiếc, thế là chúng tôi đi chỗ khác.Điểm dừng chân tiếp theo là chợ trời xe máy, Planeta xưa chạy khắp nơi ở MôngCổ, nay cũng khá khó kiếm. Chúng tôi lại theo cậu bạn Nek đến câu lạc bộ chơi xephân khối lớn trong thành phố. Có một đống xe Cruise 400 và dăm chú xe cào càocác loại, đời từ những năm 80 của thế kỷ trước nhưng chúng tôi mừng húm. Traođi đổi lại mãi, cuối cùng, các bạn Mông Cổ quyết định cho chúng tôi mượn xevới giá thật là mềm, chỉ đắt hơn xe Nga một chút, cái giá nằm mơ so với giá xe120 USD đời 2008 mà nơi khác đưa ra.Lên đườngLịch trình chuyến đi gồm các điểm đến, điểm nghỉ hay tổ chức hậu cần được thảoluận từ cả tháng trước khi đi. Mọi sự chuẩn bị đều tính đến tình huống đi dài ngàymà không gặp một người nào. Dân Mông Cổ rất thích “cào cào”Đầu tiên, chúng tôi tới thành phố Darkhan, cách Ulanbator hơn 200 km về phíabắc, là thành phố lớn thứ 2 của Mông Cổ. Chỉ ra khỏi thành phố chừng 20 km, đãlà thảo nguyên mênh mông. Con đường thẳng tắp như sợi chỉ xuyên qua thảonguyên ngút ngàn tầm mắt. Đây là con đường huyết mạch bắc – nam, nối với biêngiới Nga nên khá tốt, nhựa phẳng lì. Ở Mông Cổ, ngoại trừ một vài con đườnghuyết mạch bắc – nam và đông – tây, nối vài thành phố lớn, còn lại hầu hết chỉ lànhững vệt bánh xe ô tô chạy trên trảng cỏ, ngoằn ngoèo đầy ngẫu hứng. Nhiều khi,chạy trên những con đường này, không chú ý kỹ, có thể dẫn bạn tới những hướnghoàn toàn khác mà khi phát hiện ra thì đã đi cách điểm rẽ tới cả chục cây số.Mất tới 5 giờ để vượt qua chặng đường hơn 200 km, khi chúng tôi tới đượcDarkhan, đã tới hơn 10 giờ đêm. Thành phố im lặng, có cảm giác như không thấyđược một bóng người. Dấu hiệu duy nhất khiến chúng tôi nghĩ là mình đã đếntrung tâm Darkhan chỉ là mấy ngọn đèn đường vàng hiu hắt trong cơn mưa lấtphất…Khám phá thảo nguyênHành trình của chúng tôi cỡ 3.000 km, vòng lên phía bắc, xuống phía nam rồi trởlại thủ đô, cắt ngang thảo nguyên theo những con đường tắt, nối những điểm đếnnổi tiếng. Bản đồ tỷ lệ 1/1.000.000 được dùng trong chuyến đi là bản đồ cũ nhưngthông tin khá chi tiết và đầy đủ. Bắt đầu từ Darkhan, chúng tôi rời bỏ đường lớn đểtheo đường tắt tới một địa danh nổi tiếng: Amabayasgalant Khiid. Hành trang của chuyến đi xaCả bọn nhắm thẳng hướng tây lao tới. Cỏ ràn rạt dưới bánh xe và những cuộn đấtđỏ ươm màu mỡ tóe sang hai bên theo vệt xe lăn. Thi thoảng một chú chuột đồnghoặc sóc thò đầu lên khỏi ổ tò mò tròn mắt nhìn, rồi lại hốt hoảng cuống quýt chạykhi xe lao tới gần. Trời cao xanh trong vắt không một gợn mây, phía dưới lànhững mảng xanh non mát mắt của đồng cỏ ngút tầm nhìn, không một bóngngười…Vừa rời khỏi Darkhan, những trục trặc nhonhỏ về xe cộ đã kìm chân cả nhóm lại mất nửangày: Trong bộ chế hòa khí của một chú,đặc kịt những bùn và đất; Một chú khác thì Mông Cổ có diện tích gấp 5 lầngãy cái giá chở hàng. Sự cố khiến chúng tôi có Việt Nam (khoảng hơn 1,5 triệumột bài thử nghiệm đầu tiên về việc cắm trại km2) nhưng dân số chỉ 3 – 4 triệugiữa cánh đồng. Nơi dựng trại gần một ger người, trong đó tới 1/3 ở thủ đô,(lều Mông Cổ truyền thống), sát cạnh sông còn lại khoảng 1,5 – 2 triệu ngườiOrhon. Chúng tôi quây quần bên 3 cái lều sống rải rác khắp cả nước, bìnhđược bao vòng quanh bởi 6 chiếc xe cào cào, quân 1 km2 chỉ có một người.cuộn chặt mình vào trong túi ngủ, trải mìnhqua một đêm thật yên bình trên thảo nguyênchỉ có đất và sao. Không có những tiếng côntrùng rúc rích, không tiếng chó sủa hay tiếnggà gáy. Giấc ngủ êm đềm cứ từ từ tràn vào từng túp lều, rúc vào từng túi ngủ, đểrồi lúc bừng dậy đã thấy những tia nắng ấm áp của một ngày mới, không gianmênh mang chợt hiện ra ngay trước cửa lều…Sông Orhon cách thành phố Darkhan chừng 20 km về ...

Tài liệu được xem nhiều: