Đấu gà với quan thị
Số trang: 2
Loại file: pdf
Dung lượng: 90.22 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tên cầm đầu thị thần và bọn hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Chúng bèn bàn nhau tìm cách hại Quỳnh. Chọi với Trạng thế nào nổi về mặt đối đáp nghĩa lý, văn chương, bọn chúng bày ra chọi gà. Chúng nuôi nhiều gà nòi nổi tiếng, có con ăn giải mấy năm liền, nức tiếng cả kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu chúng đến gạ, Quỳnh từ chối. Sau thấy chúng nài nỉ năm lần, bảy lượt, Quỳnh chậc lưỡi: “Ừ thì chọi”. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đấu gà với quan thị Đấu gà với quan thị Truyện dân gianTên cầm đầu thị thần và bọn hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Chúng bèn bànnhau tìm cách hại Quỳnh. Chọi với Trạng thế nào nổi về mặt đối đáp nghĩa lý, vănchương, bọn chúng bày ra chọi gà. Chúng nuôi nhiều gà nòi nổi tiếng, có con ăn giải mấynăm liền, nức tiếng cả kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu chúng đến gạ, Quỳnh từ chối. Sau thấychúng nài nỉ năm lần, bảy lượt, Quỳnh chậc lưỡi: “Ừ thì chọi”. Bên kia mừng rơn, vội vềphục thuốc, phục sâm cho gà đẫy lực trước khi ra sân đấu. Chúng còn dẻo miệng tán tỉnhmời được cả chúa nhận lời đến ngự tọa cuộc vui.Sới chọi mở giữa ban ngày vào một buổi sáng tại sân nhà Trạng. Không kể nhà chúa vàlũ lâu la hầu cận, hôm ấy nhiều quan văn, quan võ trong triều, cùng dân chúng kinh thànhnghe tiếng, chen chúc chật như nêm.Một hồi ba tiếng trống vừa dứt, cả hai đều tung gà ra sới. Gà của bọn quan thị, thoạt trôngđủ biết là gà chiến lão luyện. Da nó trần trụi đỏ au, đôi mắt là hai hòn than lửa, mỏ thìquặp xuống, trông còn dễ sợ hơn mỏ đại bàng. Nó chưa rướn cổ, giang cánh, chỉ mớiướm cựa đặt những ngón chân xuống nền bằng mà bụi cát đã vẩn lên từng đám… Trongkhi đó, trông đến gà của Trạng, ai cũng phải cười. Không những nó thiếu khí thế oaiphong, ngay đến cốt cách bình thường của một con gà chọi cũng không có được. Nhìnkỹ, nó như loại gà sống thiến, nhưng ở đây, chưa có ai có thể bất ngờ tới điều đó. Biếtđâu đấy “tâm ngẩm đá ngầm chết voi” thì sao?- Hai “đấu thủ” gặp nhau ở vòng giao chiến thứ nhất. Người ta thấy gà của Trạng khôngthu thế gì, đập cánh phành phạch nhảy chồm ngay lên mổ vào đầu đối phương. Số đôngkhán giả vốn có cảm tình với Trạng ghét lũ nịnh thần quan hoạn, đã vỗ tay reo hò. Vừangay đấy, con gà thiện chiến kia ra miếng. Chỉ một loáng, nó xỉa cựa chân trái vỡ ức congà của Trạng… Kẻ “chiến bại” rũ lông cánh nằm giẫy đành đạch… Trên chòi cao, chúacả mừng cười khoái trá. Người đứng xem chán ngán bỏ về, còn bọn quan thị thì hò reođắc thắng. Một tên đến trước mặt Trạng, nói khiêu khích:- Thế mà có kẻ dám bảo gà của Trạng mấy lần chọi thắng gà của xứ Tàu. Té ra chỉ toànđồn hão!Quỳnh làm bộ buồn phiền đáp lại: – Vâng, các ông nói phải. Trước kia gà của tôi cũngcứng cựa, nhưng từ khi nó bị thiến nó mới đâm ra đổ đốn thế này.Bây giờ nhà chúa và lũ tay chân mới biết Trạng chơi xỏ, đem gà thiến ra chọi với gàchính cống. Thầy tớ chúa tôi bẽ mặt, nháy nhau rút quân cho nhanh. Trạng vẫn khôngtha, cứ lễ mễ ôm con gà chết, chạy theo đám quan gia, cờ, quạt… mà khóc:- Khốn nạn thân mày , gà ơi! Mày đã bị thiến thì còn đua đòi làm gì? Tao đã bảo, màykhông nghe, mày cứ ngứa nghề mà tranh chọi…Hu…hu… mày chết nhục nhã, hèn hạcũng là đáng đời mày, chỉ thương tao tốn cơm, phí thóc, mất công toi nuôi mày, gà ơi là… con gà… bị thiến… kia ơi!Tiếng Trạng khóc gà “đuổi” tận vào cung cấm. Bọn quan lại đóng chặt mấy lần cửa, vẫncòn nghe văng vẳng câu chửi mỉa đau như hoạn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đấu gà với quan thị Đấu gà với quan thị Truyện dân gianTên cầm đầu thị thần và bọn hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Chúng bèn bànnhau tìm cách hại Quỳnh. Chọi với Trạng thế nào nổi về mặt đối đáp nghĩa lý, vănchương, bọn chúng bày ra chọi gà. Chúng nuôi nhiều gà nòi nổi tiếng, có con ăn giải mấynăm liền, nức tiếng cả kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu chúng đến gạ, Quỳnh từ chối. Sau thấychúng nài nỉ năm lần, bảy lượt, Quỳnh chậc lưỡi: “Ừ thì chọi”. Bên kia mừng rơn, vội vềphục thuốc, phục sâm cho gà đẫy lực trước khi ra sân đấu. Chúng còn dẻo miệng tán tỉnhmời được cả chúa nhận lời đến ngự tọa cuộc vui.Sới chọi mở giữa ban ngày vào một buổi sáng tại sân nhà Trạng. Không kể nhà chúa vàlũ lâu la hầu cận, hôm ấy nhiều quan văn, quan võ trong triều, cùng dân chúng kinh thànhnghe tiếng, chen chúc chật như nêm.Một hồi ba tiếng trống vừa dứt, cả hai đều tung gà ra sới. Gà của bọn quan thị, thoạt trôngđủ biết là gà chiến lão luyện. Da nó trần trụi đỏ au, đôi mắt là hai hòn than lửa, mỏ thìquặp xuống, trông còn dễ sợ hơn mỏ đại bàng. Nó chưa rướn cổ, giang cánh, chỉ mớiướm cựa đặt những ngón chân xuống nền bằng mà bụi cát đã vẩn lên từng đám… Trongkhi đó, trông đến gà của Trạng, ai cũng phải cười. Không những nó thiếu khí thế oaiphong, ngay đến cốt cách bình thường của một con gà chọi cũng không có được. Nhìnkỹ, nó như loại gà sống thiến, nhưng ở đây, chưa có ai có thể bất ngờ tới điều đó. Biếtđâu đấy “tâm ngẩm đá ngầm chết voi” thì sao?- Hai “đấu thủ” gặp nhau ở vòng giao chiến thứ nhất. Người ta thấy gà của Trạng khôngthu thế gì, đập cánh phành phạch nhảy chồm ngay lên mổ vào đầu đối phương. Số đôngkhán giả vốn có cảm tình với Trạng ghét lũ nịnh thần quan hoạn, đã vỗ tay reo hò. Vừangay đấy, con gà thiện chiến kia ra miếng. Chỉ một loáng, nó xỉa cựa chân trái vỡ ức congà của Trạng… Kẻ “chiến bại” rũ lông cánh nằm giẫy đành đạch… Trên chòi cao, chúacả mừng cười khoái trá. Người đứng xem chán ngán bỏ về, còn bọn quan thị thì hò reođắc thắng. Một tên đến trước mặt Trạng, nói khiêu khích:- Thế mà có kẻ dám bảo gà của Trạng mấy lần chọi thắng gà của xứ Tàu. Té ra chỉ toànđồn hão!Quỳnh làm bộ buồn phiền đáp lại: – Vâng, các ông nói phải. Trước kia gà của tôi cũngcứng cựa, nhưng từ khi nó bị thiến nó mới đâm ra đổ đốn thế này.Bây giờ nhà chúa và lũ tay chân mới biết Trạng chơi xỏ, đem gà thiến ra chọi với gàchính cống. Thầy tớ chúa tôi bẽ mặt, nháy nhau rút quân cho nhanh. Trạng vẫn khôngtha, cứ lễ mễ ôm con gà chết, chạy theo đám quan gia, cờ, quạt… mà khóc:- Khốn nạn thân mày , gà ơi! Mày đã bị thiến thì còn đua đòi làm gì? Tao đã bảo, màykhông nghe, mày cứ ngứa nghề mà tranh chọi…Hu…hu… mày chết nhục nhã, hèn hạcũng là đáng đời mày, chỉ thương tao tốn cơm, phí thóc, mất công toi nuôi mày, gà ơi là… con gà… bị thiến… kia ơi!Tiếng Trạng khóc gà “đuổi” tận vào cung cấm. Bọn quan lại đóng chặt mấy lần cửa, vẫncòn nghe văng vẳng câu chửi mỉa đau như hoạn.
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Đấu gà với quan thị truyện dân gian truyện ngụ ngôn cổ tích thế giới truyện thiếu nhiGợi ý tài liệu liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 295 0 0 -
Truyện Quyền của người biểu diễn
35 trang 213 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 144 0 0 -
4 trang 117 0 0
-
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 114 0 0 -
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 100 0 0 -
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 63 0 0 -
5 trang 60 0 0
-
5 trang 58 0 0
-
Truyện Quyền tác giả, quyền liên quan
34 trang 57 0 0 -
4 trang 56 0 0
-
5 trang 53 0 0
-
3 trang 53 0 0
-
Nghiên cứu phân tích tác phẩm văn học dân gian
119 trang 53 1 0 -
4 trang 51 0 0
-
4 trang 49 0 0
-
5 trang 48 0 0
-
5 trang 48 0 0
-
6 trang 47 0 0
-
Truyện Trong môi trường kỹ thuật số
33 trang 47 0 0