"Dừng! Hôm nay chỉ quay tới đây, dọn dẹp thôi!" Đạo diễn Vương Tử Dã hài lòng hô to. Mấy diễn viên đóng giả tử thi thoáng cái ào ào đứng dậy, nhất thời làm chim chóc bay tán loạn một vùng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đại Tranh Chi Thế-Chương 1 ĐẠI TRANH CHI THẾ QUYỂN 1: SÓNG GIÓ Ở TẤT THÀNH Tác giả: Nguyệt Quan Chương 1: Tiết Tử Dừng! Hôm nay chỉ quay tới đây, dọn dẹp thôi! Đạo diễn Vương Tử Dã hài lòng hô to. Mấy diễn viên đóng giả tử thi thoáng cái ào ào đứng dậy, nhất thời làm chim chóc bay tán loạn một vùng.Nữ hiệp che mặt tay cầm kiếm đang trong tư thế diễn, lúc này mới dừng lại mà cười khanh khách, hạ khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt quyến rũ. Này này này, kéo chúng tôi xuống đi chứ! Phía trên có tiếng người la to. Đó là một mảnh rừng trúc, một cỗ thi thể bị đầu cây trúc vót nhọn đâm xuyên qua máu me chảy đầm đìa, còn có một gã bị hai cây trúc kẹp ở giữa không trung. Lúc này gã bị đầu cây trúc đâm qua đang quay đầu xuống dưới hét to, tên võ sĩ giả chết ở giữa hai cây trúc cũng đã trợn tròn mắt. Người của tổ phim vội dùng dây thừng cẩn thận kéo bọn họ xuống đất. Tiểu Tịch à, lại đây, lại đây! Nghe Vương đạo diễn gọi, tên thích khách máu chảy đầm đìa cả nửa người chạy tới: Vương đạo diễn. Vương đạo diễn dừng bước, hỏi: Tiểu Tịch, cái ta nhờ cậu đi mượn thế nào rồi? Tịch Bân cười nói: Đạo diễn, tôi chính là phải dùng sức chín trâu hai hổ mà nói rã cả nước bọt, cuối cùng cũng làm cho Đạt Khách Lạt Ma * gật đầu, đãĐại Tranh Chi Thếmượn được vật đó đến đây rồi.” ( Lạt Ma: Danh từ dùng để gọi các vị Cao tăng Tây Tạng.)Vương đạo diễn mừng rỡ, vỗ vai hắn một cái thật mạnh: Tốt lắm, ngày mai sẽquay cảnh tế bái Hoàn Nhan A Cốt Đả (1), có cái cổ vật này là gần như chuẩn bị xong xuôi rồi, cậu sắp xếp đâu vào đấy cả rồi chứ? Yên tâm đi Vương đạo diễn, không có sự cố gì cả, lát nữa tôi sẽ đi kiểm tra lại. Vương đạo diễn hài lòng nói: Tốt tốt tốt, thái độ làm việc rất nghiêm túc, chính những chi tiết nhỏ mới quyết định thành bại... Vương...đạo...diễn Hắn đang nói dở thì một tiếng gọi nũng nịu vang lên, nữdiễn viên chính đóng vai nữ hiệp Sanh Hàn tiểu thư lắc lắc cái eo ưỡn ẹo đi tới, nói: Vương đạo diễn, hôm nay phải quay đi quay lại tới sáu lần, làm lưng người ta mỏi nhừ, tối nay anh phải mời người ta một bữa mới được đó.Ha ha, được được được, anh mời khách, anh mời khách! Vương đạo diễn lậptức mặt mũi hớn hở: Đi thôi, trước tẩy trang rồi tắm rửa đã, rồi anh sẽ mời em nếm thử đồ ăn Tây Tạng chính tông.Sanh Hàn ném một cái nhìn quyến rũ về phía hắn, rồi thướt tha duyên dáng rời đi.Vương Tử Dã cũng không cùng Tịch Bân nói chuyện tiếp, vội vàng nói: TiểuTịch à, vậy làm phiền cậu, ta đi trước đây. Nói xong liền vội vã đuổi theo Chu đại mỹ nhân.Tịch Bân trừng mắt nhìn theo cái eo thon nhỏ đang vặn vẹo của Sanh Hàn tiểu thư, khe khẽ thở dài, thèm muốn nói: Ài, thật đáng tiếc, củ cải trắng trong vườn đều để cho heo ủi nát mà!Quan Ngư - tên diễn viên đóng vai thích khách còn lại - đi tới sau lưng hắn, hắc hắc cười nói: Ai bảo người ta là đạo diễn cơ, mấy em xinh chả vội vội vàngvàng mà lao vào à? Ông anh là thư kí trường quay, đây là con đường ngắn nhất để làm đạo diễn đó, đến lúc được thăng cấp, ông anh cũng có thể hưởng thụ những thứ ấy mà.Tịch Bân quay đầu lại, thấy là bạn tốt Quan Ngư, lúc này tâm trạng mới buông xuôi.Đại Tranh Chi ThếHắn là thư ký trường quay, thuộc tổ đạo diễn, khổ nỗi thư ký trường quay ở tổ đạo diễn là chức vụ thấp nhất, đãi ngộ kém nhất, công việc lại vất vả nhất,chẳng qua làm thư ký tại trường quay đích thực là con đường ngắn nhất để làm đạo diễn, nếu mà làm được tốt, quay xong một bộ phim là có đủ tư cách làm phó đạo diễn rồi.Còn Quan Ngư là người viết kịch bản, hai người giao tình rất tốt. Hiện giờ đanglà thời kỳ khủng hoảng kinh tế, để tiết kiệm tài chính, lúc cần tìm hai diễn viên đóng vai thích khách, đạo diễn liền cho bọn họ làm diễn viên không chuyên luôn.Tịch Bân vỗ vỗ vai hắn, cười nói: Chú đi đứng thế nào mà không phát ra tiếngđộng gì thế hả? Định hù chết anh à. Sanh Hàn tiểu thư có đá lông nheo với chú cái nào không? Quan Ngư lắc lắc đầu, vẻ mặt đau khổ thở dài: Bỏ đi, hiện tại nghề viết kịch bản không được ưa chuộng đâu.Hai người vai kề vai đi tới trường quay số hai, Quan Ngư khổ tâm nói với hắn: Hồi còn nhỏ, em đã đọc qua không ít tiểu thuyết, cuối cùng tổng kết ra được một kinh nghiệm: Muốn tán gái, phải có tài. Từ Tư Mã Tương Như câu dẫn được quả phụ xinh đẹp Trác Văn Quân (2), đến Trương Sinh câu dẫn ThôiOanh Oanh (3), thời cận đại thì có Từ Chí Ma (4) vân vân, ...