Danh mục

Đầm Lầy Trăng

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 75.50 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi không biết giờ đây Dennis Barry đang ở đâu, ở cái nơi xa thẳm khôn cùng và ảm đạm nào? Vào cái đêm khi chàng còn sống với mọi người lần cuối cùng, tôi cách chỗ chàng không xa và nghe thấy tiếng người ta đến bắt chàng đi, cùng những tiếng kêu xé lòng xé ruột của chàng. Nông dân và cảnh sát hạt Meath không tìm thấy cả Barry lẫn những người khác, mặc dầu họ đã kiên nhẫn sục sạo mọi nơi, mọi chốn. Còn tôi, sau tất cả những chuyện đã xảy ra, cứ mỗi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đầm Lầy Trăng Đầm Lầy TrăngTôi không biết giờ đây Dennis Barry đang ở đâu, ở cái nơi xa thẳm khôn cùng và ảmđạm nào? Vào cái đêm khi chàng còn sống với mọi người lần cuối cùng, tôi cách chỗchàng không xa và nghe thấy tiếng người ta đến bắt chàng đi, cùng những tiếng kêu xélòng xé ruột của chàng. Nông dân và cảnh sát hạt Meath không tìm thấy cả Barry lẫnnhững người khác, mặc dầu họ đã kiên nhẫn sục sạo mọi nơi, mọi chốn. Còn tôi, sautất cả những chuyện đã xảy ra, cứ mỗi khi nghe tiếng động ộp oạp của lũ ếch nháiđầm lầy vang tới hoặc bỗng nhiên tôi lạc tới một vùng đầy ánh trăng ở một chốnđồng không mông quạnh nào là bất giác tôi lại thấy khắp người nổi gai ốc vì sợ hãi. Quen thân với Dennis Barry từ khi còn ở đất Mỹ, nơi chàng đã phất lên giàu có, nêntôi rất vui khi biết chàng đã chuộc lại tòa lâu đài của dòng tộc mình tại vùng đầm lầyhoang vắng Kilderry. Chính đó là nơi chôn nhau cắt rốn của chàng, và chàng nhữngmuốn được tận hưởng những thành quả giàu có của mình giữa những bức tường thânthuộc của cha ông. Thuở xưa, tổ tiên chàng sở hữu xứ Kilderry, tại đây họ đã xây cấtmột tòa lâu đài và sống hạnh phúc trong tòa lâu đài ấy, nhưng nay tất thảy những điềuđó đã trở thành quá khứ xa xăm. Đã bao tháng trôi qua kể từ khi tòa lâu đài trở nênhoang phế hoàn toàn. Sau khi trở về Ireland, Barry thường gửi thư cho tôi và kểchuyện việc quần thể kiến trúc cổ kính đó được tái sinh dần dần, hết ngọn tháp nàyđến ngọn tháp khác. Và sau bao thế kỷ những bức tường lâu đài lại được trang trí lạiđẹp đẽ như xưa, còn nông dân thì không ngớt lời ca ngợi và tỏ lòng biết ơn chàng đãbỏ vốn đầu tư cho sự thịnh vượng của chốn quê hương. Nhưng sau đó mọi việc đãthay đổi, đám nông phu thôi không ca ngợi ông bạn tôi nữa, mà trái lại, họ bắt đầu tìmcách tránh xa chàng như tránh xa kẻ mang bệnh dịch hạch. Chính lúc đó Dennis đã viếtthư cho tôi, yêu cầu tôi tới thăm vì chàng rất cô đơn trong tòa lâu đài, thậm chí chẳngcó ai để mà nói chuyện nữa, ngoại trừ những người giúp việc và đám gia nhân chàngthuê từ miền bắc xuống. Khi tôi đến nơi, Barry kể cho tôi hay rằng nguyên do mọi chuyện là ở những đầmlầy bên cạnh. Tôi đến Kilderry lúc hoàng hôn, ánh mặt trời lúc chiều tà vẫn thếp vànglên các ngọn đồi xanh và những cánh rừng, cũng như lên màu lục của khu đầm lầy. Nóchiếu sáng cả những phế tích cổ kính kỳ lạ trên hòn đảo nhỏ xa xa. Cảnh hoàng hônthật đẹp, song nông dân ở Ballylow đã kịp phần nào khiến tôi lưu ý đến niềm tin củahọ, khi họ quả quyết rằng Kilderry thật đáng nguyền rủa, và tôi dè dặt liếc nhìnnhững ngọn tháp nhỏ của tòa lâu đài đang ánh lên vàng rực dưới nắng chiều. Tôi rờiBallylow bằng chiếc ô tô do người ta sai đến đón, vì Kilderry nằm cách đường xe lửakhá xa. Những người nông dân cố tránh xa chiếc ô tô và người tài xế quê miền bắc,nhưng khi thấy tôi chuẩn bị đi tới Kilderry, họ vẫn không kìm được vào báo trước chotôi phải đề phòng nguy hiểm. Buổi tối, tôi đã có mặt trong tòa lâu đài, Barry đã kể tôinghe mọi chuyện. Nông dân lũ lượt rời bỏ Kilderry chỉ vì Dennis Barry quyết định cho hút cạn cáiđầm lầy lớn. Mặc dù tình yêu quyến luyến với xứ sở Ireland quê hương thật sâu đậmnhưng những lề thói quen thực dụng Mỹ đã ăn sâu bám rễ trong con người Barry, bởithế chàng không chịu được với ý nghĩ để cho mảnh đất màu mỡ kia bỏ phí dưới lànnước đầm lầy, bời đó chính là đầm than bùn và đất dưới nó còn có thể được sử dụngmột cách không ngoan để sinh lợi nữa chứ. Chàng bỏ ngoài tai tất cả những câuchuyện truyền thuyết và những lời đồn đại mê tín gắn với khu đầm lầy. Chàng chỉthấy tức cười khi lúc đầu, nông dân chối từ tham gia công việc, rồi sau đó khi thấy sựbướng bỉnh của chàng, họ bắt đầu nguyền rủa ông chủ của mình và bỏ đi tớiBallylow, chỉ mang theo những thứ thiết yếu nhất. Thấy vậy Barry bèn tuyển nhữngngười thợ từ miền bắc về, và khi cả đầy tớ gia nhân cũng bỏ tòa lâu đài ra đi, thìchàng lại phải thuê những người mới. Giờ đây xung quanh chàng toàn những kẻ xa lạ,bởi thế chàng thấy cô đơn và đã mời tôi về sống với chàng. Sau khi nghe kể chi tiết chuyệc dân cư ở Kilderry sợ hãi điều gì, tôi cũng cả cườicùng ông bạn mình: hóa ra những mối e sợ của họ liên quan tới điều mê tín về vùngđầm lầy và kẻ canh giữ cau có nơi đây mà linh hồn của nó dường như sống ở chínhtrong đám phế tích cổ kính nhất mà tôi đã trông thấy lúc hoàng hôn là những mối lo sợvớ vẫn. Người ta cũng truyền tụng những lời đồn đại về những tia lửa ma trơi nhảymúa trong bóng tối, về những cơn gió lạnh như băng giá lúc vào đêm hè nóng nực, vềnhững bóng ma bận xiêm y trắng lơ lửng trên mặt nước và về những thành phố đáđược che dấu dưới lớp bèo xanh của đầm lầy. Đám nông dân tin chắc rằng sự trả thùđang rình rập chờ đợi kẻ nào dám phávỡ sự yên tĩnh của vùng này, hay toan tính hútkhô cạn khu đầm lầy mênh mông. Những nông dân nơi đây còn nói chớ nên động đếnmột số điều huyền bí ở đây. Những điều huyền bí ấy tồn tại từ thời xa xưa khi mộtđạ ...

Tài liệu được xem nhiều: