Danh mục

Đâu là « Ưu Tiên Số Một » trong vấn đề giáo dục trẻ em tự kỷ

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 60.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cuốn sách thứ nhất mang tựa đề « Trẻ Em Tự Kỷ », xuất bản lần đầu tiên vào năm 2005, trên các tờ báo thông tin vi tính, ở trong và ngoài Nước. Một cách đặc biệt trong tác phẩm nầy, tôi đã khảo sát 5 triệu chứng, nhằm giúp đỡ cha mẹ và những những người có liên hệ xa gần, trong vai trò phát hiện những trẻ em mang hội chứng tự kỷ, từ những giây phút đầu tiên, khi một vài rối loạn vừa mới thoáng lộ diện. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đâu là « Ưu Tiên Số Một » trong vấn đề giáo dục trẻ em tự kỷ Đâu là « Ưu Tiên Số Một » trong vấn đề giáo dục trẻ em tự kỷ ? (giới thiệu cuốn sách « Phát huy quan hệ xã hội, trong vấn đề giáo dụctrẻ em tự kỷ) Nhằm giới thiệu và trình bày về Hội Chứng Tự Kỷ tôi đã lần lượt xuấtbản ba tác phẩm khác nhau. Cuốn sách thứ nhất mang tựa đề « Trẻ Em Tự Kỷ », xuất bản lần đầutiên vào năm 2005, trên các tờ báo thông tin vi tính, ở trong và ngoài Nước.Một cách đặc biệt trong tác phẩm nầy, tôi đã khảo sát 5 triệu chứng, nhằmgiúp đỡ cha mẹ và những những người có liên hệ xa gần, trong vai trò pháthiện những trẻ em mang hội chứng tự kỷ, từ những giây phút đầu tiên, khimột vài rối loạn vừa mới thoáng lộ diện. Càng phát hiện sớm, như tôi đã nhấn mạnh, chúng ta càng hội tụ nhiềucơ may, khả dĩ giúp đỡ những trẻ em nầy mau chóng thích nghi với đời sốngvà môi trường xã hội. Hẳn thực, từ 0 đến 6 tuổi, trẻ em đang còn ở trong giai đoạn tăng trưởngvà phát triển, trên mọi bình diện, thuộc đời sống cơ thể cũng như trong đờisống xã hội, từ những sinh hoạt vui đùa với bạn bè cùng trang lứa đến nhữngqui luật cần tuân hành ở môi trường học đường…Cũng trong thời gian và lứatuổi nầy, hệ thần kinh trung ương hay là não bộ, với ba giai tầng khác nhaulà Thân Não (Brainstem), Hệ Viền (Limbic) và Tân Vỏ Não (Neocortex), cònở trong tình trạng mềm dẽo, dễ uốn nắn và điều chỉnh. Thậm chí nhữngchương trình mang tên là bẩm sinh hay di truyền còn tùy thuộc vào khả năngtác động của môi trường giáo dục gia đình. Những quan hệ của cha mẹ,giống như nước tưới, đất màu hay là ánh sáng mặt trời, có thể mở ra hai conđường : làm cho hạt giống bẩm sinh phát triển thành cây lớn mạnh, hay làtàn lụi ung thối, vì không hội tụ đầy đủ điều kiện dưỡng sinh thuận lợi. Cuốn sách thứ hai, xuất bản vào năm 2006, với tựa đề « Nguy Cơ TựKỷ , từ 0 đến 7 tuổi », đề xuất hai mục đích rõ rệt : Thứ nhất, để can thiệp một cách khoa học và hữu hiệu, nghĩa là có khảnăng mang lại những thành quả cụ thể và khách quan, cho con em đang cónhững rối loạn thuộc hội chứng tự kỷ, chúng ta cần cưu mang trong nội tâm,thái độ sáng suốt và tỉnh thức. Người làm cha mẹ, các giáo viên cũng nhưchuyên viện thuộc nhiều ngành ngề khác nhau, không thể « chầm chày mayrủi », nhắm mắt đưa chân, áp dụng một cách máy móc tự động nhữngchương trình có sẵn trong tầm tay, hay là những phương pháp trừng trị và ứcchế. Tư duy cấu trúc, trái lại, đề nghị chúng ta hãy ý thức một cách sáng suốt :Tôi đang ở đâu ? Bắt đầu từ khởi điểm nào ? Đi đến đâu ? Đi con đườngnào ? Vì lý do gì ? Đi với phương tiện nào ? Đi theo những bước tiến lên từdễ đến khó như thế nào ? Sau một thời gian tác động hay là can thiệp, chúngta cần làm gì, nhằm đánh giá công việc và kết quả ? Khi nhận thấy mình đãđi sai đường, chúng ta sẽ vận dụng những biện pháp chuyển hóa như thếnào ? Một câu hỏi cuối cùng, nhưng rất quan trọng mà chúng ta thường bỏquên, nằm trong lãnh vực xúc động : chúng ta thực hiện bao nhiêu động tác đilên ấy, với một thái độ và tâm trạng như thế nào ? Hạnh phúc và thoải mái,an lạc và tự tin ? Hay là xao xuyến, căng thẳng và loạn động, nhất là với mộtý đồ toàn năng, siêu ý định và siêu ý chí ? Cho nên, chúng ta có xu thế áp đặttừ ngoài và từ trên, những chương trình phản ảnh tham vọng của chúng ta,thay vì lắng nghe, tìm hiểu nhu cầu chính đáng của trẻ em. Ngoài ra – đây là mục đích thứ hai của tác phẩm – mỗi trẻ em tự kỷ làmột thế giới đặc thù và riêng biệt. Vừa khi ra khỏi lòng mẹ, và thậm chítrong lúc còn ở trong tử cung, bất kỳ trẻ em nào không phải là một loại« vườn không nhà trống ». Chúng ta muốn trồng gì vào đó, thì trồng. Xây gìlên trên ấy, thì xây. Trái lại, trong mỗi tế bào thần kinh của não bộ, thể theolối nhìn và kết quả nghiên cứu công phu của tác giả Douglas M. ARONE,bao nhiêu chương trình đã được cài đặt và khắc sâu đậm nét. Trong tầm tay và điều kiện cụ thể của mình, môi trường có trách nhiệmlàm những gì, từ khi trẻ em vừa sinh ra chào đời ? - Trước hết, để vun tưới và củng cố những chương trình cần củng cố vàvun tưới ? - Thứ hai, tạo điều kiện thuận lợi, để chuyển hoá, uốn nắn lại hay làđiều chỉnh những gì đã bắt đầu có hướng đi lệch lạc ? - Sau cùng, khi mầm mống tự kỷ đã có mặt, môi trường có thể làm đượcnhững gì tức khắc, không chần chờ, hẹn rày hẹn mai, để cản trở mầm mốngấy ngày ngày trở nên một cây cổ thụ, « một sự đã rồi », lúc trẻ em lên 7tuổi ? Môi trường là ai, nếu không phải là chính chúng ta tất cả, không trừ sótmột ai ? Thay vì xuyên qua liếc nhìn lẫn tránh hay là lời nói xiên xẹo, nhằm đổlỗi, tố cáo cho các bậc làm cha mẹ … ai trong chúng ta cảm thấy mình có vaitrò nâng đỡ các bà mẹ trẻ đang khổ đau, tê liệt ? Phải chăng chúng ta hãybước lại gần, giải thoát những mặc cảm tội lỗi vô căn cứ, đang đè nặng lêntâm tư của họ ? Ngoài ra, nhằm chu toàn ba trách vụ vừa được nói tới, là : ...

Tài liệu được xem nhiều: